Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1399: Vẫn là Độ Ách uyên yên ổn hơn... (1)

Khu chữ "Hoàng", lòng đất.

Trong trận pháp, linh khí hình thành mây mù tuỳ tiện tụ tán, Bùi Lăng đang tu luyện.

Lúc này tâm trạng hắn rất tốt.

Độ Ách uyên thật sự là chỗ tốt, yên tĩnh, an toàn, không ai làm phiền...

Từ sau khi hắn kích hoạt hệ thống, chưa từng yên ổn tu luyện thế này.

Lúc trước, từ ngày đầu tiên bái nhập Trọng Minh tông đã là gió tanh mưa máu, động một tí là khó giữ được tính mạng, đến mức lên xuống chập trùng.

Về sau Thi Đấu Ngoại Môn, dần bộc lộ tài năng, trực tiếp dẫn tới sự truy sát của chân truyền đệ tử Tô Chấn Hòa...

Sau đó vào nội môn, được Lệ thị mời chào, đan thành nhất phẩm, nhiệm vụ chân truyền, chính vị Thánh Tử... Mỗi một lần hắn đều tưởng mình có thể yên ổn tu luyện, kết quả lần lượt rước lấy rắc rối càng lớn hơn!

Cho tới bây giờ, nửa thiên hạ này đã truy nã hắn, Tông Chủ bản môn cũng muốn đẩy hắn vào chỗ chết, lại tìm được hoàn cảnh tu luyện hoàn mỹ mà lúc trước vẫn mong ước ở trong ngục giam này.

Vốn còn dự định chờ mình có tu vi cao hơn, không sợ Tô Ly Kinh, sẽ rời khỏi Độ Ách uyên về Trọng Minh tông tu luyện.

Nhưng hiện tại xem ra...

Cần gì rắc rối như vậy?

Hắn hoàn toàn có thể mãi ở trong Độ Ách uyên!

Đợi đến lúc tài nguyên tu luyện không đủ, lại đi ra ngoài một chuyến, tìm Lệ thị đòi một nhóm tài nguyên, sau đó trở về tiếp tục tu luyện...

Đang nghĩ ngợi, tiếng nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên: "Leng keng! Kiểm tra ra thần hồn bản nguyên, hệ thống tặng miễn phí cho ngài..."

Hả? !

Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình, còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, đường vân đỏ sậm trên người nhanh chóng lưu động, trong giây lát đã hóa thành một bóng dáng tinh tế yểu điệu ở sau lưng.

Trong chớp mắt thân hình Mạc Lễ Lan hoàn thành ngưng tụ, lập tức mở ra tròng mắt màu trắng thuần.

Thân thể nàng trắng nõn yểu điệu như dùng một khối ngọc hoàn mỹ điêu khắc thành, oánh nhuận rực rỡ.

Vẻ mặt nàng hơi giãy giụa, lại phát hiện bây giờ mình không thể khống chế thân thể, bóng tối quanh người sền sệt như thực chất, sau khi nhanh chóng co lại một hồi đã hóa thành một kiện pháp y màu đen kiểu dáng đơn giản như chiến bào, trong nháy mắt đã ăn mặc chỉnh tề.

Ngay sau đó, bóng dáng của nàng lập tức biến mất trong bóng đêm.

Khu chữ "Thiên".

Sát khí bồng bềnh như mưa bụi rơi vào tòa hang động nào đó.

Bên trong tòa hang động này khóa lại một áo tù phạm bào trắng, trông tên tù phạm này chỉ khoảng hơn hai mươi, trên đầu đeo một cái vòng vàng đã ảm đạm, dù là tù nhân lại bị khóa ở trong nhà tù vô cùng đơn sơ này, nhưng dáng vẻ vẫn ưu nhã, trên áo bào trắng không thấy chút nếp nhăn nào.

Khuôn mặt hắn ta xinh đẹp trắng nõn, mi dài mắt sáng, trong hình dáng ôn nhu mang theo góc cạnh như nam như nữ, không phân biệt rõ giới tính.

Lúc người mặc áo bào trắng ngồi ngay ngắn, trên trăm xiềng xích xuyên qua quần áo, đâm thẳng vào huyết nhục, xuyên qua vai, vô số phù văn lặng yên sáng tắt, áp chế gắt gao tu vi lực lượng.

Lúc này, người này nhắm mắt không nói, khí tức lưu chuyển quanh người, trong giây lát một đám ánh sáng màu vàng óng lặng nhàn nhạt yên lặng hiện ra từ mi tâm của hắn ta.

Trong chớp mắt đám ánh sáng vàng ấy rời khỏi thân thể, sắc mặt tù phạm áo bào trắng lập tức trắng bệch, cùng lúc đó huyết nhục hắn ta nhanh chóng da tróc thịt bong, máu tươi nhuộm đồ áo bào trắng.

Nhưng đối phương lại hoàn toàn không để ý tới những điều này, chỉ dùng ánh mắt mong chờ nhìn chút thần hồn bản nguyên trước mặt.

Nếu giới luật nơi đây chưa từng suy yếu, nếu không phải vất vả tích lũy trong thời gian nửa năm này, dù như thế nào hắn ta cũng làm không được điều này.

Nhưng bây giờ... Thiên thời địa lợi nhân hoà, đã đầy đủ!

Ha ha, hắn ta có xuất thân tôn quý cỡ nào, dù ở trong Thiên Sinh giáo cũng là mệnh cách cao quý số một. Những tên ngụy đạo bẩn thỉu này cũng dám cầm tù hắn ta ở đây, hơn nữa còn là nhiều năm như vậy!

Thế nhưng, dám can đảm làm trái thiên ý, còn giam giữ loại ý chí thiên địa một phương như hắn ta ở đây, ngụy đạo nhất định sẽ tổn hao khí vận!

Nghịch thiên mà đi, sao lại không báo ứng!

Về phần hắn ta, là người đi theo thiên ý lại bị giam giữ ở đây, không biết rèn luyện bao nhiêu tiểu bối ngụy đạo, cùng kẻ đến sau ở khu chữ "Thiên", dưới sự tích lũy của công đức, một khi thoát khỏi vòng vây chắc chắn tu vi tăng mạnh.

Ha ha, lâu rồi không thả lỏng gân cốt, chờ sau khi thoát khỏi vòng vây, hắn ta sẽ giết sạch thiên hạ, lấy đó để tế tự những năm gần đây mình phải chịu tịch mịch.

Đầu tiên là Độ Ách uyên này, rất nhiều sinh linh nơi đây hội tụ cùng một chỗ, phù hợp làm tế phẩm.

Cho nên, không thể bỏ qua một người sống nào, nhất định phải giết sạch toàn bộ.

Có thể lọt mắt xanh của vị thiên ý là hắn ta, thật sự là vinh hạnh suốt đời của những sinh linh cấp thấp này, có lẽ những sư trưởng thân hữu của đám sinh linh cấp thấp này cũng biết ơn hắn ta cả đời.

Lúc này, thần hồn bản nguyên đã hoàn toàn tách ra, tiếp theo là tìm một tu sĩ cấp thấp tâm chí không kiên định, cướp đoạt nhục thân của hắn ta, hoàn thành đại kế của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận