Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2411: Giao người!

Trong viện còn không ngừng truyền đến tiếng búa bén rơi xuống, dường như còn đang cắt cái gì cỡ lớn con mồi.

Loại trấn nhỏ dựa vào núi này, dân trấn lên núi kiếm ăn, đi săn một vài con mồi cỡ lớn là việc cực kỳ bình thường.

Đám người Chung Quỳ Kính Y hoàn toàn không để ý, trực tiếp đi tới.

Sau bảy rẽ tám vòng ở trong ngõ hẻm, bọn họ đi đến cổng một gia đình.

Gia đình này hợp quy tắc hơn những gia đình khác trên trấn một chút.

Trong viện rộng rãi là năm gian nhà ngói lớn xếp thành một dãy.

Bên cạnh còn có hai gian nhà tranh, dường như dùng để đặt tạp vật đủ loại.

Lúc này, cửa viện đóng kín, bên trong tỏa ra mùi thơm đồ ăn, mùi thức ăn mặn hoàn toàn khác với mùi hương trên quãng đường vừa nãy.

Chung Quỳ Kính Y dừng chân ở cửa ra vào, căn cứ vào thần niệm dò xét, nơi đây là nhà trưởng trấn Bạch Thảo trấn.

Mặc dù một lát trước thần niệm không phát hiện tung tích Đại hoàng huynh, nhưng tin tức Thiền Lâu không sai, chắc chắn Bạch Thảo trấn này từng xảy ra việc liên quan đến Đại hoàng huynh.

Như nơi hoang vắng này, dân trấn thường nhát gan ngây thơ, quyền lực trưởng trấn càng lớn hơn ngoại giới, nếu là Bạch Thảo trấn có người và việc khác thường gì, chắc chắn trưởng trấn rõ ràng nhất!

Nghĩ tới đây, Chung Quỳ Kính Y tiến lên gõ cửa sân.

Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ hơi có vẻ nặng nề vang vọng dưới hoàng hôn trong rừng núi hoang sơ.

Chẳng mấy chốc, bên trong vang lên một tràng tiếng bước chân đồn dập.

Két két!

Cửa sân bị kéo ra từ bên trong, một khuôn mặt đầy nếp nhăn, tang thương mỏi mệt lộ ra sau cửa.

Bạch Thảo trấn.

Đầu trấn.

Tám tên quỷ vật nâng quỷ kiệu hoa lệ, bồng bềnh thấm thoát vượt qua bia đá điêu khắc tên trấn, nghênh ngang tiến vào trong trấn.

Trong quỷ kiệu, Chú Quỷ biến thành dáng vẻ Bùi Lăng khí thế to lớn ngồi đó, khí tức không kiêng nể gì tản ra, không hề có ý che giấu.

Âm khí cuồn cuộn lan tràn theo những nơi quỷ kiệu đi qua.

Hiện tại Bùi Lăng giáng lâm nơi đây, cũng không phải bản thể.

Sau khi trở thành vị "Vương" thứ ba của U Tố mộ, hắn có thể cách không dùng oán hận, ác niệm, nguyền rủa... Của sinh linh luyện chế thành Chú Quỷ mới!

Sau đó lại giáng lâm một sợi thần thức của mình vào trong cơ thể Chú Quỷ này, có thể ở trong U Tố mộ, điều khiển tôn Chú Quỷ này từ một khoảng cách xa, làm tất cả những việc mà hắn phải làm!

"Đi đường tốn thời gian mười ngày..."

"Trong mười ngày này, chưa từng nghe bất kỳ tin đồn gì liên quan đến tiên nhân hạ giới."

"Nhưng chưa từng nghe nói, không có nghĩa là không có."

"Tuyệt đối không thể dùng tiên thuật làm trái thiên cương nữa"

"Ùm?"

"Chung Quỳ Kính Y, Kiều Từ Quang... Bọn họ cũng ở đây..."

Đang nghĩ ngợi, trong ngõ nhỏ trên đường đi có một đám hài đồng hi hi ha ha chạy ra, truy đuổi nhau, đá một đầu người hư thối.

Những hài đồng này từng người thể xác hư thối, rất nhiều nơi huyết nhục đã hòa tan, từng giờ từng phút rơi xuống, trên cổ bọn họ trống rỗng, đều không có đầu.

Tiếng hài đồng trong trẻo êm tai lại phát ra từ trong miệng đầu người bị đá đến đá đi kia.

Bùi Lăng tùy ý liếc qua, chưa từng để ý tới.

Quỷ vật nhấc kiệu không nhận được phân phó, lại tiếp tục nhấc quỷ kiệu đi về phía trước.

Chẳng mấy chốc, một mùi máu tanh vô cùng dày đặc truyền đến, quỷ kiệu đi ngang qua tường thấp, lão đầu trong tường còn đang hầm canh.

Trong mắt Bùi Lăng, cái gọi là lão đầu kia chỉ là bộ khô lâu, trên dưới cả người không có một chút huyết nhục, ngược lại trong nồi nước không ngừng bị khuấy ở trước mặt hắn ta đều là huyết nhục đỏ trắng đan xen...

Con mắt, cái mũi, miệng, đầu lưỡi, lỗ tai... Chìm nổi trong đó.

Nồi canh của khô lâu này là một thần huyết nhục của hắn ta!

Vẻ mặt Bùi Lăng bình thản, quỷ kiệu cuốn một cái như gió.

Không lâu sau, quỷ kiệu đi qua cửa lớn rộng mỡ.

Âm khí cuồn cuộn đẩy cửa ra vào đang mở ra càng mở lớn hơn.

Trong viện lá rụng đầy đình, bụi bặm nặng nề như lâu không có người ở, trên góc đông nam đứng sừng sững một gốc đại thụ đã sớm chết héo, thân cành từng cục, giương nanh múa vuốt như yêu quỷ.

Trên đó rủ xuống năm dải lụa trắng, treo năm nữ tử.

Thể xác những nữ tử này đã hoàn toàn hư thối.

Ruồi muỗi liệng tập, vù vù như nước thủy triều.

Từng con giòi bọ bò qua bò lại trên người các nàng, trên mặt đất thẩm thấu một tầng không biết là dầu trơn hay vết máu, hiện ra màu nâu đen hấp dẫn rất nhiều sâu bọ cắn nuốt không đi.

Phanh... Rầm... Phanh...

Trong cơn gió lạnh gào thét, xác nữ lay động như đồng hồ quả lắc, va đập vào nhau, phát ra tiếng vang nặng nề, khối thịt, nội tạng hư thối trên đó rơi càng nhanh hơn.

Quỷ kiệu thờ ơ, tiếp tục đi tới.

Sau khi đi một đoạn đường nhẹ nhàng, trong đầu tám tên kiệu phu quỷ vật lập tức nhận được mệnh lệnh, đột nhiên chuyển hướng vào một con ngõ nhỏ.

Chợt, quỷ kiệu đi đến trước cổng một gia đình.

Gia đình này cửa viện đóng kín, trong viện dựng thẳng kệ cao, phía trên treo một cái đầu người huyết lệ ào ạt, hắn ta búi tóc chỉnh tề, khuôn mặt gầy gò, bên cạnh còn có giá đố phơi hai thi thể vừa mở ngực mổ bụng.

Trên thi thể kia còn có áo bào, pháp y còn sót lại khí tức phù văn cấm chế yếu ớt lóe lên, dường như còn muốn tiếp tục trách nhiệm phòng ngự, chỉ có điều hầu hết đường vân đã bị lưỡi dao xé ra, không thể ngưng tụ sức mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận