Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1064: Yêu hồ hóa hình

Trong lòng Bùi Lăng vô cùng sợ hãi, người cũng đã nhanh chân đi đến trước mặt Dược Dạ Thư, sau đó bị hệ thống điều khiển thuần thục đẩy ra rất nhiều dây leo, lộ ra thân thể mềm mại đường cong mỹ lệ, tuyết xây ngọc mài của nàng.

Dây leo xung quanh chậm rãi bay múa, tiếp tục quấn vào trên người Dược Dạ Thư như muốn che chắn.

Vào lúc này, Bùi Lăng đang bị hệ thống điều khiển nhanh chóng tiến lên trước, bắt đầu dùng sức hút...

Cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai Bùi Lăng: "Leng keng! Hệ thống đang tặng miễn phí nước thuốc tiên dược vạn năm cho ngài..."

Trong chốc lát Bùi Lăng trợn mắt hốc mồm, tư duy suýt nữa dừng lại.

Lúc kịp phản ứng, đã thấy hệ thống thao túng hắn hấp thụ nửa ngày, cũng không hút ra cái gì, hơn nữa điều tồi tệ hơn là Dược Dạ Thư đang say giấc nồng, hàng lông mày kẻ đen hơi nhăn lại, đột nhiên mở hai mắt ra!

Cái này...

Sư tôn ngươi nghe ta giải thích...

Trong lòng Bùi Lăng hoảng sợ nhưng động tác của hắn lại không dừng lại chút nào! Quang minh chính đại mút vào nửa ngày ở ngay trước mặt Dược Tiên Nữ, trong miệng lại liếm láp không ít dược lực nhưng chậm chạp không thu hoạch được nước thuốc, ngay lúc hệ thống điều khiển đổi vị trí...

Ầm!!!

Ngay sau đó, trước mắt Bùi Lăng trực tiếp tối sầm lại, đã mất đi ý thức.

...

Dã ngoại hoang vu.

Xung quanh mấp mô, cỏ cây ngăn trở, rất nhiều nơi đã cháy đen hiện ra chất đất lưu ly.

Trên bầu trời, kiếp vân đen như mực đang nhanh chóng biến mất, một thiếu nữ toàn thân trần trụi, yêu mị diễm lệ tản ra yêu khí cường đại đang chậm rãi đứng lên từ dưới đất, khóe miệng mỉm cười, đôi mắt hẹp dài quyến rũ cong thành trăng lưỡi liềm, trên mặt đầy vẻ vui mừng.

Hóa hình thành công!

Vuốt ve, đánh giá nhục thân hoàn mỹ không một tì vết này, trong lòng Ngọc Tuyết Chiếu vô cùng hài lòng.

Lực lượng và truyền thừa của Yêu tộc đều khắc họa trong huyết mạch của bản thân.

Bởi vậy, đối với Yêu tộc mà nói, huyết mạch cực kỳ quan trọng!

Là huyết mạch Thanh Yếu, bẩm sinh đã có lực lượng mạnh hơn, thần thông cao minh hơn yêu quái tầm thường.

Hiện tại độ kiếp hóa hình, huyết mạch của nàng đã tiến thêm một bước thức tỉnh, đã kế thừa truyền thừa Thanh Yếu chính thống.

Nghĩ tới đây, Ngọc Tuyết Chiếu không khỏi mặt mày cong cong, cười càng vui vẻ hơn.

Chỉ có điều, nàng đột nhiên nghĩ đến một chuyện, chẳng mấy chốc đã che giấu nụ cười, khẽ nói: "Cẩu chủ nhân ném ta ở nơi này, là không cần ta nữa?"

"Hừ!"

"Không cần thì không cần, đúng lúc có thể trở về Thanh Yếu sơn."

"Đúng rồi, sau khi hóa hình phải mặc quần áo..."

Nghĩ đến đây, Ngọc Tuyết Chiếu tâm niệm vừa động, quanh người lập tức thay đổi một bộ váy ngắn giao lĩnh màu hồng, vạt áo lộ ra một đoạn quần áo trong màu trắng, bên hông buộc thắt lưng gấm màu đỏ lựu.

Bộ váy áo này giống hệt một bộ mà Kim Tố Miên đã từng mặc, trước khi nàng hóa hình đã sớm trộm từ chỗ Kim Tố Miên.

Ngoại trừ một bộ này, chỉ cần là trâm vòng đủ loại có kiểu dáng nàng coi trọng, đều thuận tay cầm tới tất cả.

Dù sao Kim Tố Miên vẫn say mê luyện đan, nàng lặng lẽ lấy đi, đối phương hoàn toàn không phát hiện.

Mặc váy áo xong, Ngọc Tuyết Chiếu lại lấy ra một bộ trâm vòng, búi một cái Linh Xà Kế, gọi ra một mặt thủy kính nhìn quanh hai bên, gật gù đắc ý say mê một lát, mới vung tay tản đi thủy kính, cất bước đi về phía Thanh Yếu sơn.

Nhưng vừa bước ra một bước, suýt nữa chúi đầu xuống đất, sau một trận luống cuống tay chân giãy giụa, mới khó khăn đứng vững.

"Nhân tộc đi đường tốn sức vậy sao?" Ngọc Tuyết Chiếu vội vàng dừng chân, rất tức giận nói thầm, "Quả nhiên Thiên Sinh giáo đều nói bậy, cái gì mà duy người quý nhất, đi đường cũng không an toàn như thế... Yêu tộc chúng ta mới là tôn quý nhất!"

Nàng không dám tùy ý lộn xộn, tốn nửa ngày nhớ lại cách đi đường của Bùi Lăng, Kim Tố Miên và đám Nhân tộc xưa nay, lúc này mới cẩn thận cất bước một lần nữa...

Chẳng mấy chốc, trên đất hoang đã trải qua lôi kiếp xuất hiện một bóng người lảo đảo nghiêng ngả.

Dù sao cũng là yêu thú Kết Đan kỳ, Ngọc Tuyết Chiếu nhanh chóng quen thuộc với cách bước đi của người, cũng không lâu lắm nàng bắt đầu thử động tác khác, nhảy nhót, chạy trốn dừng lại... Cuối cùng, nàng chạy càng lúc càng nhanh, sau đó đột nhiên nhảy vọt một cái, vững vàng rơi xuống đất.

Tà váy màu hồng xoay một cái, quay đầu nhìn về phía dấu chân trải rộng trên mặt đất, lúc đầu dấu chân còn lộn xộn không có lề lối, càng về sau càng gọn gàng, khóe miệng khẽ cong, vui vẻ ngã xuống lộn mấy vòng trên đồng cỏ, sau đó nằm sấp trên đồng cỏ, nâng má, hai bắp chân trắng nõn tinh tế vươn ra từ trong váy lắc lư: "Thân thể Nhân tộc chơi thật vui! Cũng không biết chiến đấu thế nào..."

Ngọc Tuyết Chiếu say mê dấu vết tiến bộ thần tốc của mình một lát, đang muốn đứng dậy về Thanh Yếu, lúc này phía trước nàng không xa, không gian đột nhiên nứt ra một cái khe, một bóng người quần áo tả tơi, nhiều chỗ dính vết máu rơi xuống từ đó, "phanh", đúng lúc nện trúng ở trước mặt nàng.

Nhìn qua tên tu sĩ khí tức đã tới Nguyên Anh, lại đang hôn mê bất tỉnh, Ngọc Tuyết Chiếu lập tức ngạc nhiên: "Cẩu chủ nhân?!"

...

Sâu trong Trọng Minh tông.

Tổ địa Cửu A Lệ thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận