Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2501: Lần sau đi Tố Chân Thiên...

Một năm qua, hắn ta vẫn canh giữ ở Vĩnh Dạ hoang mạc.

Phong ấn Đọa Tiên rất an toàn, không tiếp tục xảy ra vấn đề gì!

Chỉ là tên nữ tu phá hư phong ấn Đọa Tiên kia thật sự kiên nhẫn.

Mãi cho tới bây giờ, chưa từng xuất hiện bất kỳ sơ hở gì...

Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện, tiên nhân lập tức nhìn thấy một đầu kẽ nứt hư không hẹp dài mở ra sau lưng tên nữ tu kia.

Sau đó cánh tay mặc áo bào màu đen nhô ra, trong nháy mắt kéo tên nữ tu kia vào trong đó...

Vẻ mặt tiên nhân lập tức nghiêm túc, chẳng mấy chốc đã phát hiện là vị độ kiếp ở Thanh Yếu sơn kia ra tay, kéo tên nữ tu kia tới!

Ngay sau đó, tiên nhân lại thấy vị độ kiếp kia cũng kéo một nữ tu Đại Thừa ở bên ngoài Thanh Yếu sơn đến bên cạnh mình, chợt ba người như muốn bắt đầu song tu...

Tiên nhân lập tức nhíu mày, hắn ta nhìn chằm chằm vào người bên cạnh tên nữ tu kia!

Rõ ràng tên độ kiếp ở Thanh Yếu sơn kia đang đi tiên lộ, e rằng tiếp theo sẽ bị hắn ta lợi dụng!

Vốn hắn không thể nhúng tay vào việc hạ giới, nhưng việc liên quan đến Đọa Tiên...

Hơn nữa, lấy thực lực của vị độ kiếp kia, một thời gian nữa cũng là tiên hữu của hắn...

"Chẳng trách vẫn cảm thấy đạo kiếp của tên phàm nhân này có vấn đề, xem ra là Đọa Tiên sớm lên kế hoạch, cũng may không bị lừa!"

"Nhân vật bậc này, sau khi phi thăng thượng giới, cất bước là một vị chính tiên chấp chưởng đại đạo!"

"Phá lệ một lần, truyền âm nhắc nhở một chút..."

"Chỉ cần sau này hắn thành tiên, hành động lần này cũng không trái với thiên điều...

Thanh Yếu sơn.

Dãy núi lồng lộng, nước xanh ung dung.

Giữa không trung, Bùi Lăng vừa ôm "Không Mông" tổ sư, vô cùng nhiệt tình ôm hôn nàng, tay còn lại ôm chặt lấy Tư Hồng Khuynh Yến, không chịu thả lỏng chút nào.

Trong lúc trái ôm phải ấp còn nhanh chóng cởi quần áo hai người.

Lúc này: "Không Mông" tổ sư lập tức trợn to mắt, Bùi Lăng này vừa hay giải trừ pháp tắc?

Lúc này "Không Mông" tổ sư muốn đưa tay đẩy Bùi Lăng ra, nhưng ngay sau đó cánh tay nàng ôm Bùi Lăng lập tức ôm càng chặt.

Cùng lúc đó, bàn tay Bùi Lăng đã tuỳ tiện đi khắp trong váy của nàng, cực kỳ khéo léo cởi áo ngoài của nàng.

"Không Mông" tổ sư cố tự bình tĩnh, vừa tiếp tục hôn Bùi Lăng vừa nhanh chóng điều chỉnh tâm cảnh, chủ động nghĩ phối hợp với hắn...

Thế là, trong ánh mắt nhìn chằm chằm của Tư Hồng Khuynh Yến, nghiệt súc Bùi Lăng cưỡng ép cách không na di nàng và một người nghỉ là tổ sư Tố Chân Thiên tới, nghĩ ép buộc hai người hầu hạ đối phương.

Kết quả vị nghỉ là tổ sư Tố Chân Thiên này chẳng những không phản kháng, ngược lại còn chủ động, còn lớn gan hơn tên Tông Chủ Thánh tông là nàng.

Dường như đối phương đã đợi được Bùi Lăng thải bổ, lại còn không kịp chờ đợi!

Đầu tiên Tư Hồng Khuynh Yến khẽ giật mình, sau khi kịp phản ứng, trong lòng lập tức sinh ra một loại khoái cảm sa đọa, vặn vẹo...

Nghiệt súc Bùi Lăng này chỉ là một đệ tử Thánh tông, lại ép buộc Tông Chủ là nàng giữa ban ngày ban mặt!

Như thế còn ngại không đủ, nghiệt súc này còn cưỡng ép nữ tu Tố Chân Thiên, cùng nàng hầu hạ đối phương!

Lấy thực lực hiện tại của nàng cảm giác tu vi của nữ tu Tố Chân Thiên này, cũng sâu không lường được, tất nhiên là tổ sư ngụy đạo không thể nghi ngờ!

Hiện tại nơi này khắp nơi mênh mông, không có chút che chắn nào, ngước mắt nhìn tới ngàn dặm đều vô cùng trống trải, nghiệt súc Bùi Lăng này lại muốn ở nơi dã ngoại...

A...

Như vậy...

Tư Hồng Khuynh Yến lập tức xụi lơ trong ngực Bùi Lăng, đồng thời không quên lấy ra một cái ngọc giản trống không, bắt đầu thu ảnh lưu niệm lúc mình báo thù...

Lúc này, trong lòng Bùi Lăng vô cùng lo lắng.

Ngay lúc hắn tưởng vị Đại Thừa do hệ thống đưa tặng sẽ dùng một bàn tay đánh bay hắn, đã thấy đối phương lại còn chủ động hơn Tư Hồng Khuynh Yến, vừa lên đã chủ động ôm cộng thêm dâng nụ hôn!

Trong lòng ngạc nhiên, hắn chợt cảm thấy bờ môi bị sự mềm mại mang theo hương thơm dán sát vào, ngay sau đó miệng mềm mại trơn ướt như bánh hoa đầu tiên ngày xuân, mang theo hơi thở đào hạnh hoa lê ba tháng mùa xuân, ngào ngạt ngát hương như trăm cỏ mới sinh, trăm hoa mới nở, trong thơm ngọt lộ ra ánh sáng tươi đẹp.

Bùi Lăng lập tức cảm thấy rất hưởng thụ.

Trên thực tế, nếu hệ thống vẫn đưa tặng cho hắn loại đạo lữ và lô đỉnh tính tình ôn nhu, vừa thấy đã yêu hắn, hắn cũng vô cùng vui lòng...

Ngay lúc này: "Không Mông" tổ sư vừa ôm hôn Bùi Lăng, vừa đột nhiên ra tay, một chưởng đánh trúng ngực Bùi Lăng!

Oanh! !!

Bùi Lãng lập tức bay ngược ra.

Lực trùng kích to lớn xuất hiện bất ngờ, Tư Hồng Khuynh Yến cũng lập tức không bị khống chế bay ra một phương hướng khác, cũng may toàn bộ lực lượng một kích này của "Không Mông" tổ sư tập trung vào trên người Bùi Lăng, Tư Hồng Khuynh Yến chỉ bị dư chấn đẩy lui, lại không chịu chút tổn thương nào.

Chỉ có điều, ngay chớp mắt nàng thoát khỏi vòng tay Bùi Lăng, khóe mắt nàng liếc qua chạm đến "Không Mông" tổ sư, hai mắt lập tức nhói nhói kịch liệt, trong cảm giác của nàng, vị nữ tu mặt ngọc mày ngài, khí chất trong sáng thanh tao lịch sự như xuân hoa chiếu nước này có khí tức cường đại kinh khủng, khó mà hình dung, trong nháy mắt tu vi toàn thân Tư Hồng Khuynh Yến như bị đông kết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận