Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1678: Cách giống nhau

Xoạt!

Tia sáng lạnh lóe lên rồi biến mất, trong nháy mắt này tốc độ của chủy thủ đạt tới cực hạn, thấy sắp đâm trúng mặt nạ, nhưng ngay sau đó...

Keng! !

Một đạo đao khí huyết sắc vô cùng sắc bén đột nhiên phá không mà tới, trong nháy mắt chém bay chủy thủ ra ngoài!

Sắc mặt Hồng Phấn tân nương đột nhiên thay đổi, ngón tay nhỏ nhắn lập tức khẽ động, thu lại chủy thủ trong tay.

Nàng quay đầu nhìn về phía cửa tròn.

Đã thấy dưới bóng cây lượn quanh, cơn gió lạnh nổi lên xung quanh, trong lá vàng tung bay một bóng dáng yếu đuối đang chậm rãi đi ra, hắn mặc cẩm bào thật dày, ba tầng trong ba tầng ngoài bọc mình chặt chẽ kín kẽ.

Trên mặt lại đeo một cái mặt nạ không có ngũ quan, bóng loáng như gương, tổng thể tấm mặt nạ này giống với chiếc mặt nạ của nha hoàn, chỉ có điều ở vị trí khóe mắt có hai vết máu nhàn nhạt như huyết lệ lững lờ trôi qua, khô cạn mà thành.

Là vị Tiêu Tranh gặp lúc ban ngày!

Sau khi nhận ra thân phận của đối phương, Hồng Phấn tân nương không do dự chút nào, lập tức chạy tới nơi xa.

Nàng vừa đi, thân thể nha hoàn hơi dừng lại, sau đó đột nhiên thu hồi tóc dài đầy đình, quỷ trảo khôi phục thành bàn tay tinh tế mềm mại, dường như trong nháy mắt quên lãng tất cả chuyện vừa rồi, tiến lên trước mấy bước cung kính hành lễ với Bùi Lăng:

"Tranh thiếu gia!"

Bùi Lăng ho khan vài tiếng, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, thấy thế lập tức thu lại khí tức, khẽ gật đầu với nha hoàn.

Vừa rồi hắn rời khỏi phòng không bao lâu, đã nghe được tiếng đánh nhau bên này, sau khi chạy tới đã thấy tình cảnh hiện tại.

Trên thực tế, bản chất của Hồng Phấn tân nương và nha hoàn này đều là quỷ vật.

Hai người này ai thắng ai bại cũng không liên quan đến Bùi Lăng.

Chỉ là không thể để Hồng Phấn tân nương phá hỏng mặt nạ trên mặt nha hoàn này.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức phân phó: "Đến phòng ngủ của ta."

Nghe vậy, rõ ràng nha hoàn khẽ giật mình, do dự nói: "Tiểu tỳ đang tìm Hương Nga tiểu thư..."

Nha hoàn này đã tìm Tiêu Hương Nga hai buổi tối...

Tiêu Hương Nga là Hồng Phấn tân nương, khí tức vừa rồi của Hồng Phấn tân nương, hiển nhiên cũng khôi phục tu vi nhất định.

Tình huống này hơi kỳ quái, rõ ràng Hồng Phấn tân nương không có mặt nạ, làm thế nào đối kháng với sự trấn áp của mệnh cách, khôi phục lực lượng?

Không đúng! "Chú" đã bố trí rất bí ẩn, chỉ thời gian ngắn như vậy, Hồng Phấn tân nương còn chưa thể biết việc mệnh cách!

Chắc chắn đối phương không đối kháng với sự trấn áp của mệnh cách, mà đã thức tỉnh ký ức của Tiêu Hương Nga, mệnh cách bắt đầu bị thôn phệ!

Trong lòng suy nghĩ như vậy, Bùi Lăng không nhịn được lại ho khan một trận, mặc dù hiện tại hắn cũng khôi phục tu vi Luyện Khí kỳ, nhưng đi lại ở bên ngoài thời gian dài, thân thể vẫn hơi miễn cưỡng, lúc này không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp dùng giọng ra lệnh nói: "Đi theo ta!"

Thấy giọng thiếu gia không vui, nha hoàn không dám từ chối, vội vàng đáp: "Vâng!"

Một lát sau, phòng ngủ Tiêu Tranh.

"Kẹt kẹt" một tiếng, cửa bị đẩy ra.

Một cơn gió lạnh vượt lên trước cuốn vào, ánh nến trong đèn lông hải đường kiểu quả dưa lắc lư mạnh mấy lần, mới khó khăn lắm ổn định, bóng đen trên bốn vách tường điên cuồng múa, như khuôn mặt của vô số yêu quỷ dữ tợn giương nanh múa vuốt.

Nha hoàn đỡ Bùi Lăng cẩn thận đi qua cánh cửa, vòng qua tấm bình phong vào trong phòng.

Song cửa sổ bị đóng đinh, cảm giác ấm áp hoà thuận vui vẻ lập tức xua tan đi cảm giác âm u lạnh lẽo quấn lấy cơ thể hai người.

Cảm nhận được ý lạnh bớt đi, tình trạng của Bùi Lăng bắt đầu ổn định lại.

Đỡ người ngồi xuống bên trong màn trướng, nha hoàn nửa quỳ trên chỗ để chân, dự định cởi vớ giày cho thiếu gia, nhưng Bùi Lăng lại khẽ lắc đầu.

Thấy thế, nha hoàn vội hỏi: "Thiếu gia có gì dặn dò?"

Bùi Lăng nhìn mặt nạ trên mặt nàng, trực tiếp hỏi: "Ngươi cũng đã biết việc của Vô Diện đại tiên?"

Nha hoàn lập tức khẽ giật mình, trên cơ bản phản ứng giống như đúc nha hoàn hầu hạ Bùi Lăng, nàng ngừng động tác trong tay, hơi không quá chắc chắn trả lời: "Hồi thiếu gia, tiểu tỳ... Hình như có nghe nói nhưng bây giờ không nghĩ ra."

Nghe vậy, Bùi Lăng hài lòng nhẹ gật đầu, nếu hiện tại thật sự có thể nghe ngóng đến tình huống của Vô Diện đại tiên, tất nhiên là tốt nhất.

Không nghe được cũng không sao.

Chỉ cần có thể lấy được mặt nạ của đối phương giống như hoàn hầu hạ hắn là được!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng trực tiếp hỏi vấn đề giống vừa rồi: "Vậy ngươi... Biết tế phẩm không?"

Nghe được hai chữ "tế phẩm", thân thể nha hoàn cứng đờ, sau một hồi lâu nàng mới cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Bùi Lăng.

Giọng nha hoàn đột nhiên trở nên âm u lạnh lẽo: "Tiểu tỳ... Là tế phẩm!"

"Tiểu tỳ nên đi tìm Hương Nga tiểu thư!"

Trong lời nói của nàng tràn ngập hận ý hùng hậu, khí tức của nàng điên cuồng tăng vọt, không chút do dự đứng dậy đi ra ngoài phòng.

Thấy nha hoàn không lấy ra chủy thủ đâm mình, Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình.

Đối phương không ra tay, hắn vận chuyển [Khô Tâm thuật] như thế nào?

Lấy mặt nạ trên mặt đối phương như thế nào?

Đúng vậy, hắn dự định trực tiếp lặp lại hành động lấy được mặt nạ của nha hoàn kia, trước hết để đối phương nhớ ký ức liên quan tới tế phẩm, sau đó lại dùng [Khô Tâm thuật] lừa dối qua ải, như thế có thể thuận lợi cầm tới mặt nạ của đối phương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận