Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1431: Đến lượt ta

Độ Ách uyên.

Bên bờ Giám Tâm hồ.

Đám người chen chúc, mắt không chớp nhìn cảnh tượng ở trong hồ.

Một nữ tu Luyện Khí kỳ tay cầm lưỡi dao, ôm hận đâm vào tim Tư Hồng Đạc.

Người kia duỗi tay ra, đầu ngón tay lấp lóe ánh sáng lạnh, gần như một ý niệm là có thể lấy đi tính mạng của đối phương, nhưng biểu cảm trên mặt Tư Hồng Đạc biến ảo nhiều lần, cuối cùng thở dài một tiếng, chỉ cong ngón tay lại bắn kiếm phong của đối phương ra, thân hình hóa thành trường hồng, cứ thế đi xa.

Cùng lúc đó, nước hồ màu ngà sữa lập tức nổi lên tầng tầng lớp lớp sóng lớn, lúc sóng lớn gào thét, màu sắc nhanh chóng trở thành nhạt hơn.

Chẳng mấy chốc, đã hóa thành trong veo thấy đáy.

Vào lúc này, cả người Tư Hồng Đạc không có dấu hiệu nào biến mất từ trong hồ.

Nước hồ cũng nhanh chóng ổn định, chẳng mấy chốc quay về vẻ trơn nhẵn như gương ban đầu, dường như tình cảnh vừa nãy chưa từng xảy ra.

Bên cạnh Giám Tâm hồ hoàn toàn yên tĩnh.

Một hồi lâu về sau, hai tên Tiết cấp trưởng đồng thời thở phào nhẹ nhõm, cực kỳ tốt!

Tư Hồng Đạc thật sự không làm bọn họ thất vọng!

Đối phương thông qua kiểm tra Giám Tâm hồ, trở thành vị phạm nhân thứ nhất cải tà quy chính, rời khỏi Độ Ách uyên!

Niếp Bích Lưu nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức cao giọng nói: "Chư vị, ứng viên Tư Hồng Đạc khu chữ 'Huyền' đã thông qua kiểm tra Giám Tâm hồ, rời khỏi Độ Ách uyên, từ đây khôi phục tự do!"

Nói xong, nghiêng đầu nhìn Phí Túc một chút.

Phí Túc ngầm hiểu, giậm chân tiến lên, cao giọng quát: "Chắc hẳn các ngươi cũng biết thân phận của Tư Hồng Đạc."

"Không sai!"

"Hắn là đích tử Trọng Minh tông Phù Quang Tư Hồng thị một trong tứ tông ma đạo."

"Sinh ra làm ma tu, từ khi nhập đạo đến nay bị Ma môn mê hoặc, phạm phải đủ loại việc ác."

"Người như thế còn được Độ Ách uyên giáo hóa, thông qua Giám Tâm hồ để khôi phục sự tự do, huống chi các ngươi?"

Niếp Bích Lưu tiếp lời: "Đúng là như thế! Tội ác ở khu chữ "Hoàng' là nhẹ nhất trong toàn bộ Độ Ách uyên. Sau khi phạm nhân khu chữ 'Huyền' tỉnh ngộ, còn có thể rời đi, chẳng lẽ các ngươi không có lòng tin với mình như vậy?"

"Hay là các ngươi cam tâm tình nguyện, sống ở đây cả quãng đời còn lại, cuối cùng chết già trong Độ Ách uyên?"

Nghe bọn họ nói vậy, rất nhiều phạm nhân khu chữ "Hoàng" đều im lặng không nói.

Đến bây giờ có một vài người trong số bọn họ, còn chưa lấy lại tinh thần.

Thật sự có người có thể thông qua kiểm tra Giám Tâm hồ?

Hơn nữa, người này còn là một đệ tử xuất thần ma môn chính thống!

Trong đám người, Bùi Lăng thở dài một hơi, rất không tệ!

Hiện tại Tư Hồng Đạc đã rời khỏi Độ Ách uyên, coi như Tư Hồng Diệu Ly đã hoàn thành nhiệm vụ.

Sau đó đến lượt hắn.

Trên núi cao, Niếp Bích Lưu vẫn đang tiếp tục cổ vũ rất nhiều phạm nhân bắt chước Tư Hồng Đạc, sớm ngày thay đổi triệt để, rời khỏi nơi đây: "... Độ Ách uyên chỉ vì giáo hóa, tuyệt đối không có ý vây chết chư vị."

"Nếu đi sai bước nhầm, Tư Hồng Đạc sinh ra trên lối rẽ, vẫn lạc đường biết quay lại:

"Chư vị còn lo lắng cái gì?"

"Sớm ngày tỉnh ngộ, sớm ngày hối cải để làm người mới, sớm ngày tự do..."

Khuyên nhủ một phen, thấy các phạm nhân đều như có điều suy nghĩ, hiển nhiên có chỗ xúc động, lúc này mới vung tay nói, "Hôm nay đến đây thôi, các ngươi có thể tự động rời đi."

Nói xong, hắn ta và Phí Túc đồng thời lấy ra lệnh bài, chuẩn bị phong ấn Giám Tâm hồ.

Nhưng ngay lúc này, một giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên:

"Chờ chút! Ta cũng muốn vào Giám Tâm hồ, để chứng minh đã hối lỗi sửa sai!"

Nghe vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía người đang nói chuyện, lại có người muốn tham gia kiểm tra Giám Tâm hồ?

Đã thấy đó là một tù phạm hình dáng tướng mạo nho nhã, khí tức quanh người chỉ là Kết Đan.

Ngô Tầm An?

Các phạm nhân lập tức nhận ra thân phận của hắn, đây là một tán tu bị giam vào nửa năm trước, tu vi chỉ có Kết Đan, bình thường rất ít xuất hiện, làm người cực kỳ khiêm tốn.

"Ma đầu Tư Hồng thị cũng có thể thông qua, không biết Ngô Tâm An này có thể thông qua hay không?" Các phạm nhân đang muốn rời đi, lập tức dừng bước, rất hứng thú bàn tán.

"Ta biết Ngô Tầm An này, là tên tán tu phạm lỗi ít hơn Tư Hồng Đạc nhiều..."

"Nếu Ngô Tầm An này cũng thông qua được, hôm nay lão tử cũng muốn thử một lần!"

"Hắc hắc! Lại là một trò hay!"

Lúc đám tù nhân mồm năm miệng mười, Tư Hồng Diệu Ly vẫn đánh giá những phạm nhân này cũng hoảng sợ, Thánh Tử làm cái gì vậy?

Là muốn rời đi Độ Ách uyên?

Không, không thể nào!

Lấy tính tình Thánh Tử, thật sự muốn rời khỏi Độ Ách uyên, coi như trái với giới luật, sẽ làm thịt Tiết cấp trưởng khu chữ "Hoàng" trước mặt mọi người, cũng không thể đi hùa theo dáng vẻ của ngụy đạo!

Hơn nữa, Thánh Tử là người thừa kế Thánh tông, tâm tính làm người được Thánh tông tôn sùng, không hợp với ngụy đạo, trong những việc mà đối phương từng làm, tùy tiện lôi ra một việc cũng không thể thông qua Giám Tâm hồi!

Chắc điều này có liên quan đến nhiệm vụ lần này của Thánh Tử.

Nghĩ tới đây, Tư Hồng Diệu Ly che giấu vẻ mặt, nhanh chóng dời ánh mắt.

Lần này Thánh Tử trà trộn vào Độ Ách uyên làm nhiệm vụ, lại không lộ ra với nàng chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận