Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1365: Không dọa sư muội sợ hãi chứ? (2)

Nếu không phải tình huống đặc thù, căn bản không thể sắp xếp đến Độ Ách uyên, dù đến cũng không phải là chức vụ "Trượng Trực" chuyên thực thì hình phạt.

Cho nên, lúc hai người đi ra làm nhiệm vụ, mình nhất định phải quan tâm người sư muội này thật tốt, tránh để nàng không chịu nổi kích thích.

Thế là sau khi nhắc nhở một lượt, lại không hề do dự cởi xuống trường tiên bên hông, đi lên quất một roi vào trên mặt phạm nhân.

Ba!

Trường tiên không có bất kỳ hoa văn gì, trên thân roi lại trải rộng gai độc trên đuôi bọ cạp, chỗ rơi xuống lập tức xé rách một mảnh huyết nhục thật dài.

Lúc máu tươi vẩy ra, phạm nhân kia đau đến nhe răng trợn mắt, trong chốc lát lại khó nói ra lời.

Nam tu "Trượng Trực" ánh mắt yên tĩnh, lại đánh một roi xuống, sau đó một roi tiếp một roi...

Ba ba ba ba ba...

Chỉ chốc lát sau, phạm nhân đã bị đánh đến cả người là máu, trên dưới cả người không có một chỗ da thịt nào hoàn chỉnh.

Tư Hồng Diệu Ly đứng bên cạnh kiên nhẫn chờ đợi, lúc nàng đến cũng được người ta tiết lộ, vị nam tu bên cạnh này tên là "Tiêu Giám", đã trực luân phiên ở đây mấy chục năm, là lão thủ "Trượng Trực" của Độ Ách uyên.

Đúng lúc nhân cơ hội này, mở mang kiến thức về thủ đoạn hành hình của ngụy đạo một chút.

Chờ giây lát, Tiêu Giám đột nhiên dừng tay, ngay lúc Tư Hồng Diệu Ly tưởng cuối cùng phần làm nóng người đã kết thúc, phần chính sắp bắt đầu, lại nghe Tiêu Giám nói: "Lần này đến đây thôi, nếu lần sau còn dám xúc phạm giới luật, lại thêm ba mươi roi!"

Phạm nhân hơi thở suy yếu, nghe vậy nôn một ngụm máu mạt, ánh mắt thâm trầm nhìn lướt qua "Tống Quỳnh Tư" mảnh mai, hừ lạnh một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.

Tiêu Giám tâm niệm vừa động, truyền âm gọi hai tên "Tiết cấp"

vừa rồi vào, kéo phạm nhân đi.

Đưa mắt nhìn bóng lưng bọn họ biến mất, xác định xung quanh không có ai, Tiêu Giám mới ân cần nói với Tư Hồng Diệu Ly: "Vừa rồi không dọa sư muội sợ chứ?"

Sắc mặt Tư Hồng Diệu Ly hơi cứng đờ, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, lắc đầu nói: "Không có."

"Tống sư muội vừa nhậm chức, không quen cũng rất bình thường" Tiêu Giám nhìn dáng về yếu đuối của nàng, chỉ tưởng người sư muội này sĩ điện ráng chống đỡ, lập tức cười ha ha một tiếng, an ủi: "Dần dần sẽ quen thôi, tất cả mọi người đều như thế, không cần lo lắng"

Tư Hồng Diệu Ly lạnh nhạt "..." một tiếng.

Lúc này, một cái ngọc bội bên hông Tiêu Giám hiện ra ánh sáng nhạt, hắn ta "chậc" một tiếng, nói: "Lại có phạm nhân đưa tới, chúng ta tới xem thử."

Vừa dẫn Tư Hồng Diệu Ly đi ra ngoài, hắn ta vừa giới thiệu tình huống trong Độ Ách uyên cho Tư Hồng Diệu Ly: "Tất cả mọi người là đệ tử chính đạo, Độ Ách uyên không có quá nhiều quy củ, sư muội không cần quá gò bó, ngoại trừ đừng bị những tên ác độc này lừa gạt, cứ giống lúc ở trong tông môn là được."

"Độ Ách uyên ta do "Ty ngục' quản lý, thống lĩnh đại cục."

"Dưới hắn có hai vị tổng quản là "Ty viên' và 'Chưởng tù:

"Ty viên' phụ trách tất cả tạp vụ, ví dụ như hậu cần, cảnh giới đủ loại."

"Mà 'Chưởng từ thì trực tiếp quản lý rất nhiều tù phạm."

"Chúng ta là "Trượng Trực' quản lý hình phạt, cùng 'Tiết cấp' phụ trách trông giữ phạm nhân đều nằm dưới trướng 'Chưởng tù:

"Chờ chút nữa đưa phạm nhân tới, sẽ do "Ty viên' dưới trướng 'Ngục tử truy nã áp giải."

"Dưới trướng "Ty viên' còn có 'Sai vặt, phụ trách trông coi Độ Ách uyên..."

Lúc nói chuyện, bọn họ xuyên qua hẻm núi lạnh lẽo, đi đến một con đường mòn lát đá xanh.

Hai bên con đường mòn này một mảnh đen sì, mọc đầy một loại linh mộc đen nhánh, nhìn lại nửa chết nửa sống, cành lá có thể đếm được trên đầu ngón tay, bên trong có rất nhiều rắn, côn trùng, chuột, kiến âm khí nặng nề nghi lại, từng tiếng xột xoạt rung động trong bóng tối có hơi khiếp người.

Đi tròn thời gian uống cạn chung trà, mới thấy một khu kiến trúc nguy nga.

Nơi này lầu các san sát, xung quanh sắp đặt đại trận.

Vừa đi vào trong trận pháp, tất cả cảm giác âm hàn ảm đạm lập tức không cánh mà bay, cả người đều thấy thoải mái hơn.

"Tiêu sư huynh, Tống sư muội." Lúc này, cũng có "Trượng Trực"

cùng "Tiết cấp" khác nhận được tin tức đang nhao nhao tập trung đến, thấy hai người đều đi lên chào hỏi: "Các ngươi cũng tới nhìn người mới?"

Cùng lúc đó, mấy lão nhân rối rít truyền âm cho Tiêu Giám: "Thế nào? Tống sư muội đã quen thuộc chưa?"

Vẻ mặt Tiêu Giám không thay đổi, ngoài miệng nói: "Đúng vậy, Tống sư muội mới đến, ta dẫn nàng đi làm quen một chút"

Bản thân lại nhanh chóng truyền âm trả lời: "Vị sư muội này rất yếu đuối, vừa rồi ta chỉ thực hiện roi hình, vẻ mặt nàng khác thường như đã không chịu nổi... Đợi lát nữa tất cả mọi người kiềm chế một chút, đừng dọa nàng sợ."

"Dù sao cũng là trẻ mồ côi của Linh Lô các, sư tôn và đồng môn của nàng đều vì chống lại ma tu mà chết, cũng không thể không chiếu cố tốt một dòng độc đỉnh chứ"

"Trượng Trực" khác không thay đổi sắc mặt gật đầu: "Hiểu rõ!

Linh Lô các nương nhờ dưới trướng Cửu Nghi sơn, lâu ngày say mê đan đạo, đâu thấy tình cảnh ở chỗ chúng ta? Đợi lát nữa ý tứ một chút là được."

"Tuyệt đối không thể để vị Tống sư muội này khó chịu."

Đám người vừa trò chuyện vừa đi vào trong, chẳng mấy chốc đã tiến vào một căn phòng khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận