Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2509: Đánh cắp thể xác (2)

Lấy thị lực của nàng, căn bản không thấy điểm cuối của cành cây.

Trên nhánh cây, treo từng bộ quan tài có to có nhỏ.

Đưa mắt nhìn quanh, Tư Hồng Khuynh Yến cười lạnh.

Trong bốn khu vực nguy hiểm, địa vực Thanh Yếu sơn là rộng rãi nhất.

Cho dù lấy tu vi hiện tại của nàng, tới chỗ này cũng hao tốn tròn chín ngày.

Điều kiện tiên quyết là có bản đồ của "Hằng Tà" tổ sư!

Thế nhưng, hiện tại đã đến nơi, chuyện tiếp theo đơn giản hơn nhiều!

"Trong truyền thừa của Hằng Tà tổ sư nói, mỗi bộ quan tài nơi này đều phong ấn một tôn thể xác hồng hoang."

"Hiện tại bản cung chỉ cần sử dụng pháp môn do Hằng Tà tổ sư lưu lại, lấy đi quan tài tính cả thể xác hồng hoang bên trong là được!"

"Chỉ cần rời khỏi Thanh Yếu sơn, Yêu Đế không làm gì được bản cung!"

Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, nàng lập tức để mắt tới một bộ quan tài đặc biệt to lớn trong không trung.

Mặc dù "Hằng Tà" tổ sư cực kỳ không chịu trách nhiệm, không thương cảm hậu bối chút nào, không chuẩn bị thêm một bộ thể xác hồng hoang, nhưng cách tiến vào Ngu Uyên chi địa, pháp môn đánh cắp quan tài Tâm Mộc, phương thức chạy ra Thanh Yếu sơn, giải trừ bí thuật phong ấn quan tài, cuối cùng bóc ra bản nguyên thể xác hồng hoang, tất cả trình tự và thủ pháp luyện hóa "Bản nguyên" đều vô cùng kỹ càng!

Chỉ cần nàng có thể trà trộn vào nơi ở Tầm Mộc, còn lại, chỉ cần dựa theo truyền thừa "Hằng Tà" tổ sư, từng bước một là được!

Thế nhưng, đã đến nơi đây, chỉ lấy một bộ thể xác hồng hoang hình như hơi không đủ...

Dù sao, nàng có phu quân.

Cũng chuẩn bị một bộ thể xác hồng hoang cho phu quân Tô Ly Kinh!

Đến lúc đó gọi nghiệt súc Bùi Lăng kia lên, trước tiên báo thù rửa hận ngay trước mặt phu quân, sau đó lại đưa thể xác hồng hoang chưa bị nghiệt súc Bùi Lăng cướp đi cho phu quân...

Lúc suy nghĩ, Tư Hồng Khuynh Yến lập tức đánh ra từng đạo pháp quyết kỳ quỷ cổ xưa...

Thanh Yếu sơn.

Huyết quang đầy trời.

Đao ý lạnh thấu xương nhét đây toàn bộ vòm trời, hư không ngổn ngang lộn xộn kẽ nứt, trải rộng trên bầu trời.

Gió bão hỗn độn thỉnh thoảng bay ra từ trong kẽ nứt, nhưng còn chưa kịp lớn mạnh và hoành hành ngang ngược, đã bị lít nha lít nhít đao khí, ngọn lửa bừng bừng, hồng thủy, lực thôn phệ, Độc Long... Quấy đến thịt nát xương tan, cứ vậy chôn vùi!

Khí lưu Thanh Yếu sơn bị rút lấy phát ra tiếng gào thét sắc nhọn, như là mây mù cuồn cuộn, điên cuồng rót vào vực ngoại hư không.

Hiện tại cả vùng đều đã biến mất không thấy gì nữa, tại chỗ chỉ còn lại một vực sâu mênh mông bao la vô bờ.

Trong vực sâu ảm đạm âm trầm, không có chút hơi khói nào bay lên, lại tràn ngập đủ loại khí tức kinh khủng và lực lượng, quấn giao như đay rối, cắt chém hủy diệt tất cả mọi thứ tới gần.

"Ngu Cường" đạp không mà đứng, trong mắt có hai màu đỏ xanh lưu chuyển, khí tức quanh người càng thêm mờ mịt, lại một lần nữa thi triển tiên thuật.

"Bào Hào" và "Cửu Anh" đều không trọn vẹn không chịu nổi, vẫn thủ hộ ở bên để hộ pháp.

Một bóng dáng huyền bào lập tức xông xuống từ trời cao, mang khí thế như vạn tấn, hai tay nắm chặt trường đao, đường đường lo sợ không yên như lôi rơi cửu thiên, nặng nề chém về phía "Ngu Cường".

"Bào Hào" và "Cửu Anh" lập tức ra tay, lực lượng thôn phệ, thủy hỏa xuất hiện như từng tầng tường bảo hộ, ngăn trước Bùi Lăng.

Lúc này Bùi Lăng như là người máu, áo bào trên dưới cả người rách rưới, có miệng vết thương sâu đủ thấy xương, có miệng vết thương huyết nhục tái nhợt, gần như không có máu chảy ra, khí tức đã đạt tới một tình trạng không thể tưởng tượng.

Sinh cơ bé nhỏ đến cực điểm, uy năng [Mạt Đạo Khuynh Tiên] đã như tiên thuật chân chính!

Oanh! !

"Bào Hào" và "Cửu Anh" lập tức bị đao khí khủng bố đánh bay.

Nhưng ngay lúc này "Ngu Cường" ngẩng đầu, ánh xanh trong mắt bùng lên, một điểm lửa đỏ hồng cháy hừng hực trong đáy mắt.

Quanh người hắn ta có khí tức mờ mịt ầm vang phun trào, thành công thi triển tiên thuật, đối đầu chính diện với Cửu Phách Đao vừa bị Bùi Lăng chém xuống!

Không có bất kỳ tiếng động gì, lấy đó làm trung tâm, toàn bộ không gian bốn phương tám hướng vỡ nát từng khúc, như mặt kính bị đánh nát.

Giữa mặt đất và vòm trời, tất cả mọi thứ đều đang điên cuồng chôn vùi, chôn vùi, chôn vùi!

Lực lượng kinh khủng khiến cho "Ngu Cường" cũng không chịu nổi, nhanh chóng chạy trốn nơi đây.

Giữa không trung, Bùi Lăng đứng tại chỗ, không nhúc nhích tí nào.

Không ngừng phá nát không gian, hoàn toàn bị đảo loạn trật tự, gơn sóng như bị chấn động tiêu tán từng vòng, vừa muốn chạm đến thân thể hắn đã bị một tầng đao ý thuần túy, bá đạo kinh khủng ngăn lại, không thể làm hắn bị thương.

Thân đao Cửu Phách Đao trong vắt như đêm, mỗi một điểm tinh thần như ánh sáng trong lấp lóe, như lấy ra một vòng bóng đêm giữa hè, bên ngoài bóng đêm ánh sáng đỏ ngòm đậm đặc ngút trời dâng lên, chiếu rọi đêm như máu.

Đao ý cô đọng như thực chất, lúc phá không tiếng rít như reo hò, không ngừng truyền ra vẻ mừng như điên với Bùi Lăng, lại sinh ra sự cộng minh trước nay chưa từng có với chủ nhân.

Bùi Lăng không do dự chút nào, lại chém ra một đao.

Xoạt!

Huyết quang trùng điệp như là sông rộng vắt ngang giữa thiên địa, nơi đi qua xóa bỏ chúng sinh vạn vật.

Tất cả mọi thứ đều bị huyết sắc bay vọt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận