Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1990: Hợp Đạo kỳ!

Trong phòng yên tĩnh, chỉ có Hoàng hậu mũ phượng khăn quàng vai một mình canh giữ ở bên giường.

Sau khi Dược Tiên Nữ chữa khỏi thương thế cho Hoàng đế đã trực tiếp rời đi. Hoàng triều xảy ra tình huống như vậy, cũng không có lòng dạ chào hỏi sứ giả tứ tông, bây giờ bốn vị sứ giả đều đã tự trở về chỗ ở, chờ đợi tin tức.

Trên dưới triều đình còn có rất nhiều chính vụ cần xử lý.

Nghĩ tới đây, Hoàng hậu khe khẽ thở dài, đang muốn sai người đem tấu chương tới, tự mình phê duyệt, đột nhiên đã nhận ra điều gì đó, nhẹ cau hàng mày ngài.

Ngay sau đó, hư không rung chuyển một trận như dòng nước, bóng dáng Hoàng hậu lập tức xuất hiện ở trên không trung Lam Kinh.

Nàng đạp không mà đứng, đôi mắt trong vắt sáng ngời nhìn về phía Phúc Diệp Nguyên.

Chỉ thấy chân trời xa xôi bốc lên mây đen màu mực, như vô biên vô tận như mực nước nhỏ vào nước trong, không ngừng ăn mòn.

Trong tầng mây, điện quang ẩn nấp, lôi đình ong ong, khí tức thiên kiếp sôi trào mãnh liệt, nơi đi qua xua tan tất cả yêu tà quỷ quái.

Là Hợp Đạo kiếp!

Lúc này, mấy tên trọng thần Ngô Ký Tương, Hứa Thích Phủ cũng xuất hiện trên bầu trời.

Thấy Hoàng hậu, một thần tử không rảnh hành lễ, lập tức nói:

"Nương nương, có người Hợp Đạo ở Phúc Diệp Nguyên!"

"Trong cảnh nội triều ta, tu sĩ có tu vi vừa vặn ở Phản Hư đỉnh phong, có Giang Hựu, Lô Nhận..."

"Chỉ có điều, ngoại trừ mấy vị đạo hữu vẫn luôn bế quan, bây giờ những người khác đều ở trong Lam Kinh"

Hứa Thích Phủ hơi do dự, chợt hỏi: "Có phải Bùi Lăng không?"

"Hắn cũng là Phản Hư đỉnh phong, hơn nữa vừa đánh một trận chiến với bệ hạ..."

Hoàng hậu nhẹ gật đầu, phân phó: "Mặc kể là ai, có thể dẫn động thiên kiếp thật lớn như thế, chắc chắn không phải người thường"

"Mời Hứa tướng tiến về cung phụng viện, mời mấy vị cung phụng Hợp Đạo đến xem xét tình huống."

"Nếu không phải Bùi Lăng, cũng không phải tu sĩ bản triều, xem có thể mời chào hay không"

"Nếu đúng là Bùi Lăng... Cũng thử mời chào một chút."

"Nếu hắn vẫn không muốn, cứ để hắn rời đi."

"Nhớ kỹ, hoàng triều đã thua một lần"

"Không thể để thiên hạ lên án trên mặt đức hạnh"

Chư thần nghiêm nghị nói: "Phải! Cẩn tuân ý chỉ nương nương"

Cùng lúc đó, hoàng triều, Tắc Sơn quận.

Trên không tòa thành trì nào đó, một Thái Thượng trưởng lão Trọng Minh tông có cảm giác, trong nháy mắt quay đầu nhìn về phương hướng Phúc Diệp Nguyên.

Hợp Đạo kiếp!

Tên Thái Thượng trưởng lão này lập tức thay đổi sắc mặt.

Lúc này, mấy vị Thái Thượng trưởng lão ở những chỗ khác trong hoàng triều đều phát hiện điều khác thường, không do dự chút nào, lập tức chạy tới Phúc Diệp Nguyên.

Phúc Diệp Nguyên.

Kiếp vân dày đặc như muốn rủ xuống.

Trong mây có vô số điện quang rực rỡ lấp lánh, tốc độ kiếp lôi rơi xuống càng lúc càng nhanh.

Lúc mới đầu vẫn là một vòng tiếp một vòng, thời gian dần trôi qua, thiên kiếp liên miên không dứt, liên tục không ngừng, cứ như thiên hà chuyển ngược, cuồn cuộn vô tận, không ngừng không nghỉ đánh về phía Bùi Lăng.

Hiện tại bóng dáng Bùi Lăng đã hoàn toàn bị lôi kiếp nuốt hết, toàn bộ Phúc Diệp Nguyên chỉ thấy Thiên Lôi như mưa trút nước, cuồn cuộn rơi xuống, ánh sáng chói mắt nở rộ, ngoại trừ một mảnh trắng xoá thì không thấy cảnh tượng nào khác ở bên trong.

Từng vị tu sĩ khí tức cường đại bị lôi kiếp hấp dẫn đến, nhưng lôi kiếp cuồn cuộn, uy thế hùng hách, tất cả mọi người chưa đến gần mảnh tuyệt địa ngày xưa không người hỏi thăm này, đã cẩn thận dừng bước lại.

Lúc này, trung tâm Phúc Diệp Nguyên.

Khí tức quanh người Bùi Lăng đã mênh mông như biển lớn, pháp tắc trên hai vai sinh động như thật, cộng thêm mấy phần linh cơ khó mà hình dung. Pháp tắc trên đỉnh đầu như một mảnh hỗn độn, khí thế bên trong càng ngày càng mạnh như có lực lượng cường đại gì đó nổi lên, có thể phá xác mà ra bất cứ lúc nào.

Ở trên đỉnh đầu hắn, ba cánh cửa ra vào lặng yên hiện ra.

Cánh cửa thứ nhất ngàn vạn độc lâu đắp lên, cánh cửa thứ hai hoa mỹ như tiên cung, cánh cửa thứ ba huyết đằng bướu nhọt từng đống... Bị lôi kiếp chảy ngược này tẩy rửa, không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng dần hòa làm một thể với khí tức của Bùi Lãng.

Sau ba cánh cửa, hư ảnh một gốc Phù Tang chậm rãi dâng lên.

Nó có tán cây um tùm rậm rạp đông đúc như lọng che.

Bên trong nhánh cây treo lên một vòng mặt trời huy hoàng, vòng mặt trời này huy hoàng rực rỡ, dâng lên hừng hực, khí tức của nó còn đang không ngừng gia tăng.

Không biết qua bao lâu, ba cánh cửa ra vào hơi động một chút hòa vào trong cơ thể Bùi Lăng; hư ảnh Phù Tang nhẹ nhàng lượn quanh mang theo mặt trời cùng hòa vào trong cơ thể Bùi Lăng; ba đầu pháp tắc uẩn dưỡng hoàn mỹ, cũng chui vào trong cơ thể Bùi Lăng.

Trong nháy mắt này, Bùi Lăng cảm thấy tu vi khí tức của mình xảy ra một sự thay đổi về chất trước nay chưa từng có.

Hợp Đạo kỳ!

Đây mới đúng là Hợp Đạo, loại tu vi dựa vào thuật pháp [Mạt Đạo Khuynh Tiên] còn lâu mới có thể so sánh được.

Thậm chí, hình thái thứ hai của [tạo hóa chi chủng] lúc trước, cũng không bằng hắn vào lúc này!

Phía trên bầu trời, lôi đình chợt dừng, tầng mây đen đặc như dừng lại một chớp mắt, chợt bắt đầu chầm chậm tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận