Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2236: Một chọi một

Cùng lúc đó, trong chiến xa lấp lánh ánh sáng, thuật pháp, thần thông, nguyền rủa, phù triện, binh khí che ngợp bầu trời... Như cuồng phong mưa rào, lập tức nhấn chìm Bùi Lăng.

rầm rầm rầm...

Lưu Lam hoàng triều.

Lam Kinh.

Hoàng cung, ngự thư phòng.

Chung Quỳ Hữu Trực ngồi ngay ngắn sau án thư, cầm ngự bút chấm đầy chu sa trong tay, ngòi bút hơi cứng lại đã khô cạn, sắc mặt hắn ta nghiêm túc, suy nghĩ thay đổi thật nhanh.

Thiền Lâu vừa đưa tới tin tức, năm vị yêu tộc Hợp Đạo đều bị chém giết tại chỗ ở của mình!

Hậu bối đồng tộc ở cùng một chỗ với chúng nó, dù nam nữ lão ấu, không một ai may mắn thoát khỏi.

Chuyện này rất cổ quái!

Bây giờ Thiền Lâu còn đang khua chiêng gõ trống điều tra rõ dấu vết để lại, nhưng đến hiện tại vẫn chưa biết hung thủ thật sự là ai.

Lúc đang suy nghĩ, bên ngoài thư phòng vang lên một tràng tiếng bước chân rất nhỏ, theo đó là hoàn bội đinh đang.

Chẳng mấy chốc, một bóng dáng mũ phượng địch y vượt qua bậc điện, Hoàng hậu chậm rãi đi vào, khẽ gật đầu với phía trên thểm son, hành lễ nói: "Bệ hạ."

Chung Quỳ Hữu Trực trầm giọng nói: "Tử Đồng không cần đa lễ, lúc này đến đây là có việc gì?"

Hoàng hậu gật đầu nói: "Yến Tê thành Văn Nhân Thái Thượng trưởng lão vừa truyền tin, nói Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng sẽ khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo ở tổng đàn Thiên Sinh giáo vào ba ngày sau."

"Tin tức do Bùi Lăng truyền đến, hắn không ngại để bất kỳ kẻ nào đến quan chiến"

Nghe vậy, Chung Quỳ Hữu Trực lấy lại tinh thần, thả ngự bút trong tay xuống, khẽ gật đầu.

Hắn ta đã biết việc Bùi Lăng tiến vào địa giới Thiên Sinh giáo, lúc này nghe nói Bùi Lăng muốn khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Nghiêm túc suy nghĩ một lúc, chợt nói: "Lần này, trẫm đích thân đến quan chiến"

Hoàng hậu lập tức nói: "Bản cung đi theo bệ hạ."

Tố Chân Thiên.

Cầu vồng mây tía đây trời.

Dòng suối nhỏ lững lờ quanh quẩn trong ánh sáng, khúc chiết tĩnh mịch, gió mát đáng yêu, lầu các bạch ngọc vẫn cao ngất bên khe suối như trước.

Tĩnh thất trong lầu các, một lò khói xanh từ từ bay lên, giao tiêu buông xuống nửa che vân sàng.

Một bóng dáng uyển chuyển nhắm mắt ngồi xếp bằng, pháp lực quanh người bành trướng mãnh liệt như thủy triều lên xuống, dẫn động linh cơ xung quanh, cuồn cuộn như sóng, cuộn lại thành hang.

Sâm Phương Ác đang chuyên tâm tu luyện đột nhiên trong lòng có cảm giác, hàng mi dày dài như cánh quạt của nàng hơi lay động, khí tức dần thu liễm, chẳng mấy chốc nàng mở mắt ra, trong mắt lóe lên ánh sáng như vạn dải ráng màu rồi biến mất, chợt khôi phục như lúc ban đầu, khẽ hé môi son, ôn hòa nói:

"Tiến đến."

Ngay sau đó, Kỳ Tử Lang mặc áo trắng váy lam, trang phục mộc mạc lại mô phỏng như hoa sen mới hé nở nhanh chân đi vào.

Sâm Phương Ác nhìn qua nàng, khẽ gật đầu: "Kỳ Thái Thượng trưởng lão, có chuyện gì?"

Kỳ Tử Lang bình tĩnh nói: "Chưởng giáo, Yến Tê thành Văn Nhân Linh Sắt đạo hữu vừa truyền đến tin tức, thời gian Bùi Lăng khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo được quyết định vào ba ngày sau."

Bùi Lăng muốn khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo?

Ba ngày sau... Thời gian hoàn toàn tới kịp.

Nghĩ tới đây, Sầm Phương Ác lập tức nói: "Bản tọa tự mình đến quan chiến"

Hàn Ẩm Kiếm tông.

Ngộ Kiếm uyên.

Hạ Phất Khung đạp không mà đứng, chắp tay sau lưng, phi kiếm bản mệnh trong vắt như nước xoay quanh ở bên.

Đầu khẽ cúi xuống nhìn cửa uyên mờ mịt mây khói mênh mông phía dưới cùng kiếm ý ngút trời chất chứa trong đó, như có điều suy ngh.

1Đột nhiên, một đạo độn quang xanh nhạt cắt qua bầu trời nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh, ánh sáng tản đi, lộ ra bóng dáng mảnh mai áo xanh váy trắng, búi tóc cao mộc trâm.

Nghiêm Tư Thuần váy dài đón gió phồng lên, nhẹ nhàng như sen, dáng người như tùng, chậm rãi mở miệng: "Tông Chủ, Văn Nhân Linh Sắt truyền đến tin tức, Bùi Lăng...

Không đợi nàng nói cho hết lời, Hạ Phất Khung đã gọn gàng dứt khoát hỏi: "Bùi Lăng muốn khiêu chiến ba tông ma môn phải không?"

Nghiêm Tư Thuần ngẩn ngơ, sau khi kịp phản ứng lập tức gật đầu nói: "Hắn muốn khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo."

Trên mặt Hạ Phất Khung không hề có vẻ bất ngờ, dẫn đầu nói:

"Vậy đi qua quan chiến"

Cửu Nghi sơn.

Trên Thiên Thần phong, Trân Giáng Huệ vừa xử lý xong một đống tạp vụ hơi nghi ngờ, nhẹ cau mày ngài, trước mặt nàng đang lơ lửng một tấm Truyền Âm Phù đặc chế, ánh sáng nhạt dần tắt như lá rụng bay vào lòng bàn tay nàng.

Yến Tê thành Văn Nhân Linh Sắt vừa truyền âm cho nàng, mời nàng cùng tiến về địa giới Thiên Sinh giáo, xem trận chiến của Bùi Lăng và Giáo Chủ Thiên Sinh giáo...

Thánh Tử Trọng Minh tông này vừa khiêu chiến xong năm tông chính đạo, lại đi khiêu chiến Thiên Sinh giáo?

Hơn nữa, còn cố ý thả ra tin tức, để chính đạo tiến về quan chiến?

Nghĩ đến đây, Trân Giáng Huệ không nhịn được nhăn chặt hàng lông mày.

Thế nhưng, nghĩ lại hành động trước sau như một của Bùi Lăng này, xưa nay hắn làm việc không kiêng nể gì cả, khoa trương ương ngạnh, có thể nói tùy tâm sở dục, không quan tâm lễ pháp lẽ thường, sự điền cuồng càng cao hơn Vô Thủy sơn trang, làm ra hành động kỳ quái như vậy cũng chẳng có gì lạ.

Nghĩ tới đây, Trân Giáng Huệ cất kỹ Truyền Âm Phù, lập tức đứng dậy nhanh chóng rời khỏi Thiên Thần phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận