Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1600: Chắc chắn Bùi Lăng đã đến chỗ sâu nhất! (2)

Hai người sóng vai bước đi, vẫn duy trì một khoảng cách có thể nhìn thấy nhau như vừa rồi.

Bóng cây như yêu như quỷ ở xung quanh càng ngày càng thưa thớt, cuối cùng bao phủ trong sương trắng hoàn toàn đậm đặc.

Mặt đất dưới chân dân bắt đầu mềm xốp như dày đặc cỏ xỉ rêu, lại như đầm lầy hư thối đã lâu, nhàn nhạt tản ra mùi tanh hôi.

Hồ nước khô cạn, cây già chết héo, màu đỏ thắm như máu nhiễm vào bùn đất, âm khí càng ngày càng dày đặc, màu sắc sương tuyết dần xuất hiện màu xám đen, dần lan tràn ra phương xa...

Nhà bằng đất.

Ngọn đèn thiêu đốt dữ dội, dường như hồi quang phản chiếu thời khắc cuối cùng.

Trái cây trên bàn thờ đã chuyển thành màu đen nhánh, hoàn toàn hư thối.

Đao khí huyết sắc giăng khắp nơi như sông lớn chảy xiết, lại như dòng sông chảy ngược; bóng núi trùng điệp nguy nga hùng tráng, khí thế hùng hồn kinh khủng như đại kiếp trước mắt, gầm thét đánh về phía Phó Huyền Tự và Bùi Lăng!

Mộc như ý lơ lửng giữa không trung, đối mặt với đao khí và bóng núi khó mà tính toán, lại nhỏ bé như một hạt gạo, nhưng lúc này quanh người nó sáng lên tia sáng trong trẻo mịt mờ, theo tia sáng trong trẻo nhanh chóng cường thịnh, chất gỗ chuyển thành ngọc xanh, màu sắc óng ánh trơn bóng, sáng trong như vầng trăng cô độc, rõ ràng như ánh sáng, gần như trong khoảnh khắc ánh sáng trong trẻo đã chiếu khắp toàn bộ nhà bằng đất như mặt trời mới lên!

Ánh sáng của nó đạt tới cực hạn!

Cũng ngay lúc này, mộc như ý ầm vang nổ tung.

Oanh! !!

Ánh sáng xanh ngọc gào thét lao tới bốn phương tám hướng, tất cả đao khí, bóng núi đều bị ngăn lại giữa không trung, không thể rơi xuống.

Hai tay Phó Huyền Tự bấm pháp quyết, đang muốn tiếp tục thi triển thuật pháp át chủ bài, một Bùi Lăng đột nhiên vọt lên, độn pháp [Ngũ Quỷ Thiên La Độn] chiêu bài của Trọng Minh tông!

Trong nháy mắt hắn xuất hiện ở bên cạnh Phó Huyền Tự, không hề do dự nào, xoạt!

Cửu Phách Đao phát ra một tiếng rít, chém vào đỉnh đầu Phó Huyền Tự.

Phó Huyền Tự thay đổi sắc mặt, lập tức không rảnh thi triển thuật pháp, vội vàng bỏ chạy sang bên cạnh.

Oanh! !!

Lưỡi đao rét lạnh sượt qua góc áo chém xuống mặt đất, vào thời khắc mấu chốt Phó Huyền Tự lại mạo hiểm tránh khỏi một đao kia.

Nhưng không đợi thân thể hắn ta đứng vững, một bóng núi cao ngất lặng yên không tiếng động đánh tới, đột nhiên đụng phải sau lưng hắn ta.

Ẩm!

Phó Huyền Tự lập tức bị đâm đến bay thẳng ra ngoài, chưa rơi xuống đất, trong miệng đã tuôn ra máu tươi, ngã trên mặt đất vùng vẫy hai lần, trong chốc lát càng không thể đứng lên.

Sắc mặt hắn ta trắng bệch, khí tức hỗn loạn.

Tất cả Phó Huyền Tự và Bùi Lăng đều vây quanh, quang người bọn họ có âm khí và hận ý hùng hậu nồng đậm xen lẫn vào nhau đã thành thực chất mấy phần, ánh mắt oán độc nhìn về phía Phó Huyền Tự.

"Đây là hàng giả! Hắn cũng dám ra tay, nhất định là muốn giết người diệt khẩu!"

"Không sai! Tên hàng nhái này đã bị đánh bại, ta mới thật sự là bản thể!"

"Chúng ta đều là vậy!"

"Các ngươi đều là giả, ta mới là bản thể, chỉ có một bản thể thật, chính là ta!"

"Ta là hóa thân thật!"

"Ta mới là hóa thân thật!"

"Tất cả các ngươi đều là giả! Chỉ có một người thật, là ta!"

"Không, là ta!"

"Đều không phải! Ta là thật! Chỉ có ta! !"

Ánh mắt những Phó Huyền Tự và Bùi Lăng này căm hận, khuôn mặt vặn vẹo gào thét, vẻ mặt điên cuồng lại không tiếp tục ra tay nữa.

Xoạt xoạt xoạt...

ầm ầm ầm ầm ầm...

Sau một tràng tiếng động dữ dội, trận chiến bên Bùi Lăng cũng đã kết thúc.

"Cuối cùng hàng giả này không động đậy được nữa!"

"Giả chỉ là giả! Ta mới là Bùi Lăng thật!"

"Ta là Bùi Lăng, các ngươi đều là giả!"

"Chúng ta đều là Bùi Lăng, ngươi mới là giả!"

"Không, chỉ có một Bùi Lăng, chính là ta!"

"Các ngươi đều không phải! Các ngươi đều là giả, ta là Bùi Lăng!"

Tất cả Phó Huyền Tự và Bùi Lăng cũng bắt đầu cãi lộn, ngọn đèn trên bàn thờ đã bắt đầu tối đi, dần đến hướng dập tắt.

Phó Huyền Tự không ngừng ho khan, khí tức nhanh chóng suy yếu, máu tươi chậm rãi nhỏ xuống từ trong thất khiếu.

Bắt đầu từ Triệt Châu, Bùi Lăng này đã thi triển phong thái vạn kiếp Hóa Thần, một người một đao mở ra con đường máu, giết ra vòng vây dị tộc điên dại trùng điệp, lại trảm hóa thân Tô Ly Kinh phá vỡ tình hình, dẫn theo bọn họ cùng truyền tống đến Vạn Hủy hải...

Nguy hiểm đèn lồng da người sau đó cũng là vị Thánh Tử Ma môn này kịp thời ra tay, mới giúp hắn ta trở về từ cõi chết.

Lúc ý chí đọa tiên cần lực lượng pháp tắc, đối phương càng một ngựa đi đầu, cùng hắn ta bước vào nơi bốn bề nguy hiểm, quỷ quyệt vạn phần này...

Có lẽ ở Ma môn, Bùi Lăng này đúng là ma đầu việc ác bất tận, quỷ kế đa đoan, không từ thủ đoạn, nhưng lúc đối mặt với nguy hiểm thực sự, đối phương lại là một minh hữu đáng tin có thể hoàn toàn gửi gắm sau lưng.

Hiện tại hai người lại kể vai chiến đấu, không cần nhiều lời, phối hợp ăn ý, đáng tiếc thực lực của mình không đủ, không thể tranh thủ đủ thời gian cho đối phương...

Nghĩ tới đây, trong mắt Phó Huyền Tự lóe lên một tia kiên quyết, đột nhiên dùng hết sức lực hô: "Bùi thánh tử, ngươi còn có thể hành động không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận