Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1000: Cung điện màu trắng (2)

Đây là mười tộc nâng khay quỳ chúc lúc mình đoạt giải nhất Thi Đấu Ngoại Môn!

Từ trái đến phải, theo thứ tự là ác quỷ cường tráng mặc trường bào, U Hồn như Nhân tộc nhưng cuối áo bào không thấy chân mà khói đen tản khắp, dị tộc trên trán có một cái sừng gò má đầy lông tóc, dị tộc tóc dài xăm mình rắn ngậm hai lỗ tai nhỏ gầy, dị tộc một mắt một cánh tay một lỗ mũi, dị tộc chỉ có cao một phần ba người thường lại đội cái mũ còn cao hơn mình, dị tộc trên gò má mọc lông chim...

Pho tượng thứ tám cao bằng đỉnh điện là Cự Nhân tộc!

Tòa thứ chín giao tiêu như khói, mặt mày quyến rũ chính là Giao Nhân tộc.

Tòa thứ mười tóc dài rủ xuống, sau tai có lông vũ như ngọn lửa, trên trán đeo một cái Trụy Tử có hình dáng giọt nước, rơi xuống mi tâm. Mặc dù quần áo xinh đẹp nhưng hình dáng kiên cường, lại là một dị tộc vẻ ngoài vô cùng oai hùng.

Không giống với mười tên nô bộc dị tộc nhu thuận mềm mại lúc đoạt hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn, mười tên dị tộc trước mắt đều không khác nhau, trên trán đều là oán giận và chiến ý nồng đậm gần như thực chất.

Trên thân thể của bọn nó đều cắm một món binh khí, cắm sâu vào vách tường, treo bọn nó lên cao.

Phi kiếm, búa rìu, cốt tiễn, trường đao...

Những lúc này binh khí đã ảm đạm không ánh sáng, như theo năm tháng dài đằng đẵng đã mất đi tất cả linh cơ và uy hiếp.

Nhưng khi Bùi Lăng đến gần, lại mơ hồ nhận ra nguy hiểm.

Hắn lập tức dừng chân.

Vào lúc này, hắn chợt thấy cách mười pho tượng không xa lại có một miệng giếng.

Vừa rồi khôi lỗi và oan hồn dò xét, không hề phát hiện miệng giếng này.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nhíu mày thao túng khôi lỗi và oan hồn tới gần miệng giếng. Nhưng khôi lỗi và oan hồn lại đi qua đi lại xung quanh miệng giếng, mờ mịt luống cuống.

Bọn chúng căn bản không phát hiện được miệng giếng kia, hoặc phải nói Bùi Lăng điều khiển bọn chúng cũng không thể thông qua bọn chúng để cảm giác được nơi đó có giếng.

Thấy thế, Bùi Lăng bấm niệm pháp quyết, đánh ra một đạo 【 Thủy Kính thuật 】 , chiếu rõ tình hình trong giếng.

Trong thủy kính đen kịt một màu.

Hình như không có cái gì hết.

Bùi Lăng thầm nghĩ trong lòng, đang muốn cân nhắc tiếp tục thi triển thủ đoạn dò xét giếng, lúc này trong thủy kính tối đen, đột nhiên truyền ra một tiếng "soạt" như nước di chuyển.

Chỉ thấy bóng tối nhúc nhích, sau đó tách ra như sóng nước, mười tên dị tộc dáng người cường tráng, chân sinh hai vó leo ra.

Mười tên dị tộc này nhanh chóng leo ra miệng giếng, sau khi thấy Bùi Lăng, trong mắt bọn chúng lập tức lộ ra vẻ vô cùng căm hận: "Nhân tộc... Nhân tộc!!!"

Sau đó không chút do dự rút ra cự chùy đeo sau lưng, đánh về phía Bùi Lăng.

"Kết Đan trung kỳ..." Bùi Lăng thầm nghĩ trong lòng, nhưng ra tay lại không chút sơ suất, lập tức cầm Cửu Phách Đao chém ngang mà ra, đao khí như một dải lụa huyết sắc gào thét chém ra.

Xoạt!

Sau một đao, mười tên dị tộc lập tức bị cắt thành hai mươi đoạn, khí thế của đao khí không giảm mà tiếp tục bay về phía trước, chẳng mấy chốc đã chém vào pho tượng giao nhân.

Keng!!

Tựa như kim thiết đánh vào nhau, đao khí lập tức tán loạn, pho tượng giao nhân lông tóc không tổn hao gì, thậm chí chưa từng lay động một cái.

Thân thể dị tộc bị chém giết chậm rãi biến mất, không để lại bất cứ dấu vết gì, dường như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.

Sau đó trong giếng đen lại truyền ra tiếng động "rầm rầm", chẳng mấy chốc lại có mười tên dị tộc leo ra.

Lần này xuất hiện, rõ ràng là mười tên dị tộc dáng người yểu điệu, tóc dài rủ xuống mắt cá chân, bên gáy mọc hoa văn như mãng xà. Đối với đặc điểm của chủng tộc này, Bùi Lăng lập tức chú ý ngón tay của bọn nó, quả nhiên hai tay của bọn nó đều mọc lên mười ngón tay mỗi bên, phía sau đeo trường cung đen nhánh.

Khí tức của bọn chúng dao động, đều là Kết Đan hậu kỳ.

Giống với vừa rồi, bọn chúng vừa thấy tu sĩ Nhân tộc, lập tức lộ ra vẻ mặt dữ tợn căm hận: "Nhân tộc... Nhân tộc!!!"

Mười tên dị tộc không cần chào hỏi lẫn nhau, đều nhịp lấy trường cung sau lưng xuống, mũi tên đen nhánh trút xuống như cơn mưa to, mang theo luồng khí âm hàn đồng loạt bắn về phía Bùi Lăng.

Thấy thế, Bùi Lăng mặt không đổi sắc.

Thủ vệ rách nát khác với những trận pháp không trọn vẹn lúc trước, cấm chế nơi này được bảo tồn rất hoàn chỉnh.

Có lẽ đây từng là một sân thí luyện dị tộc.

Hiện tại trên cơ bản hắn đã đi những nơi khác trong di tích cổ một lượt, không phát hiện bất kỳ vật gì có giá trị.

Thứ duy nhất có khả năng thỏa mãn yêu cầu bảo vật của nhiệm vụ chân truyền, chắc chắn ở trong cung điện này.

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng tiếp tục ra tay.

Xoạt xoạt xoạt...

Đao khí cuồn cuộn tùy ý như đại dương phun ra nuốt vào.

Theo tiếng vang khi mũi nhọn cắt chém cơ bắp xương cốt, mười tên dị tộc Kết Đan hậu kỳ nhanh chóng bị Bùi Lăng giải quyết.

Ngay sau đó, trong giếng đen lại xuất hiện tiếng động.

Lần này chỉ có một dị tộc xuất hiện.

Dáng người nàng thướt tha, lúc nhảy ra khỏi giếng đen nhanh nhẹn lại không mất đi vẻ ưu nhã.

Lúc ngẩng đầu lộ ra một khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn, tóc dài dày như hải tảo rủ xuống đến gối, mặc một bộ giao tơ như khói mềm, vẻ mềm mại uyển chuyển đập vào mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận