Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1109: Ác chiến ba trăm năm?

"Luân Hồi tháp cũng chỉ muốn bảo vệ phương thế giới này, không quan tâm danh lợi."

"Đối thủ lớn nhất của chúng ta là Thiên Sinh giáo!"

"Cho nên trước khi ra tay, tốt nhất tìm thời cơ xử lý toàn bộ tài nguyên của Thiên Sinh giáo ở phương diện này."

"Vậy mới có thể một nhà độc đại, bảo đảm trong lúc chiến tranh, dù là Thánh đạo hay ngụy đạo, tất cả vật chữa thương và đấu pháp đều đi ra từ Thánh tông ta!"

"Chờ sau khi chiến tranh tiến hành tới trình độ nhất định, giá hàng toàn bộ Bàn Nhai giới đều nằm trong một ý niệm của Thánh tông"

"Đến lúc đó tùy tiện một viên đan dược chữa thương Kết Đan kỳ, cũng có thể đổi được một đống lớn tài nguyên Nguyên Anh kỳ."

"Như thế, mới không phụ đệ tử tông ta anh dũng giết địch ở tiền tuyến!"

Gia chủ Tư Hồng thị khẽ gật đầu: "Lần trước thánh ngụy đại chiến, mặc dù ma đạo ta thắng nhưng thời gian quá ngắn, chỉ kéo dài mười năm đã tuyên bố kết thúc. Thánh tông bận rộn suốt mười năm, lợi nhuận lại rất ít ỏi, thật khiến người ta thổn thức."

"Lần này chúng ta nhất định phải rút kinh nghiệm, nhất định phải làm cho trận đại chiến này diễn ra dài một chút."

"Nếu bên ngụy đạo không gánh được, lại động tay động chân vào đan dược pháp bảo đưa cho Thánh đạo, cho đan dược pháp bảo ngụy đạo thêm chút tác dụng... Tóm lại, ít nhất lần này phải đánh một trăm năm."

"Một trăm năm quá ít, ít nhất đánh ba trăm năm." Gia chủ Lệ thị Lệ Vô Cữu lắc đầu, nói: "Năm tông ngụy đạo đều biết cách thu mua lòng người, tông môn hắn tích lũy phong phú, chống đỡ trăm năm tuyệt đối không thành vấn đề"

"Hơn nữa bọn họ luôn giả nhân giả nghĩa, không bỏ việc quản lý lê dân bình thường bên dưới, những phàm nhân kia không có chút tu vi nào, theo ý kiến của ta, cũng không cần toàn bộ giết."

"Có thể giữ lại tính mạng của bọn họ, thỉnh thoảng áp chế ngụy đạo mua mạng cho bọn họ."

"Mặc kệ ngụy đạo chịu bỏ ra bao nhiêu, ít nhất cũng thu một khoản tiền"

"Nếu một ngày kia ngụy đạo hạ quyết tâm không cho, đến lúc đó lại phá hủy đúc khí cũng không muộn"

Tô Thiên Nhai gật đầu, còn nói thêm: "Dù sao Vô Thủy sơn trang, Thiên Sinh giáo và Luân Hồi tháp cũng là đồng đạo của chúng ta, vẫn có khác biệt với đám ngụy đạo Cửu Nghi sơn."

"Cho nên trừ khi ngụy đạo rõ ràng không nhịn được, nếu không bán đủ loại đan dược, pháp bảo, tài liệu cho ngụy đạo, dù sao cũng phải đắt gấp mười lần bán cho đồng đạo mới đúng"

"Gấp mười đâu đủ?" Gia chủ Tư Hồng thị lập tức lắc đầu: "Đến lúc đó đan dược, pháp bảo, vật liệu khắp thiên hạ đều bị tông ta lũng đoạn, ngụy đạo cũng không phải không trả được, ít nhất phải từ gấp trăm lần."

Lệ Vô Cữu nói: "Đúng rồi, hành động lẻn vào cảnh nội ngụy đạo diệt trừ tài nguyên của hắn quá nguy hiểm, Thánh tông ta bồi dưỡng thiên kiêu sao mà trân quý, đừng để bọn họ đi mạo hiểm thì tốt hơn"

"Không bằng thuyết phục Đế tử Vô Thủy sơn trang tự mình chủ trì việc này thì như thế nào?"

"Dù sao loại việc xâm nhập vào trong lòng địch này, chắc chắn có chỗ rèn luyện ở trên mặt tâm tính, Vô Thủy sơn trang sẽ không từ chối:

"Không sai! Thiên kiêu Thánh tông ta đều là Thánh tông đập linh thạch đập tài nguyên bồi dưỡng ra, Thánh tông chưa kiếm được chỗ tốt gì, sao có thể hao tổn ở đây?" Tô Thiên Nhai và gia chủ Tư Hồng thị đều rất đồng ý: "Vô Thủy sơn trang là hạng nhất Thánh đạo ta, việc lớn liên quan đến tình hình chiến sự này, tất nhiên Thánh tông ta không thể chuyên quyền, cũng nên mời tiên nhân làm chủ mới đúng."

Trên thềm son, Tô Ly Kinh vừa nghe bọn họ thảo luận vừa gật đầu, ngoại trừ Luân Hồi tháp cho tài nguyên phong phú, Trọng Minh tông bằng lòng tham gia vào trận đại chiến này, nguyên nhân chủ yếu nhất là vì kiếm một món hởi.

Thế nhưng...

Tô Ly Kinh bình tĩnh mở miệng: "Đã tham chiến cũng phải bỏ ra chút sức, nếu không dù là Vô Thủy sơn trang hay Luân Hồi tháp, đều không tiện ăn nói."

"Đã vậy, Chẩm Thạch Tô thị phụ trách điều tiết khống chế mấy việc liên quan đến đan dược, phù lục, mặc kệ là vật liệu hay thành đan, phương diện này đều do gia chủ nắm giữ"

"Nếu đến lúc đó không đủ lợi nhuận, bản tọa chỉ hỏi ngươi."

Tô Thiên Nhai vội vàng khom lưng đồng ý: "Vâng!"

Trên mặt hắn ta khó giấu vẻ vui mừng, cái gọi là lợi nhuận không đủ chỉ hỏi hắn ta cũng chỉ lời xã giao mà thôi.

Trong tình hình này, với kế hoạch này, không kiếm tiền mới là lạ!

Trong lúc chiến tranh, việc khó khăn nhất là điều tra rõ ràng, là cơ hội thật tốt để Chẩm Thạch Tô thị đứng giữa kiếm lời túi tiền riêng.

Ngay sau đó, Tô Ly Kinh lại nhìn về phía gia chủ Tư Hồng thị:

"Những thứ như yêu thú, pháp bảo do Phù Quang Tư Hồng thị phụ trách, có vấn đề gì không?"

Gia chủ Tư Hồng thị mỉm cười, hành lễ nói: "Tư Hồng thị không có vấn để!"

Tâm trạng hai vị gia chủ đều không tệ, trong lòng đã nhanh chóng tính toán có thể lấy được bao nhiêu lợi ích trong lần này.

Duy chỉ có gia chủ Lệ thị Lệ Vô Cữu khẽ nhíu mày, quả nhiên, cuối cùng Tô Ly Kinh nhìn về phía hắn ta, từ tốn nói: "Cửu A Lệ thị đại diện Thánh tông tham chiến lần này, ra người bỏ lực, đi theo ba tông đồng minh tiến đánh ngụy đạo."

"Đừng quá lười biếng chiến đấu, dù Thánh tông cũng đã nhận linh thạch"
Bạn cần đăng nhập để bình luận