Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2152: Chuẩn bị dẫn kiếp

Nghe vậy, Tư Hồng Diệu Ly lập tức dừng kêu to, nhanh chóng nói: "Bẩm tiên nhân, đệ tử đang nghiên cứu đúc khí, muốn luyện chế một món đồ có thể dung nạp pháp tắc, tốt nhất với tu vi hiện tại của đệ tử cũng có thể sử dụng"

"Vì vậy, muốn cầu một trăm tấm bản vẽ đúc khí như vậy."

Trang Thục công chúa không lập tức trả lời, mà nhắm hai mắt suy nghĩ một hồi lâu mới mở mắt ra, cong ngón tau búng ra, lại là một đạo bóng tối vô cùng đậm đặc chui vào mi tâm Tư Hồng Diệu Ly.

Cũng như vừa rồi, cảm giác rét lạnh mãnh liệt như thủy triều lập tức cắn nuốt hết toàn bộ thể xác.

Trong giây lát, ý lạnh lui bước, trong đầu Tư Hồng Diệu Ly đã có thêm rất nhiều bản vẽ đúc khí, đều vô cùng ảo diệu, tinh xảo đến cực điểm.

Sau khoảng thất thần ngắn ngủi, Tư Hồng Diệu Ly nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức hành lễ: "Đa tạ tiên nhân!"

Vấn đề pháp tắc đồng giá và đúc khí đã được giải quyết, Bùi Lăng rất hài lòng, lúc này dừng trừng phạt Tư Hồng Diệu Ly, nhìn qua đối phương khiển trách: "Lần sau không được vô lễ như vậy!"

"Nếu không phải Mạc tiên hữu tính tình ôn hòa đôn hậu, không so đo với tiểu bối nhà ngươi, vi sư nhất định phải hung hăng trách phạt ngươi!"

Tư Hồng Diệu Ly nhu thuận đáp: "Phải! Đệ tử biết sai."

Vẻ mặt Trang Thục công chúa bình tĩnh, hoà nhã nói: "Không sao, đây là việc nhỏ."

"Nếu không có vấn đề khác, tiên hữu có thể bắt đầu."

Bùi Lăng nhẹ gật đầu, đã đạt được mục đích, tất nhiên hắn không định lãng phí thời gian nữa, lúc này nói: "Tiên hữu, hiện tại tu vi của tên đệ tử này là Nguyên Anh, ta không cản trở về hiện thế, có thể trực tiếp thi triển [Vạn Trượng Hồng Trần, Úy Ngã Như Thiên] ở trong mộng cảnh được sao?"

Trang Thục công chúa dáng vẻ ưu nhã gật đầu: "Không sai."

"Nhưng cần chuyển sang nơi khác."

Bùi Lăng lập tức nói: "Không có vấn đề."

Trang Thục công chúa lập tức vung ống tay áo, váy dài nhanh nhẹn, toàn bộ trời sao như gió thổi qua mặt nước, chầm chậm phập phù.

Không gian xung quanh dập dờn vặn vẹo như kỳ quái biến ảo.

Trong giây lát, ba người xuất hiện trong một vùng bỏ hoang mênh mông.

Lúc này vùng bỏ hoang cỏ úa đổ rạp, thỏ rừng con hoằng chạy trong rừng thưa thớt, khắp nơi yên tĩnh, hoang tàn vắng vẻ.

Lại đã tiến vào Nhân Gian giới.

Trang Thục công chúa quay đầu, lập tức lúm đồng tiền như hoa nói: "Có thể, ngay ở chỗ này."

Cùng lúc đó.

Trung tâm Vĩnh Dạ hoang mạc.

Chín trụ che trời, xiềng xích thiên kiếp như là cự mãng, quấn quanh cái cột truyền lại lôi đình, bao bọc quan tài huyết sắc như cái bánh tét, thỉnh thoảng lại rung động.

Lúc lôi đình cuồn cuộn, sấm chớp ngang trời, chiếu khắp bóng tối dày đặc.

Bộp, bộp, bộp...

Bùi Lăng và Tư Hồng Diệu Ly chậm rãi đi ra từ trong bóng tối, vượt qua chín trụ, chậm rãi đi đến bên cạnh quan tài.

Lúc này hai người đều hai mắt nhắm nghiền, chìm sâu trong mộng.

ầm ầm...

Kiếp lôi gào thét, xiềng xích chấn động, tiếng vang rầm rầm như thủy triều liên miên, từ phía trên vòm trời một đường cuồn cuộn lao xuống.

Cửu Nghi sơn.

Ngọn núi cô độc thẳng tắp, đình đài lâu các thấp thoáng sau hoa thơm cỏ lạ.

Tương Ca biệt uyển yên tĩnh đứng sừng sững trên đỉnh núi.

Chân trời, một đạo kiếm quang bắn tới, ầm vang hạ xuống khoảng trước đất trống biệt uyển, sau khi ánh sáng tản đi hiện ra một bóng dáng thanh nhu váy trắng.

Nàng tóc xanh búi cao, mộc trâm mộc mạc, chính là Thái Thượng trưởng lão Hàn Ẩm Kiếm tông Nghiêm Tư Thuần!

++ S= trộm chút nào.

Chắc chắn vị Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng kia đang ở đây!

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Nghiêm Tư Thuần lập tức lạnh lùng nói: "Hàn Ảm Kiếm tông Nghiêm Tư Thuần, có chuyện quan trọng thỉnh giáo Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng, thỉnh cầu gặp mặt!"

Tiếng nói như gió mềm thổi vào Tương Ca biệt uyển, trong khoảnh khắc truyền khắp tất cả ngõ ngách.

Ngay sau đó, giọng Thi Nam Tử vang lên bên tai nàng: "Tiên Đế đang lúc bế quan tu luyện, không gặp bất kỳ kẻ nào!"

Nghiêm Tư Thuần cau hàng lông mày kẻ đen, lúc này lại hỏi:

"Không biết khi nào Bùi Thánh Tử xuất quan?"

Thi Nam Tử nói: "Tiên Đế nói, ít nhất ba ngày."

Ba ngày...

Nghiêm Tư Thuần càng nhíu chặt lông mày, về mặt nóng vội, nếu là lúc trước đừng nói ba ngày, dù là ba năm, với loại tu sĩ như nàng cũng chỉ là chớp mắt một cái.

Nhưng hiện tại nàng lại vô cùng vội vàng muốn biết tình huống Vi sư huynh.

Chờ đợi ba ngày còn dài dằng dặc hơn ba trăm năm!

Chỉ có điều, đệ tử chính đạo coi trọng uẩn dưỡng tâm tính, trong những năm tháng dài đằng đẳng lắng đọng thành tính nhẫn nại, vẫn để nàng miễn cưỡng kìm nén sự nóng vội trong lòng.

Lấy lại bình tĩnh, Nghiêm Tư Thuần lập tức nói: "Làm phiền thông báo, ba ngày sau ta lại đến bái phỏng"
Bạn cần đăng nhập để bình luận