Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2806: Xin tiền bối nhất định phải tin tưởng cách làm

người của vãn bối! (3)

Thế là, Bùi Lăng lập tức giải thích: "Mặc Côi tiền bối, việc vãn bối và Thiên Cơ đương thời quý tông là ngươi tình ta nguyện, lưỡng tình tương duyệt"

"Tuyệt đối không phải vãn bối ép buộc Thiên Cơ làm lô đỉnh của vãn bối..."

"Hơn nữa, Thiên Cơ quý tông và vãn bối là cùng thế hệ, ở trong tông môn của mình cũng có địa vị ngang nhau, đôi bên một tới hai đi, trong lòng có tình ý cũng là việc thường tình của con người, kính xin tiền bối đừng hiểu lầm..."

"Tiền bối là tổ sư Tố Chân Thiên, vãn bối đối mặt với Mặc Côi tiền bối chỉ có ngưỡng mộ và tôn kính thuần túy, tuyệt đối không có bất kỳ ý nghĩ khác."

"Xin Mặc Côi tiền bối nhất định phải tin tưởng cách làm người của vãn bối!"

"Hiện tại vãn bối đến đây, chỉ vì cứu Mặc Côi tiền bối!"

"Tiền bối, bây giờ là thời kỳ đầu Trận chiến hồng hoang, toàn bộ hồng hoang vô cùng hung hiểm.

"Xin tiền bối lập tức dừng lại!"

"Mặc Côi tiền bối, vãn bối và chân truyền đệ tử Kiều Từ Quang quý tông thật sự đã bái đường, nhưng lúc đó là bị quỷ vật ép buộc, không có cách nào, tuyệt đối không phải vãn bối cố ý..."

"Hơn nữa sau đó vãn bối đã nói rõ ràng với Kiều sư muội, vãn bối và Kiều sư muội đồng sinh cộng tử một trận, cũng là ý hợp tâm đầu..."

"Mặc Côi tiền bối, vãn bối và Thái Thượng trưởng lão Mạnh Hồng Huyến quý tông từng kề vai chiến đấu trong U Tố mộ, về sau đoàn tụ một trận cũng là có tình nghĩa..."

"vãn bối tuyệt đối không có thi ân cầu báo, ép Thái Thượng trưởng lão quý tông lấy thân báo đáp..."

"Mặc Côi tiền bối, giữa vãn bối và Không Mông tiền bối thật sự xảy ra một ít chuyện..."

"Nhưng đó là Không Mông tiền bối chủ động...

Đông đúc cành lá, uốn lượn như mây.

Nhìn phía dưới đêm tối trông như núi non liên miên.

Dòng suối leng keng, tung hoành trên vùng đất trống trải trong núi rừng.

Một bóng dáng ảm đạm không đáng chú ý lóe lên liền biến mất.

Tay áo sinh gió, váy dài của "Mặc Côi" phồng lên, thân hóa độn quang như mũi tên, phi tốc lướt qua vô số cỏ cây sông suối.

Trong tay nàng không ngừng bấm pháp quyết, hoàn bội xung quanh dần sáng lên, vô số minh châu vòng lạc đột nhiên sáng ngời, rồi nhanh chóng chôn vùi thành bụi bặm, lại liên tục thi triển thủ đoạn gia tăng tốc độ.

Lúc này, khí tức của "Mặc Côi" đã cực kỳ phù phiếm!

Mô hôi lạnh thuận theo cái trán trơn bóng trắng nõn chậm rãi trượt xuống, trên lông mi dài như quạt lông điểm xuyết giọt nước như ngôi sao.

Hai gò má "Mặc Côi" ửng hồng, môi đỏ khẽ nhếch hơi thở dốc, mấy sợi tóc rối thấm ướt mồ hôi dính trên má tuyết trắng, càng có về đáng yêu động lòng người.

Từ sau khi bước vào Độ Kiếp kỳ, đã rất lâu nàng không trải qua việc chạy trốn giữ mạng cửu tử nhất sinh như này!

Giọng nói cực giống Bùi Lăng đã càng ngày càng gần!

Chưởng Giáo Bản môn, Thiên Cơ bản môn, chân truyền đệ tử bản môn, Thái Thượng trưởng lão bản môn, còn có "Không Mông'...

Đối phương đang nhiễu loạn tinh thần của nàng!

Mặc dù ấn tượng của "Mặc Côi" với Bùi Lăng rất bình thường, nhưng đủ khả năng trưởng thành đến bây cảnh giới giờ, sao có thể là tham hoa háo sắc tiểu nhân, cả ngày nhớ nhung nữ tu xinh đẹp.

Đúng vậy, đối phương nói những chuyện kia, ngoại trừ việc Bùi Lăng vô lễ Sầm Phương Ác trước mặt mọi người, Bùi Lăng chân chính không thể làm việc khác!

Loại lời nói dối vụng về này... Đối phương chẳng những muốn nhiễu loạn tinh thần của nàng, còn muốn lừa nàng đáp lại!

Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh: "Mặc Côi" lập tức tập trung ý chí, tốc độ của đối phương quá nhanh, nàng không tiếc vận dụng đủ loại thủ đoạn cũng không thể kéo giãn khoảng cách với hắn.

Hiện tại, nàng rất muốn tiếp tục thi triển đủ loại thủ đoạn, cho dù là cách cấm kỵ để tăng thêm tốc độ chạy thoát!

Nhưng thân thể của nàng đã đạt tới cực hạn, đều dựa vào ý chí lực ủng hội!

Đừng nói tiếp tục tăng thêm tốc độ, dù duy trì tốc độ hiện tại cũng đã không thể làm được!

Lúc này, ánh trăng đỏ hồng như thuỷ triều xuống, lặng yên giảm đi.

Chân trời phía trước hiện ra một vòng màu trắng bạc, mặt trời mọc sắp tới!

Cùng lúc đó, giọng nói cực giống Bùi Lăng lại vang bên tai lên nàng: "Mặc Côi tiền bối, ta đã đến!"

Sắc mặt "Mặc Côi" thay đổi, đang muốn quay đầu, trên đường chân trời mười vòng mặt trời huy hoàng cùng nhau nhảy ra, ánh sáng vàng ròng mang theo sóng nhiệt cuồn cuộn, sôi trào mãnh liệt, chỉ một thoáng càn quét cả vùng!

Cự mộc che trời, cây sắn dây tráng kiện, sông núi đầm nước...

Tất cả mọi thứ đều hôi phi yên diệt trong chớp mắt!

Mặt đất vẫn xanh um tươi tốt, mạnh mẽ um tùm, trong chớp mắt bị Đại Nhật chân hỏa đốt cháy không còn, chỉ có cát vàng vô ngần, trùng điệp, tràn ngập toàn bộ tầm mắt.

"Mặc Côi" vẫn tiếp tục động tác bỏ chạy, lập tức dừng lại!

Ánh sáng và nhiệt độ như vô cùng vô tận lập tức hoàn toàn nuốt hết nàng, nàng cảm thấy mình như rơi vào một mảnh đại dương mênh mông vàng ròng nóng bỏng!

Pháp y, tu vi, đạo thể... Không có chút sức chống cực nào, như bọt biển yếu ớt dưới mặt trời đường hoàng!

Nhưng ngay lúc "Mặc Côi" cho rằng mình cũng hoàn toàn chôn vùi dưới Đại Nhật chân hỏa khi mười mặt trời thăng lên giống với ngàn vạn cỏ cây, một bàn tay nhân tộc đột nhiên nhô ra từ hư không, đè trên bả vai nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận