Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2122: Một trận chiến công bằng

Lúc này, Trình Đôn dùng hai tay vết máu loang lổ, đã hiện ra xương trắng giơ Tổ Kiếm lên, từng chút một đưa tới trước mặt Hạ Phất Khung, khó nhọc nói: "Sư... Sư huynh... Ta... Làm trái với môn quy... Hiện tại là... Tội có báo ứng... Đến..."

"Trận chiến này... Vốn muốn thay chính đạo ta... Lấy lại mặt mũi... Không ngờ... Lại đánh mất... Thanh danh... Kiếm tông ta..."

"Ta tội không thể tha thứ... Tội đáng chết vạn lần..."

"Hiện trả lại... Tổ Kiếm... Mời... Sư huynh... Tiễn ta một đoạn đường..."

Hạ Phất Khung nhìn qua hắn ta, khẽ lắc đầu: "Đây đều là việc nhỏ, không có gì lớn, trước theo ta trở về tông môn"

Nói xong, hắn ta không nhận kiếm, mà nâng một ngón tay lên, nhẹ nhàng điểm một cái.

Mười hai chuôi phi kiếm bản mệnh của Trình Đôn lập tức nhận dẫn dắt, như là chim bay về rừng, hóa thành một mảnh kiếm quang rực rỡ, đều tập trung vào hộp kiếm sau lưng Trình Đôn.

Nhìn tình hình này, Trình Đôn khẽ giật mình, còn định nói thêm gì nữa đã thấy bóng dáng Hạ Phất Khung nhoáng lên một cái, trong nháy mắt phân ra một bộ hóa thân giống hệt hắn ta.

Hóa thân đưa tay bắt lấy bả vai Trình Đôn, không đợi hắn ta kịp phản ứng, hai người lập tức hóa thành một đạo kiếm quang sắc bén, phi độn đến Hàn Ảm Kiếm tông.

Tận đến giờ phút này, Hạ Phất Khung mới chậm rãi xoay người nhìn qua Bùi Lăng nói: "Để Bùi đạo hữu chê cười."

"Vốn muốn giống Chung Quỳ thị Hoàng đế, Thiết thành chủ, Sầm chưởng giáo, ba ngày sau sẽ đến nơi đây ứng chiến."

"Nhưng bây giờ ta đã đến, người chứng kiến Lưu Lam hoàng triều, Yến Tê thành, Tố Chân Thiên, Cửu Nghi sơn đều có mặt, hiện tại ta có thể tiếp nhận khiêu chiến của đạo hữu."

Nghe vậy, Bùi Lăng ngẩn ngơ, chợt cau mày hỏi: "Ngươi không cần phi kiếm trấn tông?"

Hiện tại Hạ Phất Khung trực tiếp để hóa thân đưa Trình Đôn cùng phi kiếm trấn tông cùng về Hàn Ẩm Kiếm tông, chỉ để lại một bản thể ứng chiến với hắn... Điều này khiến hắn nhớ tới lúc quyết đấu với Lưu Lam hoàng triều Hoàng đế.

Đối phương nhường hắn mười chiêu trước, nhưng hắn thắng Hoàng đế trong trạng thái đó, cũng không có cái gì!

Lại nghe Hạ Phất Khung khẽ mỉm cười, bình tĩnh nói: "Cả đời này, ta chỉ dùng một thanh kiếm, kiếm của ta không phải Tổ Kiếm."

Bùi Lăng vẫn lắc đầu, nói nghiêm túc: "Không cần Tổ Kiếm cũng được, nhưng phải đợi hóa thân của ngươi trở về."

"Ta muốn khiêu chiến Kiếm Thần trong trạng thái toàn thịnh!"

Hạ Phất Khung nói: "Vừa rồi đạo hữu đã từng có một trận chiến, pháp lực cũng có chỗ tiêu hao"

"Ta phân ra hóa thân đưa Trình sư đệ trở về tông môn, trận chiến này vừa hay công bằng"

Bùi Lăng rất quả quyết nói: "Ta không cần công bằng"

Nghe vậy, Hạ Phất Khung hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng hiểu điều gì đó, ánh mắt nhìn qua Bùi Lăng lập tức hiện lên một tia tán thưởng.

Lúc này nói: "Chúng ta có thể chiến trước."

"Hóa thân của ta sẽ nhanh chóng trở về."

"Nếu hiện tại đạo hữu ngay cũng không đấu lại ta, vậy không cần chờ hóa thân trở về."

"Nhưng nếu sau khi hóa thân ta trở về, đạo hữu vẫn có thể chống lại ta, ta sẽ như đạo hữu mong muốn"

Nghe đến đó, Bùi Lăng nhíu mày nhưng nghiêm túc suy nghĩ một lát, vẫn gật đầu, nói: "Tốt!"

Hạ Phất Khung nhẹ giơ cánh tay lên như mời khách: "Mời!"

Bùi Lăng nói: "Mời!"

Hai người vừa dứt lời, ánh đao và kiếm ảnh đồng thời vạch phá bầu trời!

Hàn Ẩm Kiếm tông.

Phi kiếm to lớn vắt ngang bầu trời, trên đó dãy núi chập trùng, mây che sương quấn như mây trong tiên sơn.

Vô số kiếm quang lên xuống, tung hoành trên bầu trời, kiếm ý mạnh mẽ tràn ngập khắp nơi.

Ông!

Bỗng nhiên, một đạo kiếm quang trong vắt vạch phá bầu trời, thoáng cái bổ ra thúy tụ trùng điệp, trong khoảnh khắc đè xuống kiếm ý khắp núi, ánh sáng như nắng gắt, sau khi chui vào Kiếm sơn môn tông, thẳng đến Ngộ Kiếm uyên.

Mây mù dày đặc, kiếm ý ngút trời.

Thái Thượng trưởng lão trông coi cửa vào Ngộ Kiếm uyên vừa có cảm giác, đã thấy kiếm quang bắn xuống từ bầu trời nhanh như thiểm điện, thoáng cái đã lao qua bên cạnh hắn ta, chui vào chỗ sâu Ngộ Kiếm uyên.

Thái Thượng trưởng lão lập tức giật mình, nhưng chẳng mấy chốc đã nhận ra khí tức của đạo kiếm quang kia, không khỏi cau mày.

"Lần này Thánh Tử Trọng Minh tông khiêu chiến không thể khinh thường"

"Xem ra Tông Chủ muốn đi lấy kiếm ý Ngộ Kiếm uyên..."

Nghĩ tới đây, Thái Thượng trưởng lão lập tức thở dài, sau đó tiếp tục trấn thủ lối vào Ngộ Kiếm uyên.

Trong vực sâu có kiếm ý phong phú như hằng hà sa số, nhìn lại ảm đạm không rõ.

Kiếm ý tản khắp, hình bóng lay động như sa mỏng như mây mù, trong đó có từng bóng người hoặc ngồi hoặc đứng hoặc bồi hồi, thiên kì bách quái, tâm thần đều đắm chìm trong vô số kiếm ý nơi đây, không người để ý tới kiếm quang vút không mà qua.

Chính giữa Ngộ Kiếm uyên.

Năm đạo kiếm ảnh lơ lửng giữa không trung, dưới một đạo kiếm ảnh đầu như hoa sen trong đó có một bóng người lẻ loi trơ trọi còn đang ngồi xếp bằng, kiếm ý quanh quẩn quanh người nàng, uy nghiêm lạnh thấu xương, trán cúi xuống mơ hồ lộ ra cái cổ thon dài, như là thiên nga, hiển nhiên là nữ tu.

Nữ tu không nhúc nhích như vô tri vô giác với xung quanh, kiếm ý bên cạnh nàng càng dày đặc như sa nặng rủ xuống nhao nhao, trông mơ hồ khó phân biệt chi tiết.

Trong yên tĩnh, năm đạo kiếm ảnh chìm chìm nổi nổi.

Chẳng biết một đạo ở giữa đã thiếu thốn một nửa hình kiếm từ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận