Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1937: Tất cả đều muốn... (2)

"Duy chỉ có Luân Hồi tháp ta lấy che chở chúng sinh làm nhiệm vụ của mình, tất nhiên cũng có chỗ đọc lướt qua dục niệm chúng sinh"

"Thánh Tử muốn trải nghiệm nhan sắc luân hồi của Luân Hồi tháp ta không?"

Vừa dứt lời, nữ tu Thiên Sinh giáo như rắn kia lập tức mỉm cười bách mị thiên kiều, quyến rũ nói: "Mặc dù đám tỷ muội thiếp thân là lô đỉnh, tu vi lại không kém hơn hai vị, hơn nữa đến nay cũng đều là tấm thân xử nữ"

"Càng quan trọng hơn là, so sánh với lãng phí thời gian, lãng phí tài nguyên đạo lữ, lô đỉnh chỉ muốn cẩn thận hầu hạ chủ nhân, không cầu gì khác"

"Còn có thể để chủ nhân càng nhanh tăng cao tu vi thực lực."

"Đám tỷ muội thiếp thân tu luyện công pháp đặc biệt thích hợp cho chủ nhân thải bổ"

"Nếu chủ nhân tu luyện cùng bọn ta, đã khoái hoạt còn có thể tu vi tiến nhanh... Luân Hồi tháp phung phí nhất, chẳng lẽ lô đỉnh chúng ta không hợp tâm ý quý tông?"

Liên Đồng Tử thản nhiên mở miệng: "Lô đỉnh cũng tốt, nhan sắc luân hồi cũng được."

"Bùi tiên đế là Tiên Đế thượng giới, thiên tư trác tuyệt."

"Từ lúc đăng lâm vị trí Thánh Tử cho tới nay cũng chỉ mấy năm, tu vi lại đã từ Nguyên Anh kỳ, đi vào Phản Hư kỳ."

"Chỉ là thải bổ chi thuật huyễn cảnh, sao có thể vào mắt Tiên Đế?"

"Hơn nữa, phương thế giới này vốn chỉ là một phương huyễn cảnh"

"Một tiên hạ đẳng không nhìn ra cả điểm ấy, sao có tư cách hưởng cá nước thân mật với Tiên Đế?"

Thư Vũ bình tĩnh nói: "Phương thế giới này uấn dưỡng chúng ta, tất nhiên nên hồi báo."

"Thánh Tử kinh tài tuyệt diễm, chính là thiên kiêu số một đương thời."

"Càng nên giúp đỡ thiên địa đại nghĩa, che chở chúng sinh!"

Thấy nữ tu Thiên Sinh giáo, Luân Hồi tháp, Vô Thủy sơn trang đối chọi gay gắt, tranh đấu mồm mép, Bùi Lăng khẽ cau mày, sau đó chẳng mấy chốc đã làm ra quyết định.

Sau đó hắn phải khiêu chiến Tông Chủ chín môn phái lớn.

Ngoại trừ Thiên Sinh giáo, Vô Thủy sơn trang và Luân Hồi tháp cũng ở trong đó!

Nhân gian cực lạc gì đó, tiên sơn mây mưa, nhan sắc luân hồi...

Hắn nhất định phải lĩnh giáo toàn bộ thật tốt!

Về phần thứ tự trước sau... Thời gian khẩn cấp, dứt khoát đều cùng một lúc là được!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng bình tĩnh nói: "Đều yên tĩnh đi."

Vừa nghe thấy Bùi Lăng lên tiếng, đám nữ tu đều yên tĩnh lại.

Bùi Lăng đang muốn mở miệng, đột nhiên trong lòng có cảm giác, lập tức lấy ra Truyền Âm Phù từ trong túi trữ vật.

Đây là phù lục Lệ sư tỷ liên hệ với hắn, hiện tại chắc chắn là Lệ sư tỷ tìm hắn có việc.

Thế là, sau khi Bùi Lăng tiện tay bố trí một trận pháp cách âm, nhanh chóng thôi động phù lục.

Trong phù lục truyền ra một giọng nói quen thuộc: "Bùi sư đệ, hiện tại tiện không?"

Bùi Lăng nhìn nữ tu xung quanh, tâm niệm vừa động tăng cường trận pháp thêm mấy phần, rồi mới lên tiếng: "Sư tỷ, chuyện gì?"

Giọng Lệ Liệp Nguyệt tiếp tục vang lên trong Truyền Âm Phù:

"Đến Triêu Na hành cung"

Bùi Lăng lập tức đáp: "Tốt!"

Ngay sau đó, ánh sáng nhạt trên bùa chú dập tắt.

Bùi Lăng thu hồi nó, hơi trầm ngâm.

Hiện tại Lệ sư tỷ tìm hắn, mặc dù không rõ ràng là chuyện gì nhưng chắc chắn đi gặp Lệ sư tỷ càng quan trọng hơn.

Về phần những thủ đoạn Thiên Sinh giáo, Luân Hồi tháp, Vô Thủy sơn trang kia, cũng chỉ có thể đợi sau khi trở về lại đi lĩnh giáo.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng gọi Tiểu Từ: "Sắp xếp chỗ ở cho các nàng"

Tiểu Từ uốn gối đáp: "Vâng!"

Bùi Lăng không tiếp tục để ý rất nhiều nữ tu, trực tiếp thi triển [Ngũ Quỷ Thiên La Độn] hóa thành một mảnh u ảnh rời khỏi động phủ Thúy Lỗi sơn.

Ngoài động phủ, thụy thú tường chim vui mừng rong chơi, non xanh nước biếc u tĩnh đáng yêu.

Bùi Lăng không lòng dạ nào thưởng thức, đi thẳng đến Triêu Na hành cung.

Triêu Na hành cung.

Xung quanh vách núi cheo leo, dây leo màu xám đen leo lên như gỉ, tản ra âm khí lạnh lẽo thấu xương.

Trên quảng trường rộng rãi trước hành cung, từng pho tượng đen nhánh lặng yên đứng vững.

Độn quang loé lên, hiện ra bóng dáng Bùi Lăng.

Hắn vừa hạ xuống đất, không gian cách đó không xa hơi động một chút, hai tên thiếu nữ cung trang lập tức đi ra từ trong hư không.

Bên trái búi tóc cao trâm hoa trông đoan trang xinh đẹp; bên phải búi tóc Song Loa Kế, cài trâm hoa, quanh người có Lam Điệp quanh quẩn. Từ đầu gối hai người trở xuống đều là một đoàn sương mù, váy chập chờn, xinh đẹp quỷ quyệt.

Chính là Hiểu Nghê và Vụ Liễu...

Bọn họ cùng nhau thi lễ với Bùi Lăng, cung kính nói: "Cung nghênh Thánh Tử."

"Mời Thánh Tử đi theo tiểu tỳ-"

Bùi Lăng khẽ gật đầu, hắn đã rất quen thuộc với Hiểu Nghê và Vụ Liễu, tất nhiên hiện tại không cần khách sáo, lúc này nói:

"Được."

Chẳng mấy chốc, đi theo hai tên U Hồn thị nữ vào Triêu Na hành cung.

Trong hành cung vẫn u ám như trước.

Chỉ có điều, lúc này hoàn toàn không có những tiếng xột xoạt lúc trước, cũng không thấy bất kỳ cảm giác lạnh lẽo và uy hiếp gì khi đến gần.

Cả tòa cung điện yên lặng, trên hành lang rộng rãi chỉ có tiếng bước chân của một mình Bùi Lăng quanh quẩn.

Cốt hỏa trắng bệch nhảy nhót trên vách đế đèn, chiếu sáng một tấc vuông, càng có vẻ tĩnh mịch khúc chiết.

Nhìn qua tất cả mọi thứ vô cùng quen thuộc trước mắt, Bùi Lăng khẽ gật đầu. Lần trước đến Triêu Na hành cung của Lệ sư tỷ, là trước khi đại chiến chính ma...
Bạn cần đăng nhập để bình luận