Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2383: Công đức vô lượng

Số tổ sư chưa phi thăng lại còn sống, đều là Độ Kiếp đỉnh phong.

Thế nhưng, những tổ sư Độ Kiếp đỉnh phong kia chỉ kém một trận đạo kiếp cuối cùng là có thể đi vào Đại Thừa nhưng lại chưa đi độ một trận đạo kiếp cuối cùng... Điều này giống như cố ý kiềm chế tu vi, không đi đột phá!

Tối hôm qua hắn từng hỏi "Phục Cùng" tổ sư: "Phục Cùng" tổ sư trả lời vô cùng đơn giản: "Tiên lộ chưa mở, chín môn phái lớn đều là như thế..."

Ngay lúc đang suy nghĩ, một giọng nói trầm thấp uy nghiêm lại xa lạ đột nhiên truyền vào trong tai hắn: "Bùi thánh tử còn danh ngạch không?"

Bùi Lăng nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức nhìn về phía Lưu Lam hoàng triều.

Đã thấy ở bên hoàng triều rất nhiều cổn miện, một nam tu mặc trang phục Thái Thượng Hoàng, miện châu che mặt, cổn phục ung dung đang ngồi ngay ngắn trên ghế, cầm kim tôn trong tay, ánh mắt bình tĩnh xuyên qua khe hở miện châu, cách không nhìn về phía hắn.

Cân nhắc một chút, Bùi Lăng nhanh chóng truyền âm trả lời:

"Vẫn còn danh ngạch người xem tiến vào Phù Sinh cảnh!"

Giọng nói trầm thấp uy nghiêm kia lại vang lên bên tai hắn: "Lưu Lam hoàng triều cần mấy cái."

Bùi Lăng truyền âm đáp: "Có thể."

Vị Thái Thượng Hoàng kia khẽ gật đầu, nâng kim tôn về phía hắn, uống một hơi cạn sạch rượu ngon trong tôn, không nói thêm gì nữa.

Bùi Lăng cũng thu lại tầm mắt, bưng linh tửu trước mặt lên rót một chén.

Danh ngạch người xem cùng tiến vào Phù Sinh cảnh không giống với danh ngạch người đi theo, cũng không có hạn chế về số lượng.

Nhưng hắn là "người dẫn dắt" của trận tiên lộ này, tu sĩ chín môn phái lớn muốn tham dự lần Phù Sinh kỳ cục này, nhất định phải có sự đồng ý của hắn...

Dưới tình huống bình thường, chỉ cần không phải thù sâu hận lớn không đội trời chung gì, người dẫn dắt tiên lộ sẽ không cự tuyệt.

Hắn cũng giống vậy.

Lúc này, lại một giọng nói lạnh băng như lưỡi kiếm truyền vào trong tai Bùi Lăng: "Bùi thánh tử, Hàn Ảm Kiếm tông cần mấy danh ngạch"

Bùi Lăng trực tiếp truyền âm trả lời: "Có thể, nhưng chỉ có danh ngạch người xem cùng tiến vào Phù Sinh cảnh"

Tên kiếm tu kia kính hắn một ly rượu từ xa xa: "Đa tạ"

Chợt lại nhắm mắt dưỡng thần.

Ngay sau đó, tổ sư Yến Tê thành, Tố Chân Thiên lần lượt truyền âm yêu cầu danh ngạch.

Bùi Lăng đồng ý từng người, đều chỉ cho danh ngạch người xem tiến vào Phù Sinh cảnh.

Trước đó Cửu Nghi sơn "Thế Vị" cũng từng nói với hắn, vì vậy lần này một phương Cửu Nghi sơn không truyền âm cho hắn.

Luân Hồi tháp và Thiên Sinh giáo cũng là như thế.

Lúc này Vô Thủy sơn trang đang được rất nhiều nội môn đệ tử dung mạo xuất chúng hầu hạ lại không coi ai ra gì uống rượu làm vui, ngẫu nhiên chỉ trỏ rất nhiều tân khách và đồ trang trí của Trọng Minh tông, thậm chí còn có đệ tử khôn khéo ca tụng tu sĩ cấp cao, tên tu sĩ cấp cao kia tiện tay lấy ra đủ loại thiên tài địa bảo ban thưởng ngay tại chỗ...

Dường như căn bản không quan tâm tiên lộ...

Vừa bàn bạc ổn thỏa tất cả danh ngạch, trong hư không đột nhiên truyền đến một luồng uy áp khó mà hình dung.

Toàn bộ phương thiên địa này như biến hóa trong chớp mắt.

Sơn thủy cỏ cây, đài mây tân khách đều như thường, nhưng trên đại điển vốn xa hoa tinh tế đột nhiên thêm một tầng lạnh lẽo.

Tất cả cảm giác đường hoàng phú quý tan thành mây khói, thay vào đó lại là một loại cảm giác tuyệt vọng vĩnh viễn đọa lạc vào vực sâu, vĩnh viễn bị bao vây trong tuyệt cảnh.

Bên trái bảo tọa Tông Chủ không có một ai đột ngột xuất hiện một vương tọa đen như mực, khảm nạm vô số con mắt.

Một bóng người ngồi ngay ngắn trên đó, áo bào đơn giản mộc mạc, bề ngoài không thể nhìn thẳng, khí tức thâm trầm mênh mông không thể suy đoán.

Chính là "Phục Cùng" tổ sư!

Hắn ta vừa xuất hiện, tất cả ánh mắt đều tập trung vào trên người hắn ta... Đại điển sắp bắt đầu!

"Phục Cùng" tổ sư tùy ý liếc nhìn vật liệu tu luyện trong sân, khẽ gật đầu.

Sau đó truyền âm với Bùi Lăng: "Đợi chút nữa, nếu ngụy đạo muốn danh ngạch trong tiên lộ lần này, ngươi cứ nói giá'"

"Đặc biệt là vật liệu đúc khí đỉnh phong của Lưu Lam hoàng triều, hoàng triều am hiểu chăn thả vật liệu tu luyện phàm tục, chắt lọc dân tâm dân ý, bọn họ có pháp môn đặc biệt có thể đúc khí dân ý từ trong tối tăm, từ trước đến nay Thánh tông không có nhiều tư lương ở phương diện này, đừng bỏ lỡ cơ hội lần này."

"Còn có phi kiếm và kiếm ý của Hàn Ảm Kiếm tông cũng là độc bộ ở phương thế giới này."

"Ngoài ra, mặc dù phần lớn công pháp bí truyền của tông môn bọn họ không truyền cho người ngoài, nhưng cũng có một vài kiếm pháp có thể dùng để làm phong phú nhà kho Thánh tông ta.

"Thứ xuất sắc nhất của Yến Tê thành là Bách Binh lệnh cùng ổ bảo chi pháp."

"Ngoại trừ thành phẩm, lại đòi một nhóm thợ khéo hoặc là hồn phách thợ khéo."

"Về phần Tố Chân Thiên... Bọn họ am hiểu bồi dưỡng dược liệu quý hiếm cùng bồi dưỡng thiên tài địa bảo loại ráng mây."

"Không cần để ý tới ngươi có cần dùng đến hay không, có thể lấy bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu."

"Đừng bỏ sót đặc sản vật liệu của bốn tông môn này..."

Nghe vậy, sắc mặt Bùi Lăng lập tức cứng đờ, đột nhiên cảm thấy mình như tổn thất 9999 vạn ức linh thạch...
Bạn cần đăng nhập để bình luận