Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2245: Bất tử

Huyết sắc lóe lên, huyết hoa bắn tung toé, một cánh tay tinh tế kiểu nộn như ngó sen bay lên cao cao, huyết vũ rơi xuống, thân hình Kê Lộc thoắt một cái đã xuất hiện cách đó mấy trượng, vẻ ngoài của hắn ta vẫn tuyệt sắc, chỉ có điều áo bào bị chém mất một tay áo, cánh tay dưới ống tay áo cũng rơi xuống, vết máu màu đỏ thắm hắt vẫy nửa người, vài giọt bắn tung toé lên khuôn mặt như hoa quỳnh nhiễm son, ráng màu chiếu xuống bạch liên, trong tuyệt mỹ lộ ra mấy phần tiêu điều.

Đôi mắt đẹp của Kê Lộc lạnh băng nhìn thẳng về phía Bùi Lăng.

Huyền bào phần phật, Bùi Lăng đạp không mà đứng, lạnh lùng nói: "Kê giáo chủ, loại mánh khoé huyễn thuật này đối mặt với thực lực chân chính, không có bất kỳ ý nghĩa gì!"

Nói xong, hắn lại không nương tay, Cửu Phách Đao gào thét chém ra, huyết sắc như nước thủy triều, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên lao về phía Kê Lộc.

Xoạt xoạt xoạt...

Ánh đao như tuyết, sát khí như dòng trào lên giữa sóng đục mênh mông, sóng lớn bão táp, trong chớp mắt như muốn cắn nuốt sạch sẽ Kê Lộc, chim bằng và xe kéo.

Nhìn tình cảnh sấm chớp ào ào, chảy xiết hung hãn này, khóe miệng Kê Lộc hơi cong lên, môi đỏ như máu làm nổi bật da trắng như tuyết dung mạo như hoa, khuynh quốc khuynh thành, ý cười trên mặt hắn ta càng ngày càng quỷ quyệt, hắn ta không nhúc nhích đứng tại chỗ, mầm thịt chỗ cánh tay đứt gãy đột nhiên nhúc nhích, lấy tốc độ cực nhanh lại sinh ra một cánh tay không khác gì trước đó.

Cùng lúc đó, khí tức của hắn ta liên tục tăng lên, còn mạnh hơn vừa rồi!

Áo bào trắng làm gió, vòng vàng rạng rỡ, lúc này trong mắt Kê Lộc những người khác không biến ảo chút nào, nhưng ở trong mắt Bùi Lăng khi thì hóa thành Lệ sư tỷ, khi thì là Tư Hồng Khuynh Yến, khi thì là Yến Minh Họa...

Hắn ta khàn giọng mềm mại đáng yêu nói: "Dù bây giờ ngươi khám phá huyễn tượng, thì có thể thế nào?"

"Ngươi không giết được bản tọa!"

"Bản tọa chỉ cần giết ngươi một lần!"

Tiếng nói vừa dứt, trong tay Kê Lộc kết động pháp quyết, sau lưng hắn ta lập tức dâng lên sóng lớn ngập trời, ảm đạm âm u lạnh lẽo, âm khí thuần túy ngưng kết thành thác nước màu xám đen to lớn gào thét lao đi, bên trong có vô số nam nữ thiếu niên tuyệt sắc, hoàn phì yến gầy mỗi người mỗi vẻ, đều thể xác sáng long lanh, oán khí ngút trời, lúc này khuôn mặt vô cùng vặn vẹo, vẻ mặt oán độc, trong đôi mắt dày đặc tơ máu, gào thét đánh về phía Bùi Lăng.

Xoạt xoạt xoạt...

Thác nước âm khí che ngợp bầu trời, mang khí thế lôi đình vạn quân đón lấy huyết sắc cuồn cuộn.

Đao khí giăng khắp nơi như là lưới lớn, mặt lưới giăng toàn bộ vòm trời, trong chớp mắt xoắn nát oan hồn, xua tan âm khí.

Mũi nhọn rét lạnh xé rách hư không, dư thế không giảm, gào thét chém về phía Kê Lộc.

Phốc phốc phốc phốc phốc...

Trong nháy mắt, vô số đao khí xuyên qua đạo thể Kê Lộc, chỉ một thoáng thủng trăm ngàn lỗ, huyết hoa bắn tung toé nhưng sinh cơ của hắn ta không tổn hao gì, trong chốc lát tất cả vết đao đã khôi phục như lúc ban đầu, khí tức hắn ta lại cất cao một đoạn, mơ hồ có mấy phần tương tự với khí tức của Bùi Lăng!

Áo bào trắng tung bay như tuyết, Kê Lộc lại bấm pháp quyết!

Phía trên trời trong xanh đột nhiên nhiễm lên một vòng đỏ thẫm, như là vết máu khô cạn.

Trong nháy mắt, toàn bộ màn đêm đều hóa thành đỏ thẫm cuồn cuộn, như huyết hải dưới đêm tối, thâm trầm ầm u lạnh lẽo, từng cái đầu lâu treo ngược cuộn trào mà ra như u nhọt mênh mông vô bờ, lít nha lít nhít treo cao trên bầu trời.

Tất cả đầu lâu đều còn nhỏ như là hài đồng ba năm tuổi, hai mắt nhắm nghiền, mi tâm khắc phù văn phức tạp quỷ quyệt, phun trào ra khí tức oán độc đậm đặc.

Lạch cạch, lạch cạch, lạch cạch...

Hạt mưa lớn chừng hạt đậu đột nhiên bay xuống, ngay sau đó mưa rào như trút nước, vô tận máu đen như trút xuống, xen lẫn oán độc, phẫn hận, ghen ghét, nguyền rủa, ác ý như thực chất tản ra như khói đặc, trong khoảnh khắc thiên địa mờ mịt.

Bùi Lăng đạp không mà đứng, sắc mặt lạnh lùng, Cửu Phách Đao vỡ vụn thành từng mảnh hư không, gào thét chém xuống!

Lưỡi trường đao lạnh lẽo chói lọi như tuyết, nơi đi qua huyết vũ im ắng chôn vùi, đao ý ngưng tụ trời cao, xé rách vòm trời đỏ.

Cùng lúc đó, trong mắt hắn có phù văn xen lẫn bốc lên, rút ra đủ loại oán giận ác ý ở giữa phương thiên địa này như cá voi hút nước.

Chỉ qua mấy ngón tay, màn đêm hồi phục bình tĩnh, đầu lâu biến mất, huyết hải tiêu trừ, huyết vũ dừng lại... Đao khí gào thét lại chém Kê Lộc làm hàng ngàn hàng vạn đoạn như biển thịt mới tinh.

Nhưng chẳng mấy chốc Kê Lộc khôi phục như lúc ban đầu, ngay cả áo bào trắng cũng không nhiễm bụi trần như tuyết đầu mùa đắp lên, trong quỷ quyệt như thánh khiết.

Khí tức của hắn ta lại mạnh mẽ hơn vừa rồi mấy phần.

Bùi Lăng cau mày, Kê giáo chủ này vẫn dùng thân phận Lệ sư tỷ, Tư Hồng Khuynh Yến, Yến Minh Họa chiến đấu với hắn, khiến mỗi lần hắn xuất đao đều cảm thấy rất không thoải mái...

Không đúng!

Rõ ràng khuôn mặt Kê giáo chủ chưa từng có bất kỳ biến hóa nào, vì sao hắn lại nhận đối phương đồng thời là Lệ sư tỷ, Tư Hồng Khuynh Yến còn có Yến Minh Họa?

Là huyễn cảnh vừa rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận