Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1958: Can đảm

Tiếp theo hắn lại hỏi: "Hiện tại vị Tống sư muội này ở nơi nào?"

Bốn tên nữ tu im lặng một lát, Trần Tĩnh Mộng nói: "Ở Tang Lạc thành dưới sự quản lí của Cửu Nghi sơn ta."

Cửu Nghi sơn...

Bùi Lăng khẽ cau mày, chợt tiếng nói âm u lạnh lẽo, hùng vĩ phun ra một chữ: "Nghịch!"

Trong nháy mắt, thủ đoạn phong cấm hồn đạo vừa bị hắn bóp nát lại hội tụ xuất hiện, hơi khói màu xám đen gào thét lên, không thiếu một sợi nào dựa theo con đường bị rút lấy trước đó trở về trong cơ thể bốn tên nữ tu.

Bốn tên nữ tu chỉ hơi hoảng hốt, lại khôi phục vẻ mặt đờ đẫn, đôi mắt mở to lại trống trơn tự nhiên, một mảnh mờ mịt.

Ngay sau đó, áo bào đen vỡ vụn rơi đây đất cũng bay lên rồi quay về, khôi phục như lúc ban đầu, một lần nữa khoác lên trên người bốn tên nữ tu, mũ trùm ép xuống, phủ lên toàn bộ khuôn mặt bọn họ.

Trong chớp mắt, bốn tên nữ tu lại về trạng thái lúc vừa đi vào.

Ở chủ vị, Bùi Lăng lắc đầu, vốn hắn dự định hỏi xong vấn đề sẽ mượn tay Tư Hồng Đạc thả bốn tên nữ tu chính đạo này đi.

Nhưng bây giờ, Tư Hồng Diệu Ly còn ở cảnh nội Cửu Nghi sơn, bốn tên nữ tu này còn biết Tư Hồng Diệu Ly có vấn đề, một khi để các nàng khôi phục sự tự do, bên Tư Hồng Diệu Ly sẽ gặp nguy hiểm!

Đương nhiên, hắn có thể dùng [lãng quên chỉ "Pháp"] khiến bốn tên nữ tu lại quên tất cả việc vừa rồi.

Nhưng lần này khác với lần trước, lần trước đại chiến chính ma vẫn còn tiếp tục, việc bốn tên nữ tu mất tích một khoảng thời gian ngắn ngủi, tu sĩ cấp cao chính đạo sẽ không ra tay tra rõ...

Nhưng bây giờ đại chiến chính ma đã kết thúc, bốn tên nữ tu lại mất tích trong địa giới chính đạo, một khi có tu sĩ nắm giữ pháp tắc Hợp Đạo kỳ ra tay, muốn giải "Pháp" do Bùi Lăng bày ra, cũng không phải một việc khó!

Hiện tại Tư Hồng Diệu Ly là người của hắn, hắn không thể để nàng đi chịu mạo hiểm như thết "Tạm thời, cứ giữ bọn họ ở bên người..."

Phía dưới ngoại tân viện.

Bên bờ hồ nước.

Cây cổ thụ cao vút chọc trời như nắp ô, che đậy một tòa trường đình kiểu dáng cổ xưa.

Lúc này, xung quanh trường đình dâng lên hơi nước như mây khói, như lụa mỏng quanh co quanh quẩn, bao quanh quẩn lấy cả trọn tòa trường đình, chỉ hơi lộ ra mái cong đấu sừng.

Trong đình vận chuyển trận pháp ngăn chặn ngoại giới nhìn trộm, mấy đại thần mặc quan phục đứng thẳng, lấy Cao Huệ Cảnh cầm đầu, mơ hồ vây quanh một lão giả áo tím râu tóc hoa râm, khí tức công chính bình hòa.

Lão giả nhắm nghiền hai mắt, cầm trong tay một thanh linh chỉ nhiều màu.

Lúc này, toàn thần linh chỉ hiện ra ánh sáng trong suốt trùng điệp như trường hà, quét ngang lục hợp bát hoang.

Ánh sáng trong trẻo này như là ánh trăng đã pha loãng, lại như lông vũ trong gió, nhẹ mềm mại hòa, không có chút cảm giác tồn tại nào, nơi đi qua như xem vân tay trên bàn tay, rõ ràng rành mạch, ngay cả tu sĩ Hợp Đạo kỳ cũng khó có thể phát hiện.

Sau một lát, toàn bộ phương thiên địa này đều bị lặp đi lặp lại xác nhận, lão giả chậm rãi mở hai mắt ra, tiếng nói hòa ái:

"Không có bất kỳ tu sĩ cấp cao Trọng Minh tông nào đi theo."

Không có người hộ đạo Trọng Minh tông đi theo?

Trong mắt đám đại thần xung quanh lập tức nhao nhao lộ ra vẻ hoảng sợ, lúc đầu bọn họ nghe nói Thánh Tử Trọng Minh tông đám can đảm khiêu chiến bệ hạ, chỉ cảm thấy đối phương vô cùng càn rỡ, cho rằng có trưởng bối trong môn bảo vệ thì không kiêng nể gì cả, không biết trời cao đất rộng.

Nhưng không ngờ đối phương lại một mình hạ chiến thiếp cho Lưu Lam hoàng triều! Một mình đến Lưu Lam hoàng triều! Một mình khiêu chiến Hoàng Thượng!

Lặng im giây lát, Cao Huệ Cảnh lập tức nói: "Không có tiền bối như Thái Thượng trưởng lão hộ đạo, một mình tới khiêu chiến bệ hạ triều ta, tuy tiểu bối này là ma môn, phần can đảm này rất hiếm thấy!"

Rất nhiều đồng liêu của hắn ta nghe vậy, dù chưa mở miệng, sắc mặt đều có vẻ đồng ý.

Lúc này, lão giả mặc áo tím kia nói: "Thánh Tử Trọng Minh tông tăng tu vi cực nhanh"

"Trong đại chiến chính ma lần trước, hắn mới chỉ là Hóa Thần."

"Nhưng hiện tại đã đi vào Phản Hư hậu kỳ!"

"Vạn kiếp Hóa Thần, nội tình vô cùng thâm hậu"

"Lấy tu vi Phản Hư kỳ, chỉ e tu sĩ cùng cảnh không ai có thể địch"

"Nghĩ đến đây cũng là lực lượng khiến hắn dám đến khiêu chiến bệ hạ."

Đám đại thần nghe vậy đều gật đầu.

Vạn kiếp Hóa Thần đã là truyền thuyết!

Chưa đến một năm, tu vi từ Hóa Thần vào Phản Hư đỉnh phong, loại tốc độ này chưa từng nghe thấy, chắc chắn Thánh Tử Trọng Minh tông này gặp phải cơ may lớn, tạo hóa lớn gì đó!

Nghĩ tới đây, trong lòng Cao Huệ Cảnh khe khẽ thở dài lại rất tiếc hận, hậu bối kinh tài tuyệt diễm như thế lại lớn lên ở địa giới Ma tông, không thể làm việc cho hoàng triều, tạo phúc cho lê dân.

Thế nhưng, chỉ hơi thởn thức, hắn ta đã nhanh ổn định tâm thần, mở miệng nói: "Bùi Lăng này vẫn còn quá trẻ khí thịnh! Căn bản không biết giữa Phản Hư kỳ và Hợp Đạo kỳ là sự cách biệt một trời."

"Chỉ có tiến vào Hợp Đạo kỳ mới có thể khống chế pháp tắc một cách chân chính."

"Phản Hư kỳ mạnh hơn cũng không thể so sánh với Hợp Đạo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận