Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1122: Thiếu Phù Đồ (2)

"Tứ công chúa!" Đậu Đại đang muốn bước tới nghênh đón hơi hoảng sợ.

Trước đó sư bá của hắn ta chỉ nói sẽ phái người đưa những lê dân trôi đạt khắp nơi này tới Mạc thành ở lại, không ngờ người hộ tống là Tứ công chúa Lưu Lam hoàng triều.

Chung Quỳ Kính Y nhẹ gật đầu với hắn ta, sau khi hành lễ với nhau, chợt nói: "Bây giờ quý tông không đủ người, trong nhóm lê dân này có mấy người căn cốt xuất chúng, chắc chắn ma tu sẽ bố trí mai phục giữa đường, ta lo lắng đệ tử tầm thường hộ tống không an toàn, cho nên tự mình đi một chuyến."

"Làm phiền điện hạ" Đậu Đại lại hành lễ cảm tạ, chợt ân cần nói, "Lần này điện hạ đi có gặp phải ma tu không? Không biết tình huống như thế nào?"

Chung Quy Kính Y nói: "Trên đường thật sự có ma tu chặn đường, nhưng đều bị ta chém tận giết tuyệt, bách tính đi theo bình an vô sự, không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì'"

Lúc đang nói chuyện, tránh khỏi cửa khoang nói: "Đậu chân truyền có thể kiểm tra một phen."

Đậu Đại gật đầu nói: "Không phải không tin điện hạ, vào lúc khác thường Đậu mỗ nhất định phải chú ý cẩn thận"

Nói xong, dẫn theo đám người Mạc Di Thiên tiến vào pháp chu, thi triển thủ đoạn, sau khi kiểm tra bách tính nằm đầy trong khoang thuyền một lượt, xác nhận không sai, lúc này mới sắp xếp khôi lỗi đưa những người nhiễm dịch và khoẻ mạnh mà bọn họ đã phân chia, đến doanh địa khác nhau đã sớm chuẩn bị xong.

Đợi lúc sắp xếp xong cho những phàm nhân này, Đậu Đại hơi suy nghĩ, còn nói thêm: "Điện hạ, Mạc thành còn có một rắc rối, vốn nên do Đậu mỗ tự giải quyết, nhưng Đậu mỗ phụng mệnh tọa trấn Mạc thành không thể thoát thân. Không biết điện hạ có rảnh không, có thể giúp đỡ không?"

"Không sao." Chung Quỳ Kính Y đang muốn lên pháp chu rời đi lập tức nói: "Là chuyện gì?"

Đậu Đại nói: "Hơn phân nửa nguồn nước trong thành đều dựa vào dòng sông bên cạnh Mạc thành. Nhưng trước đây không lâu, phát hiện dấu vết dịch bệnh trong nước sông, nghi ngờ lê dân nhiễm dịch ở thượng du nhảy sông tạo ra. Vì an toàn, Đậu mỗ sai người lấp toàn bộ giếng nước trong thành. Bây giờ toàn bộ số nước dùng đến đều nhờ vào đệ tử Thủy hệ, điều này rất bất tiện với lê dân"

"Vì vậy, muốn mời điện hạ ra tay làm sạch nước sông."

Chung Quỳ Kính Y nói: "Đã vậy, vậy ta sẽ đi xem tình huống. Thế nhưng, thật ra ta cũng có thủ đoạn giải quyết ô nhiễm ôn dịch bình thường"

"Nhưng lần này lại không phải ôn dịch bình thường, phải đề phòng Ma môn âm hiểm"

"Tốt nhất phải có một vị luyện đan sư cao minh đi cùng, kiểm tra nguồn gốc dịch bệnh trong nước sông, như thế mới có thể bảo đảm không có sơ hở nào."

Đậu Đại gật đầu nói: "Vừa lúc trong Mạc thành có một vị Đan sư thông qua kiểm tra luyện đan sư ngũ phẩm của quý triều, hắn có tạo nghệ kinh người trên đan đạo, tuyệt đối không có vấn đề gì."

"Trước đó đến Mạc thành, chỉ tốn một ngày đã luyện xong vật liệu trong cả thành, giải quyết sự thiếu thốn Ích Tà Đan thượng phẩm ở Mạc thành"

"Hiện tại các thành gần đây đều không tìm được Đan sư nào xuất sắc hơn vị đại sư này"

Chung Quỳ Kính Y hứng thú: "Đan sư thông qua kiểm tra luyện đan sư ngũ phẩm triều ta? Vậy ta chắc chắn có biết, là ai?"

Nghe vậy, Đậu Đại lại lắc đầu, truyền âm nói: "Tông môn nói vị Đan sư này có chút ân oán với ma đạo, mặc dù thương yêu sinh linh đến Mạc thành giúp đỡ, lại không muốn để lộ danh tính thật sự. Vì vậy, Đậu mỗ cũng không rõ thân phận của hắn"

"Thỉnh cầu Đậu chân truyền dẫn đường, ta đi gặp vị đại sư này."

Chung Quỳ Kính Y nghe lời này, hơi suy nghĩ, chợt nói: "Mặc kệ nói thế nào, liên quan đến nguồn nước một thành cũng không thể kéo dài, càng sớm giải quyết càng tốt."

Mạc thành.

Phòng luyện đan.

Nam Kha Mộng Hỏa chầm chậm tắt, Bùi Lăng lại luyện xong một loại đan dược.

Trong nhiệm vụ mà Tôn Mục Kiến đưa, chỉ còn lại mấy loại đan dược chưa luyện.

Ngay lúc hắn vừa lấy lò đan dược này ra, chuẩn bị khai lò lần nữa, sau lưng truyền đến cảm giác đau nhói, pháp y phát động, cắt ngang việc luyện đan của hắn.

Khôi phục quyền khống chế thân thể, Bùi Lăng lấy bình ngọc ra cất kỹ đan dược, đánh lên pháp quyết phong ấn, sau đó lấy ra vật liệu đan dược tiếp theo, đang muốn uỷ thác đột nhiên phát hiện bên ngoài có người tới gần.

Một người trong đó là Đậu Đại, người còn lại trong khí tức mơ hồ hơi quen thuộc, chắc từng gặp ở nơi nào đó.

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng không tiếp tục luyện đan mà thu hồi lò luyện đan, sửa sang lại áo bào, trực tiếp đi ra ngoài.

Vừa đi ra ngoài, chỉ thấy Đậu Đại dẫn một nữ tu tuổi trẻ đến đây.

Thoạt nhìn nữ tu kia tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, vẻ ngoài xinh xắn ung dung, răng trắng môi đỏ, mặc váy sam ráng màu, gấm vóc màu trắng ngà, trên đầu đội một cái ngọc quan, trang phục hoa lệ đoan trang, khí chất nhẹ nhàng ưu nhã.

Vừa thấy tên nữ tu này, Bùi Lăng lập tức nhớ tới, lúc trước tham gia đại điển luận đan Lưu Lam hoàng triều: "Tiểu Tự Tại Thiên"

bị tập kích, hắn và những luyện đan sư khác đều được một bàn tay lớn cứu ra từ trong "Tiểu Tự Tại Thiên", sau khi rơi xuống từ không trung, là một nữ tu Lưu Lam hoàng triều cứu hắn... Người trước mắt chính là vị nữ tu lúc trước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận