Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1060: Ván cờ dang dở (2)

Trong khi xuất hiện, Bùi Lăng lập tức cảm thấy tim đập nhanh dữ dội, lông tóc cả người dựng đứng, từ nơi sâu xa như có sự khủng bố lớn lao, tai họa lớn lao gì đó sắp diễn ra.

Trong lòng hắn đầy nghi ngờ, lần trước Kim Đan kiếp gặp được huyễn tượng Bồng Doanh quan, lần này Nguyên Anh kiếp lại xảy ra chuyện gì?

Dưới tình huống bình thường, dù là Kim Đan kiếp hay Nguyên Anh kiếp, hai lần huyễn tượng xuất hiện đều cực kỳ không bình thường! Đặc biệt là lần Nguyên Anh kiếp này, Lệ sư tỷ còn cố ý chuẩn bị rất nhiều tâm đắc Ngưng Anh trong tộc Lệ thị cho hắn, trong đó cũng không nhắc đến những thứ này.

Ngay lúc hắn nghĩ như vậy, hệ thống thao túng thân thể hắn bay thẳng đến bóng người kia.

Càng đến gần càng có thể cảm nhận được quanh người đối phương truyền tới cảm giác nguy cơ mãnh liệt, như là một con tiểu trùng bị quái vật khổng lồ gì đó để mắt tới.

Trong lòng Bùi Lăng vô cùng sợ hãi, nhưng hệ thống lại không nhúc nhích chút nào, thao túng thân thể hắn thoải mái đi đến bên cạnh bóng người cũng ngồi xếp bằng xuống, chẳng mấy chốc đã bày ra động tác giống hệt đối phương.

Vào lúc này, trong cơ thể hắn đột nhiên bắt đầu vận chuyển một môn công pháp, mệnh cách và chú lực vừa hấp thu cũng bị dẫn dắt theo.

Đây là một bộ công pháp hoàn toàn xa lạ nhưng vừa vận chuyển, Bùi Lăng lập tức nhận ra đây là 【 Thực Nhật bí lục 】 !

Công pháp trong truyền thừa của "Chú"!

Ngay sau đó, Bùi Lăng cảm thấy khuôn mặt của mình xảy ra biến ảo, khí tức cũng biến thành bóng dáng không khác gì người bên cạnh...

Đây là tình huống như thế nào?

Trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ, ngay lúc này bên tai hắn vang lên tiếng mưa to "rầm rầm", theo đó là tiếng lôi điện ầm ầm đan xen.

Chẳng mấy chốc, chầm chậm hiện ra một bóng dáng u ám từng xuất hiện trong lúc Kim Đan kiếp, một thiếu nữ quần áo xinh đẹp ngồi quỳ bên cạnh hắn.

Thiếu nữ kia lông mi cong mắt hạnh, mũi ngọc môi anh đào, làn da trắng nõn non mềm, trên đầu chải Song Loa Kế, lấy tơ lụa hạt châu nhiều màu kết thành một đôi đồng tâm như ý, cuối cùng điểm xuyết tơ lụa thật dài. Sau đầu rối tung, bên tai một đôi khuyên tai vàng con dơi như ý, bên ngoài mặc áo dài màu vàng nhạt nửa cánh tay thêu cành sơn chi quấn quanh ở viền, bên trong là áo ngắn tay áo hẹp màu trắng, váy lụa màu cây ngải thêu điệp luyến hoa, bên hông buộc thắt lưng gấm màu xanh biếc phần tua dài đến mắt cá chân.

Ở khóe miệng nàng có một nốt ruồi đen, tăng thêm mấy phần hoạt bát.

Chính là Kế Sương Nhi!

Sau khi bóng dáng u ám xuất hiện thấy Bùi Lăng và bóng người áo vải kia, hình như hơi do dự, sau đó đi đến trước mặt bóng người áo vải, lấy ra mấy thứ bàn cờ quân cờ bắt đầu loay hoay.

Chẳng mấy chốc hắn ta bày ra bàn cờ dở dang mà Bùi Lăng đã gặp hai lần trước đó, chợt nhẹ gật đầu với bóng người áo vải, nói: "Ngươi trước."

Nghe vậy, bóng người áo vải không hề có chút phản ứng nào.

Giọng bóng dáng u ám nặng hơn: "Đến ngươi hạ cờ."

Cùng lúc đó, một đạo sét đánh "răng rắc" một tiếng nổ vang giữa không trung, dường như bóng dáng u ám không hài lòng.

"Rầm rầm"...

Mưa rơi lớn hơn, không chỉ là tiếng động, mà thật sự có từng giọt mưa lớn rơi xuống, cành lá tường vi xung quanh ướt nhẹp.

Chẳng mấy chốc đóa hoa màu đỏ trắng không ngừng suy tàn, rơi vào trong bùn đất.

Cuối cùng bóng người áo vải hơi cử động một chút, dường như bị tiếng động lần này đánh thức, hắn ta nghiêng mặt qua, mắt nhìn bàn cờ, sau đó tùy ý cầm lấy một viên cờ trắng đặt xuống bàn cờ.

Viên cờ trắng này vừa rơi xuống, toàn bộ cờ đen xung quanh đều chuyển thành cờ trắng, vốn cờ trắng đã rơi vào tuyệt cảnh lập tức hơi hòa hoãn lại.

Thấy thế, bóng dáng u ám không nói thêm gì, cũng lấy ra một viên cờ đen đặt xuống.

Bóng người áo vải tiếp tục lấy ra cờ trắng đặt xuống, cũng như vừa rồi, cờ đen xung quanh cờ trắng lại chuyển thành màu trắng.

Hai người có qua có lại, chẳng mấy chốc trên bàn cờ đã triển khai chém giết kịch liệt.

Bùi Lăng ngồi bên cạnh nhìn, mặc dù hắn không hiểu rõ kỳ đạo lắm nhưng tình thế ván cờ rõ ràng như vậy, dù sao cũng có thể nhìn ra một ít cách thức.

Vốn ván cờ dang dở này không có cách phá giải, nhưng không chịu nổi việc bóng người áo vải trắng trợn gian lận!

Một lát sau, ván cờ chưa phân ra thắng bại, bóng dáng u ám đột nhiên ngẩng đầu nhìn qua bóng người áo vải kia, tiếng nói ù ù như lôi đình: "Ngươi không phải người kia!"

Bóng người áo vải kia mở miệng, giọng nói lơ lửng quỷ quyệt, lộ ra hàn khí âm u: "Là ngươi tìm nhầm người."

Ngay sau đó, hai người đồng thời quay đầu nhìn sang Bùi Lăng.

Trong nháy mắt Bùi Lăng cảm thấy từ nơi sâu xa có một luồng khủng bố to lớn, tai họa to lớn tràn trề giáng xuống, huyết dịch toàn thân cũng lạnh lẽo, dường như trong nháy mắt sẽ chết bất đắc kỳ tử, hôi phi yên diệt ngay tại chỗ!

Chỉ có điều, dưới sự điều khiển của hệ thống, hành động tiếp theo của Bùi Lăng lại hoàn toàn ngược lại với trong lòng.

Hắn quang minh chính đại đi đến bên cạnh bàn cờ, nhanh chóng cầm lấy một viên cờ trắng và một viên cờ đen, trực tiếp nuốt vào trong miệng.

Đồng thời, lấy ra Cửu Phách Đao trở tay đã là ba đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận