Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1861: Nói ra tôn hiệu

Mạnh Hồng Huyến bình tĩnh nói: "Ngươi và ta đã có ước hẹn, Tố Chân Thiên nói là làm, chắc chắn đồng ý"

Thấy thế, Bùi Lăng khẽ gật đầu, sau đó lại nói: "Hiện tại ta cần tu luyện một lúc, kính xin hai vị tiền bối làm hộ pháp cho ta."

Tô Tích Nhu và Mạnh Hồng Huyến đều gật đầu, thấy cảnh này, Bùi Lăng lập tức ngồi xếp bằng trên boong thuyền, vận chuyển [Thực Nhật bí lục], luyện hóa mệnh cách vừa có được...

Thuyền ô bồng không biết mệt mỏi tiếp tục đi tới, nước sông cuồn cuộn chảy qua, dòng nước màu vàng đục như vô cùng vô tận.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Sau đó, lại có mấy vị tu sĩ chín môn phái lớn hiện lên từ đáy sông, cản trở đường đi.

Đối thủ Phản Hư kỳ, một mình Bùi Lăng có thể giải quyết, phía trên Hợp Đạo thì có Tô Tích Nhu và Mạnh Hồng Huyến ra tay...

Một đường thuận lợi, ba người nhanh chóng đi tới căn dịch trạm thứ ba.

Tình huống không khác với hai gian dịch trạm trước đó, căn dịch trạm thứ ba cần ở đủ bảy ngày mới có thể rời đi.

Pháp tắc nơi đây có chỗ khác biệt với hai dịch trạm gian trước đó, nhưng bản chất đều giống nhau.

Ngoài ra, lần này lại có ba vị tu sĩ chín môn phái lớn xuất hiện, tất cả tu vi đều là Hợp Đạo.

Đã từng có kinh nghiệm trước đó, cộng thêm hai vị Tô Tích Nhu và Mạnh Hồng Huyến giúp đỡ, sau khi uống xong hồn tửu vào phòng, Bùi Lăng bố trí tốt kế hoạch, mượn dùng pháp tắc nơi đây thuận lợi cướp đi mệnh cách của ba vị Hợp Đạo này, tu vi pháp lực cũng đột nhiên tăng mạnh, đạt đến Phản Hư trung kỳ đỉnh phong...

Khoảng cách Phản Hư hậu kỳ chân chính đã chỉ còn cách một bước!

Đủ thời gian bảy ngày, Bùi Lăng lại bị người áo đen đưa đến trên mặt nước, cầm theo đèn lồng đến căn dịch trạm thứ tư, sau đó Tô Tích Nhu và Mạnh Hồng Huyến đuổi tới, ba người cùng bước vào căn dịch trạm thứ tư.

Sau khi ở đủ thời gian trong căn dịch trạm này, là gian dịch trạm thứ năm... Gian dịch trạm thứ sáu...

Trong thời gian này, trên đường gặp phải tu sĩ chín môn phái lớn đều đã sớm mất lý trí, chỉ còn lại bản năng giết chóc, tu sĩ chín môn phái lớn gặp được trong dịch trạm, dù nhiều hay ít cũng giữ lại chút ký ức trước kia, nhưng đạo tâm đã bị long đong...

Trong tất cả tu sĩ, chỉ có Vô Thủy sơn trang khá đặc biệt.

Dọc theo con đường này, Bùi Lăng chỉ gặp được tu sĩ Vô Thủy sơn trang trong dịch trạm, lại không có bóng dáng tu sĩ Vô Thủy sơn trang trên đường.

Hơn nữa, trong tất cả chín môn phái lớn, chỉ có tu sĩ Vô Thủy sơn trang là giữ vững đạo tâm...

Đương nhiên, đây là vì tu sĩ Vô Thủy sơn trang vốn không bình thường.

Hiện tại bị "Chú" bóc ra mệnh cách, cầm tù trong cánh cửa thứ ba mấy ngàn năm, ngược lại còn khiến tu sĩ Vô Thủy sơn trang càng trở nên bình thường hơn nhiều...

Căn dịch trạm thứ tư và dịch trạm thứ năm đều có tu sĩ Vô Thủy sơn trang, lại có Tô Tích Nhu và Mạnh Hồng Huyến cùng ra tay, quá trình Bùi Lăng tranh đoạt mệnh cách rất thuận lợi.

Còn ở gian dịch trạm thứ sáu, có một vị nữ kiếm tu Hàn Âm Kiếm tông dung mạo cực đẹp, toàn thân kiếm ý cao ngất, lạnh thấu xương trong trẻo khiến người nhớ tới lưỡi đao chậm rãi ra khỏi vỏ trong tuyết lớn, lại như sen ngọc bị phong tồn trong huyền băng vạn năm, trong vẻ xinh đẹp mang theo sự sắc bén không gì sánh kịp.

Tu vi cũng là Hợp Đạo.

Bùi Lăng mượn dùng pháp tắc trong dịch trạm, sau khi kiềm chế nàng, lợi dụng sự an toàn của Ninh Vô Dạ là Kiếm Tử Hàn Ảm Kiếm tông đương thời làm lý do, thành công thuyết phục nàng nhập bọn... Ừ, chắc là liên thủ.

Giống với Mạnh Hồng Huyến, sau đó Bùi Lăng lại dùng phục khắc thể của Tô Tích Nhu, hạ [Tâm Ma Đại Diễn Chú] cho vị nữ kiếm tu tên là Hoàn Uẩn Chân này.

Sau đó, hấp thu xong mệnh cách ba vị Hợp Đạo trong gian dịch trạm thứ bảy, cuối cùng tu vi Bùi Lăng đã đột phá đến Phản Hư hậu kỳ!

Sau đó hệ thống trực tiếp miễn phí đưa tặng Mạnh Hồng Huyến và Hoàn Uẩn Chân làm đạo lữ, cũng may tu vi cảnh giới đột phá chỉ đưa tặng, không song tu...

Gian dịch trạm thứ tám, thực lực của Bùi Lăng tăng mạnh, cộng thêm ba vị nữ tu Hợp Đạo giúp đỡ, quá trình cướp đoạt mệnh cách cực kỳ thuận lợi...

Tử vong, khó khăn, suy bại, tuyệt vọng... Trong bóng tối, Lệ Tân nhắm nghiền hai mắt, bất tỉnh nhân sự.

Không biết qua bao lâu, hắn ta đột nhiên tỉnh táo lại, lại phát hiện mình lơ lửng trong khoảng không gian ngũ thải, quỷ quyệt quái đản này, thân thể như bị một loại gông xiềng vô hình nào đó giam cầm, trên dưới cả người không thể động đậy, một thân tu vi đã bị phong bế, không làm được cái gì.

Lệ Tân nhướn mày nhưng nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu, mình không chết, nói rõ tất cả còn có chỗ xoay người!

Hắn ta đưa mắt nhìn quanh, quan sát tình hình xung quanh.

Đã thấy trong tầm mắt đều là một mảnh không gian năm màu rực rỡ không thể hình dung, hình thù kỳ quái, không ngừng biến ảo đi khắp, khó mà ghi chép, không có chút quy luật nào, từng luồng khí tức tàn lụi, suy bại quanh quẩn tràn ngập như giòi trong xương, không vung đi được, ngoài ra không có bất kỳ sự tồn tại gì.

Lập tức, Lệ Tân âm thầm thi triển thủ đoạn, muốn loại bỏ phong cấm trong cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận