Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1844: Một vụ giao dịch

Không gian trong quan tài nhỏ hẹp, cuối cùng không chứa được tôn chiến tướng thứ tư...

Cơn gió mạnh đập vào mặt, mũi nhọn chưa đến người, ý rét lạnh đã lan ra khắp cả người, Bùi Lăng tránh cũng không thể tránh, không gian không thể xê dịch chút nào, trong lòng hắn lập tức rõ ràng đây là pháp tắc mà tu sĩ Yến Tê thành nắm giữ!

Đối phương cao hơn hắn một cảnh giới lớn, hơn nữa hắn vừa rời khỏi cánh cửa thứ hai, lập tức tiến vào cánh cửa thứ ba cửa, không kịp sắp xếp lực lượng pháp tắc mới lấy được trong cánh cửa thứ hai, nắm giữ cực kỳ không thuần thục, vì vậy không thể hoàn toàn nghịch chuyển kết quả vừa rồi.

Ngay sau đó, khí tức của Bùi Lăng biến hóa, huyết hải cuồn cuộn trào ra từ trong cơ thể, đao ý bốc lên, trong chớp mắt cả người như hóa thành một thanh tuyệt thế hung đao.

Trong nháy mắt quanh người hắn xuất hiện ba đạo đao khí tươi đẹp như nhỏ máu.

Ba đạo đao khí này cô đọng như thực chất, hình dạng không khác Cửu Phách Đao chút nào, trên thân đao chia ra ba đôi con ngươi ẩn chứa hỉ nộ ai đột nhiên mở ra.

Đao linh biến thành ba đạo [Huyết Sát đao phách], trong nháy mắt chém ra.

Keng keng keng!

Tiếng kim thiết đại thịnh, sau một mảnh âm vang, ba đạo đao khí đỡ được binh khí của ba tôn chiến tướng.

Thấy binh khí của mình bị đao khí chống chọi, quanh người ba tôn chiến tướng phun trào chiến ý, đột nhiên ngửa đầu phát ra một tiếng rít gào trầm thấp, gào thét như sấm cuồn cuộn lan về phía bốn phương tám hướng.

Lập tức, khí tức chiến tướng tăng vọt, đột nhiên đánh văng đao khí ra.

Cơn gió lạnh thấu xương sắc bén, binh khí của ba tôn chiến tướng tiếp tục đánh phía Bùi Lăng.

Cùng lúc đó, tu sĩ Yến Tê thành hé miệng, trong miệng lập tức phun ra vô số binh khí đao thương kiếm kích như một dòng sông dài thuần túy được tạo thành từ binh khí.

Sôi trào mãnh liệt, thao thao bất tuyệt càn quét mà ra, như muốn hoàn toàn thôn phệ Bùi Lăng.

Bùi Lăng còn đang hấp thu mệnh cách của tu sĩ Yến Tê thành, không hề có ý định buông tay. Quanh người hắn đột nhiên tràn ngập ra bóng tối đậm đặc như thực chất, bóng tối nhanh chóng xâm nhập, trong nháy mắt đã nuốt sống toàn bộ quan tài.

Trong bóng tối vang lên vô số tiếng xì xào bàn tán, ba đạo đao khí bị đánh văng ra chuyển hướng một cái giữa không trung, nhanh chóng đón lấy binh khí do tu sĩ Yến Tê thành phun ra.

Trước người Bùi Lăng lại hiện ra sáu đạo đao khí như máu luyện.

Keng keng keng keng keng...

Phốc phốc phốc...

Tiếng leng keng liên tục vang lên, dày đặc như mưa rào, thân thể Bùi Lăng lập tức bị vô số binh khí đâm xuyên qua.

Trong bóng tối, trong nháy mắt vang lên một giọng nói âm u lạnh lẽo, quỷ quyệt: "Nghịch!"

Tất cả binh khí đâm xuyên qua thân thể Bùi Lăng, bắt đầu rút lui đọc theo quỹ tích trước đó, dòng máu trong vết thương của hắn đảo dòng, vết thương cũng bắt đầu khôi phục như lúc ban đầu.

Nhưng loại tốc độ rút lui này càng ngày càng chậm.

Lúc trong eo Bùi Lăng còn cắm một thanh đoản kiếm sắc bén thời điểm, rút lui đã dừng lại.

Tu sĩ Yến Tê thành nói nhỏ trong bóng tối gần như không nghe thấy, trực tiếp đánh một quyền về phía Bùi Lăng.

Ẩm! !

Trong chốc lát Bùi Lăng không kịp né tránh nữa, rắn chắc chịu một quyền này.

Toàn bộ thân thể hắn đâm vào vách trên quan tài, khóe miệng chậm rãi nhỏ xuống máu tươi, giọng nói hùng vĩ, lạnh lẽo nói:

"Chú!"

Vết hư thối quanh người tu sĩ Yến Tê thành tăng lên, nước mủ lấy tốc độ nhanh hơn ào ạt chảy xuôi, mùi tanh hôi càng ngày càng nồng đậm, trên vết thương cũng hiện ra càng ngày càng nhiều mặt người.

"Hì hì... Hì hì ha ha... Ha ha... Hì hì ha ha..."

Tiếng vui cười bén nhọn chói tai vang vọng toàn bộ quan tài.

Sắc mặt tu sĩ Yến Tê thành không có bất kỳ biến hóa nào, tiếp tục ra tay.

Phanh phanh phanh phanh phanh...

Trong không gian thu hẹp, hai người lấy tốc độ mắt thường khó mà phân biệt giao thủ cực nhanh.

Lúc đầu máu tươi là rơi xuống từng giờ từng phút, chẳng mấy chốc đã vẩy ra một đám, ngay sau đó biến thành lững lờ như dòng suối nhỏ, Bùi Lăng bị thương càng ngày càng nặng nhưng hắn chậm chạp không buông tay, mệnh cách của tu sĩ Yến Tê thành liên tục không ngừng chảy vào trong cơ thể của hắn.

Thời gian dần trôi qua, theo mệnh cách xói mòn càng ngày càng nghiêm trọng, khí tức của tu sĩ Yến Tê thành càng ngày càng yếu.

Bóng dáng của hắn ta như bức tranh bị nước mưa làm ướt nhẹp, càng ngày càng nhạt.

rầm rầm rầm...

Quan tài không ngừng chấn động, kéo đứt mạng nhện xung quanh, bụi bặm rì rào, chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.

Hồi lâu sau, cuối cùng tiếng động trong quan tài dần bình tĩnh lại.

Lúc này, bóng dáng tu sĩ Yến Tê thành trong quan tài đã gần như trong suốt, khí tức suy yếu đến cực hạn.

Trên dưới quanh người Bùi Lăng chồng chất vết thương, máu tươi thẩm thấu vào áo bào, dưới người hắn đã hội tụ một vũng máu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, đã sớm không thể duy trì [Thực Nhật bí lục], để lộ ra vẻ mặt ban đầu.

Hiện tại hắn vẫn chưa hôn mê, tất cả đều dựa vào ý chí để chống đỡ.

Đôi bên đều đã là nỏ mạnh hết đà, lực lượng không còn thừa nhiều chỉ đủ một lần ra tay cuối cùng.

Khí tức quanh người tu sĩ Yến Tê thành hỗn loạn, căm hận ngập trời với người sống đã trở nên cực kỳ mỏng manh, mệnh cách xói mỏn lượng lớn mang đi lực lượng của hắn ta, cũng khiến trong mắt hắn ta có thêm một tia tỉnh táo hồi quang phản chiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận