Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2319: Tam trọng giới thiên

Bùi Lăng tâm niệm vừa động, lúc này bản thể biến mất, hóa thân lại vươn người đứng dậy, nhanh chân đi ra ngoài cửa.

"Kẹt kẹt."

Cửa viện bị đẩy ra, hóa thân đi qua cánh cửa đã thấy tu sĩ vừa dẫn đầu nghênh đón Bùi Lăng đang đứng bên ngoài, nhìn thấy hóa thân lập tức hành lễ, nói: "Mời Bùi tiên đế đi theo tiểu tiên"

Hóa thân không nói gì chỉ khẽ gật đầu, trầm mặc đi theo phía sau hắn ta.

Lúc này hai người một trước một sau bước đến một phương hướng nào đó.

Qua một khoảng thời gian, bọn họ dừng bước trước một tòa đại điện thuần trắng mạ vàng.

Toà cung điện này rộng lớn khổng lồ có phong tình dị vực rất nồng hậu dày đặc, hoa mỹ đại khí, thanh thoát ngắn gọn.

Trước cửa có rất nhiều khôi lỗi san sát, có cao lớn như núi, có bé nhỏ chỉ một nắm tay, còn có không ngừng lưu động như sóng nước... Những khôi lỗi này đều tản ra khí tức của riêng mình, cứ như vật sống cứ thế ngưng kết ở đây khiến nó bất tử bất diệt bất động, đứng đó làm đồ trang trí.

Ngoại trừ cái đó ra, lại không có bóng dáng người trông coi gì.

Cửa ra vào cao lớn đến mức gần như nguy nga, khiến nhân tộc đi tới chiếu rọi như kiến.

Phía dưới cửa lớn, tu sĩ Vô Thủy sơn trang dừng bước hơi tiếc nuối nói: "Kính xin Bùi tiên đế đi vào bên trong một mình"

"Tiểu tiên chỉ là Tiên Vương tầm thường, không đủ tư cách tham dự Tiên Đế luận đạo."

Hóa thân Bùi Lăng lại nhẹ gật đầu, sau đó nhanh chân đi vào bên trong.

Hắn xuyên qua cửa hiên trùng điệp, nhanh chóng tiến vào một tòa thư phòng như điện đường, bên trong trưng bày cái bàn, trên tủ bách bảo rực rỡ muôn màu, đều là thư hoạ đàn cổ đủ loại.

Trang Chủ Vô Thủy sơn trang Duy Vi Tử đời này tay áo bổng bềnh, đang ngồi quỳ chân sau một cái trường kỷ, loay hoay đồ uống trà kiểu dáng cổ xưa trước mặt.

Phát hiện Bùi tiên đế đến đây, hắn ta khẽ mỉm cười, hất cằm về phía chiếc ghế đối diện mình: "Bùi tiên đế, mời ngồi."

"Chưa thể nghênh đón từ xa, mong rằng thứ tội."

Hóa thân Bùi Lăng khẽ động, trong nháy mắt đã ngồi xuống chỗ ngồi mà Trang Chủ ra hiệu, cách hắn ta một cái bàn trà.

Duy Vi Tử thủ pháp thành thạo rót hai chén linh trà, đẩy một chén trong đó đến trước mặt Bùi Lăng, sau đó nhìn qua hắn, mỉm cười nói: "Kính ngưỡng đại danh tiên hữu đã lâu, hôm nay thấy tốc độ tiên hữu nhìn xuyên hư vô, đoán chừng còn nhanh hơn bản đế"

"Có thể thấy tiên hữu theo hầu hùng hậu... Lại không biết tiên hữu có bao nhiêu tư lương ở thượng giới?"

Bùi Lăng ở trong tiểu viện cửa riêng nghe vậy, sắc mặt lập tức kỳ quái, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã thao túng hóa thân trả lời:

"Bản tiên có được một vạn tòa tiên phủ ở thượng giới."

"Trong mỗi tòa tiên phủ, tiên đan tiên dược tiên khí nhiều vô số kể"

"Dưới sự quản lí rất bao la, từ đông tới tây, từ nam đến bắc, cho dù lấy tu vi Tiên Đế cũng phải trải qua nhiều năm mới có thể đến...

Hắn thầm nghĩ, dù sao chưa từng có ai đến thượng giới, là thật hay giả cũng không thể kiểm tra, còn không phải để hắn tùy tiện bịa ra sao?

Ngược lại Vô Thủy sơn trang này đã sớm coi hắn là Tiên Đế, tất nhiên hiện tại hắn không thể mất phong thái Tiên Đế.

Thế là, Bùi Lăng thao thao bất tuyệt nói hồi lâu, cho đến khi hơi miệng đắng lưỡi khô, cuối cùng mới dừng lại.

Nếu là tu sĩ tầm thường, nhất định đã sớm mất kiên nhẫn không nghe được nữa.

Nhưng Duy Vi Tử lại nghe vô cùng nghiêm túc, dường như thật sự cho rằng Bùi Lăng có nhiều tài của như vậy ở thượng giới...

Thấy Bùi Lăng đã nói xong toàn bộ, lúc này hắn ta mới lắc đầu, khẽ thở dài: "Xem ra, Bùi tiên đế vừa tấn thăng Tiên Đế không lâu, lập tức lâm trần rèn luyện."

"Tư lương trong tay lại hơi túng quấn..."

"Phương thế giới này trông như phồn hoa cẩm tú, nhưng cuối cùng chỉ là huyễn cảnh"

"Ngoại trừ đạo tâm, tất cả mọi thứ đều không có chút ý nghĩa nào.

"Chỉ có tư lương của chúng ta ở thượng giới mới là căn bản."

"Lần này ngươi và ta luận đạo, tuy là vì rèn luyện đôi bên nhưng ở lâu trong huyễn cảnh buồn tẻ không thú vị, không biết Bùi tiên đế có bằng lòng cược một chút tư lương thượng giới để tăng hứng thú không?"

Túng quẫn?

Bùi Lăng ngẩn ngơ, vừa rồi hắn khoác lác hơi ít?

Thế nhưng, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, mục đích của hắn là tiên lộ, Vô Thủy sơn trang cho rằng Tiên Đế là hắn có nhiều hay ít tài sản, cũng không liên quan đến lần khiêu chiến này của hắn.

Hiện tại Trang Chủ đồng ý lời khiêu chiến của hắn là xong!

Về phần muốn cược tư lương gì đó ở thượng giới... Ha ha ha, cái này cũng như cược không khí.

Mặc kệ Duy Vi Tử đánh cược lớn bao nhiêu, mí mắt hắn cũng không nháy một cái!

Đương nhiên, Vô Thủy sơn trang bị điên nhưng cũng không ngốc, hắn cũng không thể diễn quá giả...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng cố ý trầm ngâm một trận, một lát sau mới nói: "Đã chỉ là trợ hứng, đánh cược nhỏ giữ tình cảm là được."

"Lại không biết Trang Chủ có bao nhiêu tư lương ở thượng giới?"

Duy Vi Tử bình thản nói: "Trước khi bản đế hạ giới, phía dưới có ba mươi sáu vị Tiên Tôn, bảy mươi hai vị Tiên Vương, chín chín tám mốt vị Kim Tiên."

"Tiên nhân tầm thường, tính bằng hàng vạn."

"Mỗi vị Tiên Tôn đều nắm giữ mấy trăm đại thiên thế giới."

"Mỗi vị Tiên Vương đều nắm giữ mấy chục đại thiên thế giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận