Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1640: cấm kỵ truyền thừa

Một nửa cơ thể còn lại thì bị kiếp lực bao phủ, lúc này ánh mắt nhìn về phía Lệ Liệp Nguyệt cực kỳ thân thiết.

ầm ầm ầm ẩm ầm...

Kiếp lôi trùng điệp không ngừng bổ vào hai người, ống tay áo vạt áo của Lệ Liệp Nguyệt không ngừng có máu tươi đỏ thắm nhỏ xuống, thương thế dần tăng thêm, khí thế lại càng ngày càng mạnh.

Nhưng khí tức của nữ tử da người trôi nổi trước mặt hắn lại nhanh chóng hạ xuống, lực lượng của nàng đang bị thiên kiếp áp chế từng chút một, sau đó bị Lệ Liệp Nguyệt lấy thân phận chủ nhân đoạt đi!

Hiện tại, một bộ phận thân thể của nàng bắt đầu thật sự bị Lệ Liệp Nguyệt khống chế! rầm rầm rầm...

Lôi đình vạn quân, ầm vang nổ rơi.

Trong nháy mắt khiến mọi người gần như bị mù vì điện quang, từng đạo kiếp lôi đang đánh vào nữ tử da người.

Lệ Liệp Nguyệt nhân lúc khe hở, lập tức đánh ra một đạo pháp quyết.

Khí tức nữ tử da người lại suy yếu một phần.

Khí thế của Lệ Liệp Nguyệt lại đột nhiên cất cao một bậc, nhưng ngay sau đó một đạo kiếp lôi đã rơi vào thân thể của nàng.

Lệ Liệp Nguyệt kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng chảy ra vết máu.

Chỉ có điều, vẻ mặt nàng không thay đổi chút nào, về lạnh lùng trong mắt càng đậm hơn, nữ tử da người này chỉ có một thân thực lực, hành động lại chỉ dựa vào bản năng, càng dễ đối phó hơn sự tưởng tượng của nàng.

Cứ theo xu thế này, có lẽ không cần chờ đến khi cửu kiếp kết thúc, lúc lục kiếp nàng có thể luyện chế nữ tử da người này thành hóa thân!

Trong góc sân phơi nắng.

Lúc này từng tấm da người đỏ trắng, tinh xảo hoàn chỉnh đã hư thối toàn bộ, hóa thành mặt người lít nha lít nhít lơ lửng giữa không trung.

Hồng Phấn tân nương mặc áo cưới huyết hồng, hỉ khăn che mặt, đạp không mà đứng.

Gió mạnh cuốn đến từ bốn phương tám hướng, từng đạo tường cao như bình chướng dâng lên, bóng dáng Hồng Phấn tân nương lơ lửng không cố định, xuất hiện ở từng phương vị, tránh đi từng trận gió mạnh.

Lúc này, Bùi Lăng đột nhiên dừng thôi động [Tru Ác Kỳ], nhanh chóng lấy ra một nắm đan dược ăn vào, [Tru Ác Kỳ] có uy năng cường đại nhưng trên mặt tiêu hao pháp lực thật sự quá khổng lồ, hắn không thể liên tục thôi động.

Nhân lúc này, Hồng Phấn tân nương động đậy mười ngón tay, lập tức có vô số quỷ vật cấp độ Nguyên Anh, Hóa Thần hiện ra từ lòng đất, lao về phía Bùi Lăng và Yến Minh Họa.

Những quỷ vật này tràn ngập hận ý ngập trời, quanh người âm khí dày đặc như thực chất.

Trong mắt Bùi Lăng chợt hiện ra ánh sáng màu tím tối, vô số phù văn quỷ dị đan xen bốc lên, lập tức thi triển [Oán Yểm thần thông 1, hấp thu sạch sẽ hận ý của rất nhiều quỷ vật.

Pháp lực của hắn nhanh chóng khôi phục, ngay sau đó vội vàng thi triển [Trường Hận Chú].

Ngay sau đó, khí tức Bùi Lăng đột nhiên tăng lên.

Hóa thân Mạc Lễ Lan không ở đây, thực lực hiện tại của Bùi Lăng không ở đỉnh phong.

Nhưng trước đây không lâu, hắn vừa chiếm mệnh cách và lực lượng của "Chúng", thực lực tu vi đang thể hiện ra lại không thua kém trạng thái lúc chiến đấu với hóa thân Tô Ly Kinh chút nào!

Trong mắt lại sáng lên ánh sáng màu tím tối tăm, phù văn hỏa diễm nhỏ bé như đan xen bốc lên, lực lượng kỷ dị như gợn sóng vô hình, tầng tầng lớp lớp dập dờn mà ra.

[Hoặc Hồn thần thông] !

Ánh mắt đảo qua trước mặt, tất cả quỷ vật lập tức dừng lại động tác, không thể động đậy.

Xoạt xoạt xoạt...

Vô số đao khí huyết sắc nở rộ, trong nháy mắt chém về phía Hồng Phấn tân nương.

Mỗi một đạo đao khí đều xen lẫn nguyền rủa vô cùng oán độc.

Mười ngón tay mảnh khảnh của Hồng Phấn tân nương khẽ nhúc nhích, đao khí chưa tới gần nàng đã cùng nhau vỡ nát, lại có một đạo đao khí như trực tiếp đột phá phòng thủ của nàng, cứng rắn chém trúng cánh tay của nàng.

Keng!

Đao khí huyết sắc lập tức vỡ nát, ống tay áo huyết hồng hôi phi yên diệt, lộ ra một đoạn tay trắng tái nhợt mảnh khảnh, ngay sau đó tay trắng chuyển thành màu sắc tím đen, đã nhiễm lên một tầng nguyên rủa mãnh liệt.

Đây là [Đọa Huyết Chú] !

Nhìn thấy tình cảnh này, Bùi Lăng lập tức nhướn mày, dường như quỷ vật tân nương này cố ý chịu một đao này!

Quả nhiên!

Cảm nhận được nguyền rủa muốn ăn mòn bản nguyên kéo dài một đường từ cánh tay mà lên, khóe miệng của Hồng Phấn tân nương dưới hỉ khăn đột nhiên hơi cong một chút, lộ ra một nụ cười vô cùng quỷ dị.

"Đúng là Chú!"

"Chơi với ngươi lâu như vậy, cũng nên kết thúc!"

"Giao ra truyền thừa của Chú, đợi sau khi ngươi hóa thành đồng loại của chúng ta, có thể cho ngươi một miếng đất phong!"

Còn chưa nói hết câu, khí tức Hồng Phấn tân nương lập tức trở nên cực kỳ khủng bố, vừa rồi nàng đã cảm thấy kỳ quái, đối phương chỉ là một Hóa Thần, lại có thể che đậy tất cả quỷ vật ở nơi như U Tố mộ?

Hơn nữa, nguyền rủa do đối phương thi triển ra tuyệt đối không phải thứ quỷ vật bình thường có thể so sánh.

Hiện tại thăm dò lâu như vậy, cuối cùng nàng có thể xác định đối phương là truyền nhân của vị cấm kỵ đã từng kia!

Trong tình huống bình thường, nàng tuyệt đối không dám mạo hiểm chạm vào truyền nhân của một vị cấm kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận