Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2290: Trận chiến quy tắc (2)

Nghĩ tới đây, tay áo "Ngũ Ôn" tổ sư bồng bềnh, lập tức đánh ra một đạo pháp quyết đơn giản.

Những tán tu trong thành còn chưa đến nhận linh thạch lập tức xuyên qua hư không, xuất hiện trong từng căn phòng cửa phòng mở rộng.

Những này căn phòng có xa hoa, có keo kiệt, có cấm chế trùng điệp, có mấy đạo trận pháp đề phòng chỉ tùy ý bố trí... Thứ duy nhất giống nhau là tất cả căn phòng đều trưng bày linh thạch và đan dược tỏa ra ánh sáng lung linh, linh cơ dạt dào.

Linh khí vô cùng dày đặc quanh quẩn cả phòng, đan hương bành trướng như nước thủy triều, như muốn chui vào trong cơ thể mỗi một sinh linh tiến vào trong phòng.

Những tán tu này còn đang nghi ngờ vì sao mình đột nhiên xuất hiện ở nơi xa lạ như vậy, lập tức bị linh thạch và đan dược lơ lửng giữa không trung hấp dẫn ánh mắt.

Ngay sau đó, trên mặt bọn họ lập tức trở nên vô cùng tham lam.

Bọn họ còn chưa bắt đầu hấp thu những linh thạch và đan dược này để tu luyện, linh khí và dược hiệu đã bắt đầu cưỡng ép rót vào trong thể xác bọn họ.

Lập tức, tu vi những tán tu này bắt đầu điên cuồng tăng vọt, cùng lúc đó thần thái trong mắt bọn họ biến mất, thể xác lặng yên dị biến, vốn tay chân bình thường lại lần lượt hóa thành dáng vẻ kỳ quái, khí tức cũng nhanh chóng từ hỗn tạp, chuyển thành âm u lạnh lẽo, ngang ngược, tham lam...

Tán tu nhiễu sóng lập tức đứng dậy, đi theo phương hướng của chủ nhân gian phòng, bước đến chỗ của Bùi Lăng.

Những tán tu này vừa rời đi, lập tức lại có tán tu mới bị cưỡng ép na di vào trong nhà...

Chẳng mấy chốc, tất cả tán tu trong thành đều hoàn thành nhiễu sóng, toàn bộ hóa thành cái xác không hồn.

"Ngũ Ôn" tổ sư mặt không thay đổi nhìn tất cả, hiện tại tiểu bối Trọng Minh tông kia có thể sử dụng thủ đoạn lừa gạt quy tắc trong [Một Phương Tịnh Thổ], hắn ta không thể lại cưỡng ép chia đi đạo uẩn của đối phương, nhưng những đạo uẩn đã bị chia ra của kẻ này, lại có thể tiếp tục ăn mòn sinh linh trong Cự Sương thành!

Đúng vậy, tiểu bối này có thiên phú chiến đấu rất kinh người.

Nhưng sau khi tu vi đạt tới cảnh giới nhất định, đấu pháp không chỉ là chống lại trên lực lượng!

Càng nhiều hơn là chế định và phá giải trên quy tắc...

Có lúc, hai người đấu pháp, trông như một người trong đó sắp thắng nhưng trên thực tế, tình hình ngay lúc đó là người đặt ra quy tắc từ trước... Lại trông như liên tục bại lui, trông như rơi vào thế yếu khắp nơi lại là người chiến thắng cuối cùng!

Tình huống hiện tại cũng là như thế.

Tiểu bối Trọng Minh tông này không ngừng giết người, tu vi khí tức không ngừng khôi phục, ngược lại hắn ta là tổ sư tạm thời đăng lâm vị trí Đại Phù Đồ Lệnh, đạo uẩn bị hắn mạnh mẽ dùng thân phận của hắn ta chia cho rất nhiều tán tu...

Nhìn tình hình như càng ngày càng có lợi với tiểu bối Trọng Minh tông này, nhưng thật ra kết cục đã định.

Tất cả sự cố gắng của đối phương đều không có chút ý nghĩa nào!

Đương nhiên, có thể lấy thân thể Hợp Đạo làm đến mức độ như thế, đã đủ để kiêu ngạo!

"Ngũ Ôn" tổ sư áo bào xám phồng lên, tròng mắt nhìn chằm chằm Bùi Lăng, hơi mỉm cười: "Gần một nửa..."

"Có thể chống đỡ trên tay lão phu lâu như vậy, thật sự là một kỳ tài.

"Đợi chút nữa giáo hóa kết thúc, liền đi Vĩnh Dạ hoang mạc, xem xét vấn đề phong ấn Đọa Tiên..."

Trong chiến trường, cát vàng trước mắt đã đều hóa thành màu đỏ, mùi ngai ngái che ngợp bầu trời, nông đậm như thực chất, điên cuồng đánh thẳng vào khứu giác của Bùi Lăng.

Phanh, phanh, phanh... Chân vó móng tay nặng nề dẫm đạp lên cát sồi, càng ngày càng nhiều ma vật lao về phía Bùi Lăng nhưng không giống với trước đó.

Những ma vật này chỉ vừa tới gần đã bị đao khí do hắn đánh ra chém thành một đống thịt nát, máu tươi như túi nước bị rách chảy xuôi đây đất.

Theo càng ngày càng nhiều ma vật bị chém giết, khí tức của Bùi Lăng cũng càng ngày càng mạnh, tu vi dần khôi phục Hợp Đạo hậu kỳ.

Thấy "Ngũ Ôn" tổ sư chậm chạp không tiếp tục ra tay, trong lòng hắn nghi ngờ.

Vị tổ sư này thi triển thủ đoạn, cưỡng ép khiến tu vi của hắn suy yếu từ Hợp Đạo hậu kỳ đến Hợp Đạo trung kỳ, không nhân lúc này ra tay đối phó hắn, ngược lại cứ nhìn hắn khôi phục như vậy?

Là đối phương cố ý cho hắn một cơ hội?

Hay là.."Ngũ Ôn" tổ sư đã ra tay?

Nghĩ tới đây, trong lòng Bùi Lăng cảm giác nặng nề, hiện tại người mà hắn phải đối mặt là tổ sư ma môn, vậy chắc chắn là cái saut Chỉ có điều, hiện tại hệ thống không có bất kỳ cảnh báo gì, hắn không biết rốt cuộc "Ngũ Ôn" tổ sư này còn cần thủ đoạn gì...

Bùi Lăng cảm thấy tình huống này hơi không đúng, nhưng dưới sự điều khiển của hệ thống, hắn xuất đao lại không chậm chút nào!

Đao khí huyết sắc đậm nhạt không đồng nhất cắt phá bầu trời, dệt thành một tấm lưới màu ửng đỏ to lớn, nơi huyết võng đi qua, thân thể máu thịt như là nước chảy dễ như trở bàn tay cắt chém thành từng khối có to có nhỏ.

Máu tươi vẩy xuống như mưa, nội tạng đủ mọi màu sắc rơi khắp nơi trên đất, trông quỷ dị quái đản.

Lưỡi đao ngang trời, nơi đi qua không gian run rẩy, cát bụi lui tránh, phương thiên địa này cũng trở nên trống vắng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận