Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1429: Quá khứ... Hiện tại... (1)

Cách đó không xa, mấy tên đệ tử chính đạo chịu trọng thương đang hôn mê nằm trên mặt đất.

Tư Hồng Đạc khẽ giật mình, sau đó nhanh nhớ tới, lần này mình phụng mệnh trong tộc, đến đây truy sát mấy đệ tử ngụy đạo dám can đảm vi phạm này...

Liếc nhìn mấy tên tu sĩ chính đạo, hắn ta tâm niệm vừa động, đang muốn tùy ý ra tay lấy đi tính mạng của bọn họ, đột nhiên nhướn mày, không đúng!

Hắn ta không thể giết người nữa!

Sinh ra làm người, tất nhiên nên thương yêu chúng sinh, yêu quý sinh linh, sao có thể nhắm thẳng đồ đao vào đồng tộc của mình?

Mất hết nhân tính như thế, việc cực kỳ bi thảm, đã làm trái đạo nghĩa cũng làm đạo tâm của mình bị long đong!

Nghĩ đến đây, Tư Hồng Đạc đột nhiên thở dài, lấy ra đan dược chữa thương từ trong túi trữ vật, cho mấy tên tu sĩ chính đạo ăn vào.

Hắn ta là đích tử Tư Hồng thị, lại đứng hàng chân truyền Thánh tông, đương nhiên đan dược trên người đều chọn thứ tốt nhất.

Chẳng mấy chốc, vết thương trên người mấy tên tu sĩ chính đạo dân khôi phục, chậm rãi tỉnh lại.

Thấy cảnh này, Tư Hồng Đạc đang muốn chỉ đường cho mấy người, đã thấy một người trong đó đột nhiên vùng lên, một kiếm đâm vào trái tim hắn ta!

Phốc!

Tư Hồng Đạc vội vàng không kịp chuẩn bị, vội vàng trốn tránh, chỉ miễn cưỡng né được chỗ yếu hại, nhưng phần eo vẫn chịu một kiếm!

"Ma đầu! Nhận lấy cái chết!"

Mấy người khác theo sát phía sau, đồng thời ra tay, người bên trái kết động pháp quyết, mặt đất vốn kiên cố đột nhiên hiện ta ra vô số dây leo to như tay em bé, như rắn độc quấn vào thân thể Tư Hồng Đạc.

Người phía bên phải thì trực tiếp đấm ra một quyền, đánh vào đầu hắn ta!

Lại có một người lấy ra phù lục thôi động, ba tấm phù lục màu xanh thẳm lập tức hóa thành ba ánh lửa rào rạt, mũi tên lửa uy năng cường đại bắn thẳng về phía Tư Hồng Đạc!

Vào lúc quan trọng, Tư Hồng Đạc đột nhiên bộc phát ra lực lượng kinh khủng, trong nháy mắt tránh thoát sự trói buộc của dây leo, khí tức Nguyên Anh kỳ sôi trào mãnh liệt quanh người, tiện tay vung lên đánh ra một đạo khí kình, mấy tu sĩ chính đạo hợp lực đánh ra đủ loại thủ đoạn, trong khoảnh khắc tan thành mây khói.

Sắc mặt mấy tên đệ tử chính đạo sợ hãi nhìn Tư Hồng Đạc.

Tư Hồng Đạc nhìn bọn họ, sờ vết thương ở bên hông, sâu trong lòng đột nhiên tuôn ra một luồng lệ khí bạo ngược.

Chỉ có điều, nhìn dáng vẻ sợ hãi của mấy tên đệ tử chính đạo trước mắt, cuối cùng hắn ta không tiếp tục ra tay, mà thản nhiên nói: "Các ngươi đi thôi."

Vừa nói xong lời này, cảnh tượng xung quanh vỡ nát, thương thế bên eo hắn ta cũng lập tức khôi phục.

Ngay sau đó, một tòa phủ đệ xa hoa xuất hiện ở trước mặt Tư Hồng Đạc, tiếng nữ quyến hài đồng khóc lóc hét chói tai không ngừng vang lên, ở nơi xa còn có tiếng đôm đốp khi hỏa diễm thiêu đốt.

Tiếng binh khí nặng nề đâm vào cơ thể nối liền không dứt, máu tươi cuồn cuộn chảy xuôi, hội tụ như dòng suối nhỏ.

Phanh.

Một cái đầu vẫn trợn mắt tròn xoe lăn xuống mặt đất, vừa đúng rơi vào chỗ cách Tư Hồng Đạc không xa.

Có người nửa quỳ ở bên cạnh hắn ta, cung kính xin chỉ thị: "Tư Hồng sư huynh, những người này cho vào ao máu, luyện hóa thành oan hồn, hay lột da róc xương, chế tác thành thi khôi?"

Bên ngoài Giám Tâm hồ.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm mặt hồ, chỉ thấy hình ảnh trong nước hồ, Tư Hồng Đạc không nói một lời nhìn quanh một vòng, đột nhiên phân phó: "Tất cả dừng tay!"

"Đừng làm việc giết chóc nữa!"

"Lấy đan dược cứu chữa người tàn tật"

"Người tới, cảm thủ lệnh của ta, đến bí khố trong tộc lấy thiên tài địa bảo cải tử hồi sinh, có thể cứu một người là một người!"

Trên núi cao, hai tên Tiết cấp trưởng thấy tình cảnh này đều khẽ gật đầu, lộ ra vẻ vui mừng.

"Những thí luyện này đều là việc mà Tư Hồng Đạc đã từng trải qua" Phí Túc truyền âm nói: "Nếu đổi lại lúc trước, Tư Hồng Đạc đã sớm triển khai giết chóc."

"Trong tình cảnh thứ nhất, không một đệ tử chính đạo nào có thể sống nổi."

"Nhưng bây giờ, hắn không chỉ ra tay cứu người, dưới tình huống vừa bị người mình cứu đánh lén, lại còn có thể giữ được đạo nghĩa trong lòng, chưa từng căm phẫn ra tay, thật sự hiếm có."

Niếp Bích Lưu gật đầu: "Không sai! Thí luyện Giám Tâm hồ này, trong lòng nghĩ như thế nào, sẽ làm như thế"

"Dù hắn biết rõ đây là kiểm tra, muốn ngụy trang cũng không thể!"

"Nhìn dáng vẻ hiện tại của Tư Hồng Đạc, chắc thật sự có thể thông qua kiểm tra."

Phí Túc mỉm cười nói: "Đã có đệ tử trông coi bên ngoài Độ Ách uyên."

"Chỉ cần hắn thông qua kiểm tra, sau khi rời khỏi Độ Ách uyên sẽ dẫn hắn đến tham gia đại chiến chính ma"

"Hy vọng hắn có thể dẫn dắt càng nhiều đệ tử Ma môn, dẩn thân vào chính đạo..." Niếp Bích Lưu nhìn chằm chằm trong hồ, chậm rãi nói.

Ngay lúc hai người nói chuyện, cảnh tượng trong hồ lại biến hóa, Tư Hồng Đạc nhanh chóng tiến vào một tình cảnh.

Đây là một gian đại sảnh cao lớn đẹp đẽ.

Phía dưới có rất nhiều đồng nam đồng nữ vẻ mặt sợ hãi đang đứng, lúc này bọn họ đều mặc váy áo, trong mắt đầy vẻ lo sợ bất an, Một thị nữ vẻ ngoài xinh đẹp quỳ gối phía trước, cung kính với Tư Hồng Đạc ngồi ở bên trên nói: "Chủ nhân, đã đưa đến tám trăm đồng nam đồng nữ thượng phẩm, có lập tức xử lý không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận