Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2609: Giết!

Tiếng động mỗi một kích như hồng chung đại lữ, chấn động phương càn khôn này, bộc phát ra lực lượng như đủ để hủy thiên điệt địa.

Keng keng keng keng keng...

Tiếng vang đinh tai nhức óc càn quét thiên địa, thời gian ngắn ngủi không đến nửa hơi, tất cả rễ cây cùng cành đâm về phía Bùi Lăng đều bị một trảm mà đứt.

Khí tức hỗn độn tiêu tán, rễ cây cùng cành đứt gãy chảy ra chất lỏng đỏ hồng và ám lục xen lẫn, vô số tơ lụa ám lục mảnh như sợi tóc sinh ra, nhanh chóng ngừng lại miệng vết thương, sau đó ngọ nguậy như vật sống nhanh chóng tái sinh.

Trong chớp mắt, mặt ngoài vết thương đứt gãy có càng nhiều rễ cây cùng cành sinh ra, liên tục không ngừng dũng mãnh lao tới Bùi Lăng...

Hắc hạt xen lẫn, tuôn ra như thủy triều.

Từ trên cao quan sát xuống, lít nha lít nhít rễ cây cùng cành càn quét như sóng to gió lớn thuần túy tạo thành từ rắn hủy, gầm thét, cuồn cuộn, bành trướng, trùng điệp lao về phía Bùi Lăng.

Một vòng sương lạnh từ từ bay lên.

Cửu Phách Đao bay múa như ảnh, Bùi Lăng không ngừng vung chặt, tàn nhánh lá rụng bay lả tả, trong chớp mắt đứt gãy sinh ra càng nhiều rễ cây cành, rễ cây cùng cành đứt gãy đâm vào hư không, trong nháy mắt lại tùy ý sinh trưởng.

Như thủy triều tăng vọt, lại như sóng to gió lớn tuỳ tiện, trong nháy mắt tạo thành một cái kén mộc to lớn.

Bên ngoài kén mộc còn có càng nhiều rễ cây cùng cành tràn vào trong đó, khiến nó không ngừng tăng lớn.

Khí tức hỗn độn tản khắp, kén mộc không ngừng nhúc nhích bành trướng như vật sống.

Cho đến một lúc, không có càng nhiều rễ cây cùng cành gia nhập trong đó, kén mộc đã trở nên vô cùng to lớn, nhét đầy toàn bộ Ngu Uyên.

Khí tức trong kén hư ảo gần như không có, dường như tất cả đều kết thúc, tất cả đều đã kết thúc!

Nhưng ngay lúc này...

Cạch!

Một tiếng tiếng vang lanh lảnh truyền ra, ầm vang quanh quẩn trong mảnh thiên địa ảm đạm yên tĩnh này.

Phía trên kén mộc đột nhiên xuất hiện một vết rạn nhỏ bé.

Ngay sau đó...

Tạch tạch tạch két...

Tiếng giòn vang liên miên không dứt, phía trên kén mộc tranh nhau chen lấn xuất hiện từng khe hở như mạng nhện, trong nháy mắt trải rộng toàn bộ thân kén.

Khí tức kinh khủng rét lạnh cuồn cuộn trào ra từ trong kẽ nứt kén mộc!

Oanh! !!

Kén mộc lập tức chia năm xẻ bảy, hoàn toàn vỡ nát, một bóng người huyền bào cầm đao ngạo nghễ đứng đó.

Trên dưới quanh người hắn vết thương chồng chất, bạch cốt sâm nhiên, khí tức lạnh thấu xương như đao mênh mông cuồn cuộn, mặc dù quần áo tàn tạ, toàn thân đẫm máu nhưng lại có một loại ý hoàn mỹ tràn ngập toàn thân.

Trong chớp mắt thoát khốn, Bùi Lăng không do dự chút nào, lập tức phản thủ làm công, thân hình hóa thành một đạo độn quang màu đen, trong nháy mắt đánh tới thân chính của Tầm Mộc!

Trong hư không, dòng lũ lại xuất hiện.

Từng đầu thể xác hồng hoang đạp không hiện ra, trong nháy mắt chặn đường đi của Bùi Lăng.

Bùi Lăng không có bất kỳ nhượng bộ gì, trường đao ngang nhiên chém xuống!

Lợi trảo, răng nanh, đầu roi, sừng dài... Thân thể cường hãn mà dị chủng hồng hoang lấy làm tự hào đều chia năm xẻ bảy dưới lưỡi đao.

Dòng máu cuồn cuộn hắt vẫy trời cao, nội tạng, tứ chi, thân thể hóa thành huyết nhục đây trời, rơi xuống.

Không có bất kỳ một đầu thể xác hồng hoang nào, có thể chống nổi một đao trên tay Bùi Lăng!

Tốc độ của Bùi Lăng không dừng lại một chút, trong khoảnh khắc giết ra từ trong thể xác hồng hoang như triều dâng, tiếp tục lao về phía Tâm Mộc.

Nhưng thấy khoảng cách với Tâm Mộc càng ngày càng gần, những thể xác hồng hoang không sợ chết kia ngược lại không còn tiến lên ngăn cản, mặc cho Bùi Lăng lao thẳng về phía bản thể Tâm Mộc.

Lúc cảm thấy nghi ngờ, Bùi Lăng đã xông đến gần Tầm Mộc, Cửu Phách Đao trùng điệp chém xuống, nhưng vào lúc này hắn chợt thấy động tác, tư duy, tốc độ tiên lực vận chuyển của mình trở nên vô cùng chậm chạp!

Phốc! !

Ngay lúc Cửu Phách Đao sắp trảm trúng Tầm Mộc, một sợi rễ cây màu xám đen như tiêu thương đột nhiên đâm Bùi Lăng từ phía sau, lộ ra từ ngực, hoàn toàn xuyên thủng toàn bộ thân thể hắn!

Bùi Lãng đột nhiên bị thương nặng, uy năng [Mạt Đạo Khuynh Tiên] phát huy tới cực điểm, khí tức của hắn vốn kinh khủng mênh mông, lần nữa tăng vọt!

Trong nháy mắt hắn xông phá tất cả trật tự của phương thiên địa này, tốc độ vừa trở nên chậm chạp như ốc sên, trong chớp mắt khôi phục như thường, thậm chí trở nên càng nhanh hơn trước đó!

Oanh!"

Cửu Phách Đao mang theo vô tận lăng lệ, rắn chắc trảm vào thân chính của Tầm Mộc.

Một đạo vết đao kinh khủng lập tức xuất hiện trên trụ cột Tâm Mộc, chất lỏng màu xanh thẫm ào ạt chảy ra, thuận theo thân cây trượt xuống Ngu Uyên như thác nước mới sinh.

Không đợi Bùi Lăng lại trảm đao thứ hai, rễ cây đâm xuyên qua lồng ngực Bùi Lăng đột nhiên vung ra.

Ẩm!

Trong tiếng vang kinh thiên động địa, Bùi Lăng lập tức bị một luồng lực lượng lớn không thể ngăn cản quăng bay ra, đập ầm ầm xuống đất, bụi mù bùng lên, tản khắp như sương mù, lấy vết rách như mạng nhện làm trung tâm, nứt ra bốn phương tám hướng.

Thể xác hồng hoang khó mà tính toán quanh mình lập tức lại ra tay, đánh tới Bùi Lăng.

"khụ khụ khụ.." Bùi Lăng ho kịch liệt, há mồm phun ra một ngụm máu tươi màu đen, lập tức đứng lên từ trong cái hố to bị hắn đập ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận