Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2465: Tộc ta tin tức linh thông

"Lần trước chúng ta rơi vào U Tố mộ, có phải Bùi Lăng cứu bọn ta ra không?"

Kiều Từ Quang nói: "Hiện tại Bùi Lăng cũng ở Thanh Yếu sơn, nhưng không đi cùng chúng ta."

"Ba vị sư huynh đã mất tích một đoạn thời gian rất dài, việc rời khỏi U Tố mộ chắc không liên quan tới Bùi Lăng..."

Đang nói, cả vùng đột nhiên hơi chấn động!

Ẩm ẩm...

Dường như lôi đình từ đằng xa bỗng nhiên tới gần, đất rung núi chuyển, một tượng yêu kích cỡ như gò núi nện bước chân nặng nề, nhanh chân đi tới trong bụi mù cuồn cuộn.

Nơi nó đi qua, tất cả yêu thú khai trí nhao nhao nằm rạp trên mặt đất, la lớn: "Cung nghênh đại yêu Thiên Hồ tộc!"

"Đại yêu Thiên Hồ tộc uy chấn Trọng Minh, trí ép thiên kiêu nhân tộc, đã định thành trường sinh cửu thị!"

Tiếng hô vang lên, đám yêu tách ra như thủy triều, quỳ sát hai bên con đường tượng yêu đi ngang qua, ánh mắt nhìn về phía đỉnh đầu tượng yêu đều vô cùng phấn chấn, đây chờ mong.

Hiển nhiên tượng yêu đã nhìn quen trường hợp như vậy, không có bất kỳ phản ứng gì, vẫn giữ nguyên tốc độ tiến lên.

Đỉnh đầu, đình nghỉ mát như quảng điện, bốn phía giao tiêu buông xuống như mây như sương.

Chủ vị trong đình, một bóng người ngạo nghễ ngồi đó, dáng người nàng uyển chuyển thướt tha, bốn cái đuôi bày ra sau lưng, đối mặt với sự bái phục, a dua như nước thủy triều của bầy yêu, nàng không hề bị lay động, vẫn bình tĩnh ngồi đó, dường như trời sụp đất nứt cũng không thể tạo ra chút gợn sóng nào.

Khí tức như vực sâu đỉnh núi cao sừng sững đập vào mặt!

Trong rừng rậm, Chung Quỳ Kính Y và Kiều Từ Quang nhìn tình cảnh bầy yêu nhảy cẫng hoan hô, lại nhìn bóng người trong đình nghỉ mát bên kia chiến trận, lập tức vẻ mặt nghiêm nghị, nhao nhao nắm lấy pháp bảo bản mệnh của mình như gặp đại địch!

Vào lúc này, tất cả yêu tộc xung quanh cùng nhau bộc phát ra một trận reo hò vô cùng vui sướng, sau đó từng người mê man ngay tại chỗ, ngổn ngang lộn xộn ngã đây đất.

Tượng yêu gánh chịu đình nghỉ mát cũng uốn gối quỳ xuống, như núi lở trầm đục, Ngọc Tuyết Chiếu và Uyển San tâm niệm vừa động lập tức thoát ra đình nghỉ mát, đạp không mà đứng.

Nhìn qua đám nhân tộc phía dưới rừng rậm, hai hồ đang muốn trực tiếp ra tay, ánh mắt Ngọc Tuyết Chiếu chạm đến Kiều Từ Quang lập tức khẽ giật mình, nữ nhân của Cấu chủ nhân?

Cùng lúc đó, Chung Quỳ Kính Y và Kiều Từ Quang thấy Ngọc Tuyết Chiếu đều tỏ ra ngạc nhiên.

Lúc đại chiến chính ma, hai người bọn họ đều gặp Ngọc Tuyết Chiếu!

Trong đó Chung Quỳ Kính Y chỉ biết là đây là yêu sủng của đại sư Vương Cao, Kiều Từ Quang lại biết tất cả mọi chuyện...

Nghĩ tới đây, Kiều Từ Quang vô thức hỏi: "Chủ nhân của ngươi không cần ngươi nữa?"

Ngọc Tuyết Chiếu nghe vậy ngạc nhiên, sau khi kịp phản ứng lập tức nổi giận!

Cẩu chủ nhân không cần nàng nữa?

Lúc trước nàng có thể trở về Thanh Yếu sơn, rõ ràng là vì Cẩu chủ nhân và Tư Hồng Khuynh Yến...

Ách...

Rõ ràng là nàng vẫn muốn về Thanh Yếu, Cấu chủ nhân chỉ tuân theo mệnh lệnh của nàng mà thôi!

Ngọc Tuyết Chiếu càng nghĩ càng giận nhưng nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, lúc này trả lời: "Ngày đó ngươi ở trong Mạc thành dưới sự quản lí của Cửu Nghi sơn, có cử chi thân mật với Cẩu chủ nhân, hơn nữa còn cô nam quả nữ chung sống một phòng, sao hiện tại không thấy ngươi ở cạnh Cẩu chủ nhân?"

"Có phải Cẩu chủ nhân lại có niềm vui mới, ngươi đã thất sủng rồi không?"

Lúc này, Kiều Từ Quang biết mình nói sai, đang muốn đổi giọng, nhưng nghe giọng điệu của Ngọc Tuyết Chiếu, vẻ vui mừng vừa xuất hiện trên mặt lập tức biến mất sạch sẽ.

Đúng là rất lâu rồi Bùi Lăng không tìm nàng, nhưng đó là vì...

Vì chính ma có khác!

Nàng là chân truyền Tố Chân Thiên, Bùi Lăng lại là Thánh Tử Trọng Minh tông, lưỡng tình tương duyệt mà thế tục không cho phép, chỉ đành tình thâm duyên cạn, không thể làm gì, lúc này mới tự mình chịu đựng, tương tư không gặp gỡ.

Lần này gặp Bùi Lăng ở Thanh Yếu sơn, cửu biệt trùng phùng, tuy bị tình thế ép buộc nên không tiện nói rõ ràng tình hình, nhưng Bùi Lăng còn cố ý để lại quỷ kiệu cho nàng khống chế, có thể thấy hắn chưa từng quên nàng...

Nghĩ đi nghĩ lại, Kiều Từ Quang hít sâu một hơi, lập tức trả lời:

"Tu sĩ chúng ta lấy đại đạo làm trọng"

"Nhi nữ tình trường dù làm người trằn trọc, nhưng giúp đỡ đại nghĩa, phù nguy tế bần, truy tìm trường sinh cửu thị mới là nguồn gốc tu hành"

"Hồng trần thăng trầm, lại không phải tất cả"

"Ta và chủ nhân của ngươi vẫn luôn tôn trọng nhau, tâm ý tương thông"

"Chủ nhân của ngươi làm người quang minh lỗi lạc, làm việc đường hoàng, lòng dạ tốt bụng... Ngươi không nên chửi bới hắn như thế"

Cẩu chủ nhân quang minh đường hoàng, lòng dạ tốt bụng?

Ngọc Tuyết Chiếu lập tức hừ lạnh một tiếng, nói: "Lúc ta và Cẩu chủ nhân ở cạnh nhau, Cẩu chủ nhân chưa từng nhắc tới ngươi một chữ!"

"Hắn và ngươi chỉ là bèo nước gặp nhau, gặp dịp thì chơi, ngươi có thể hiểu hắn mấy phần?"

"Đừng ở chỗ này tự cho là đúng!"

Kiều Từ Quang lập tức giận dữ, lạnh giọng nói: "Chủ nhân của ngươi vứt bỏ ngươi quá sớm, chưa từng nghe qua cũng là bình thường."

Ngọc Tuyết Chiếu cười hì hì, nói: "Ta vẫn còn huyết khế với Cẩu chủ nhân, Cầu chủ nhân đối xử với ta như đối xử với tổ tông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận