Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1155: Trên bục giảng (2)

Một người trong đó xinh đẹp đáng yêu, đầu đội ngọc quan, hai bên rủ xuống tua cờ hơi rung nhẹ, đó là Chung Quỷ Kính Y; một người khác mày ngài uyển chuyển, cần cổ cao xinh đẹp, ung dung đẹp đẽ như bông hoa mới nở, xinh đẹp không gì sánh được... Trong lòng Bùi Lăng giật mình, đây là Thiên Cơ Tố Chân Thiên Yến Minh Họa!

Ngoại trừ hắn và Chung Quỳ Kính Y, còn có Kê Trường Phù, Thiên Cơ Tố Chân Thiên cũng tiến vào chỗ "quỷ dị" này?

Lúc này, phát hiện được tiếng động, Chung Quỳ Kính Y đang giảng bài với không khí lập tức quay đầu nhìn về phía cửa, vừa thấy là Vương Cao phu tử, nàng không nhịn được cau hàng lông mày kẻ đen, hỏi: "Vương phu tử, tìm ta có chuyện gì?"

Nghe vậy, Bùi Lăng không trả lời một chữ nào, trực tiếp đi về phía Yến Minh Họa.

Phanh.

Cửa lớn sau lưng tự động đóng lại.

Chung Quỳ Kính Y kỳ quái nhìn Bùi Lăng, sau khi thấy vị Vương Cao phu tử này không phải tìm đến mình, cũng không còn quan tâm, tiếp tục nói về chương trình học: " [Hoàng Minh Thánh Lục], đây là một trong những công pháp căn bản của Chung Quỷ thị, uy năng cường đại..."

"Bộ công pháp kia yêu cầu không cao với tư chất, nhưng yêu cầu với tâm tính lại cực kỳ tỉ mỉ..."

"Lúc tu luyện cần phải chú ý...

"Cái gọi là quang minh to lớn..."

"Lời nói hay, cử chỉ đẹp, trong lòng có suy nghĩ hướng thiện..."

Ngay lúc Chung Quỳ Kính Y cao giọng giảng bài, Bùi Lăng đi đến trước mặt Yến Minh Họa, duỗi ra hai tay giữ hai vai nàng.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: "Leng keng! Thành công tặng lô đỉnh, tiếp tục tu luyện..."

Bùi Lăng lập tức hoảng sợ, hệ thống đưa tặng Thiên Cơ Tố Chân Thiên? !

Lần này xong đời!

Tu vi của Thiên Cơ Tố Chân Thiên cao hơn hắn.

Hiện tại chỉ cần đối phương ra tay, hắn lại bị hệ thống uỷ thác sẽ không đánh trả, có thể nói chắc chắn phải chết.

Hôm nay chắc chắn phải dùng viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan kia của, còn có giọt Thiên Thương Lệ cuối cùng mà sư tôn Dược Dạ Thư cho ở nơi đây!

Nhưng nằm ngoài dự đoán của hắn là, sắc mặt Yến Minh Họa giãy giụa như đang chống cự cái gì đó, lại không hề chú ý tới hắn.

Tùy ý hắn bị hệ thống điều khiển cởi váy áo trên người, toàn bộ quá trình lại không có chút phản kháng nào!

Bùi Lăng cảm thấy không thích hợp, nhưng không đợi hắn suy nghĩ nhiều, hai tay của hắn đã đặt Yến Minh Họa ở trên bàn học bên cạnh, sau đó từ phía sau...

Hàng lông mày kẻ đen của Yến Minh Họa cau chặt, phù văn trên người nàng đã cháy sạch, sự ăn mòn đến từ "quỷ dị" khiến trong nháy mắt nàng gần như quên lãng toàn bộ ký ức!

Nàng cố gắng nghĩ lại mình là ai, mục đích đến chỗ này... Cho đến khi quần áo trên người đã bị cởi ra toàn bộ, đều không có chút phát hiện nào.

Trong lúc ngơ ngác, nàng cảm thấy mình bị người kia đặt ở rên một cái bàn, nàng mơ hồ cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, nhưng sự biến mất của rất nhiều ký ức khiến nàng khó mà suy nghĩ sâu hơn.

Ngoại trừ cái đó ra, trước đây không lâu sơn trưởng bắt đầu không ngừng nói ở bên tai nàng...

"Nhanh chóng đến học đường giảng bài..."

"Nhất định phải dốc hết sở học cả đời, truyền thụ toàn bộ cho đám học sinh..."

"Là sư trưởng của người ta, nên dốc lòng truyền thụ cho học sinh..."

Còn chưa suy nghĩ hết, nàng đột nhiên cảm thấy trong cơ thể truyền đến một cơn đau đớn như tê liệt, đầu ngón tay vô thức dùng sức nắm chặt cánh tay Bùi Lăng, ngón chân vô thức duỗi thẳng.

Bùi Lăng bắt đầu vận chuyển [Ma Ha Sắc Diễn Quyển].

" [Huyền Âm Sao}, là công pháp về âm thanh mà Chung Quỳ thị cất giữ ngàn năm" Trên bục giảng, Chung Quỳ Kính Y còn đang nghiêm túc giảng bài: "Bộ công pháp kia công chính bình thản..."

"Liên quan tới việc lựa chọn nhạc khí, trong đó đàn tiêu là hợp nhất..."

"Bộ công pháp kia và [Hoàng Minh Thánh Lục] có chỗ tương tự nhất định, đó là không yêu cầu quá cao với tư chất tu luyện"

"Chỉ là [Hoàng Minh Thánh Lục] coi trọng tâm tính, [Huyền Âm Sao] lại coi trọng cảm giác vui vẻ."

"Thiên phú trên âm luật trực tiếp quyết định tốc độ tiến cảnh và uy năng khi tu luyện bộ công pháp kia..."

Trong học đường âm u lạnh lẽo ảm đạm, phu tử trẻ đẹp về mặt nghiêm túc, tỉ mỉ dạy chương trình học.

Phía dưới, giữa đống bàn học gọn gàng, Thiên Cơ Tố Chân Thiên Yến Minh Họa quần áo rách rưới nằm trên một cái bàn học trong số đó, hai tay chống lấy mặt bàn, thân thể ngọc ngà trắng trẻo dao động dữ dội.

Văn phong tứ bảo trên mặt bàn và đồ linh tinh trong ngăn bàn không ngừng lắc lư xô lệch, cuối cùng bất lực rơi xuống trong tiếng thở dốc dồn dập hỗn loạn.

Yến Minh Họa nâng cao trán để lộ ra cần cổ dài trắng như tuyết, như thiên nga bị bóp chặt hai cánh.

Nàng khép hờ đôi mắt sáng ngời, hàng mi cau lại, thỉnh thoảng đôi môi đỏ tươi như máu lại mở ra, phát ra tiếng kêu như đau khổ lại như vui sướng.

Lúc đầu nàng còn rất kiềm chế, nhưng thời gian dần trôi qua...

Yến Minh Họa như cởi bỏ một loại gông xiềng nào đó, tiếng kêu càng lúc càng lớn, nhắm mắt lại quên tất cả mọi thứ quanh mình, thỏa thích hưởng thụ sự phóng túng vào giờ khắc này...

Chung Quỳ Kính Y còn đang giảng bài: "Ngoại trừ [Huyền Âm Sao] còn có mấy bộ công pháp đều lấy âm luật làm dẫn, người không hiểu nhạc lý, cho dù thiên phú tu luyện cực cao cũng không thể nhập môn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận