Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1923: Trong sạch

Tô Ly Kinh lạnh lùng nhìn tộc nhân Lệ thị, cũng không nói cái gì.

Thấy Tô Ly Kinh im lặng, một tên tộc lão trong đó nhanh chóng truyền âm nói: "cẩn thận một chút! Có thể Tô Ly Kinh đến giết Thánh Tử!"

Một tên tộc lão khác cũng truyền âm nói: "Nhanh chóng kiểm tra xung quanh, đề phòng hắn đã thi triển thủ đoạn âm độc gì."

Ánh mắt Lệ Liệp Nguyệt xoay chuyển một cái, hàng lông mày kẻ đen cau lại, truyền âm nói: "Hành cung bạch cốt của Tư Hồng Khuynh Yến và Tô Ly Kinh đều ở nơi này, nhưng không thấy Bùi sư đệ."

Lệ Vô Cữu nhẹ nhàng gật đầu, nhìn qua Tô Ly Kinh, trầm giọng hỏi: "Tô Ly Kinh, Bùi Lăng đâu?"

Ánh mắt Tô Ly Kinh nhìn về phía Lệ thị đột nhiên bùng lên sát ý!

Lệ Vô Cữu nhướn mày, đang muốn tiếp tục vặn hỏi, trong hành cung bạch cốt đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng nói không thể tưởng tượng...

Lệ Vô Cữu, tộc lão Lệ thị lập tức ngu ngơ tại chỗ.

Trong chốc lát Lệ Liệp Nguyệt cũng chưa lấy lại tinh thần.

Chẳng biết từ lúc nào, hai mắt Tô Ly Kinh đã đỏ hồng.

Hắn ta đã từng là chủ một tông, lòng dạ thâm trầm, từ trước đến nay vui giận không lộ. Nhưng lúc này khuôn mặt hắn ta đã vặn vẹo, sát ý phun trào quanh người như thực chất, lúc này không do dự chút nào, đánh một chưởng về phía hành cung bạch cốt.

Oanh!"

Hành cung bạch cốt.

Chính điện.

Lụa mỏng như sương, trùng điệp rơi xuống.

Giao châu treo cao trên đỉnh điện, ánh sáng nhu hòa trong sáng như trời nắng chiếu vào cả phòng, như ngân như sương, chiếu rọi da trắng như tuyết về mặt như hoa, càng nổi bật má hồng tóc đen, dáng vẻ lộng lẫy trơn bóng.

Dư chấn đấu pháp khiến rèm trướng cả điện lay động như mây đi khói chạy, cuồn cuộn mà chảy.

Mái tóc dài đen nhánh của Tư Hồng Khuynh Yến trượt xuống như nước sông ban đêm, kéo dài đến tận bên cạnh thềm son.

Làn tóc dưới ánh châu ngọc như là gợn sóng, gợn sóng yên tĩnh lay động dưới ánh tà dương ngày xuân, trong sóng ánh sáng nhộn nhạo, lung lay, lăn tăn trộn lẫn ánh sao ánh trăng kiều diễm.

Sóng ánh sáng kia dần ấp ủ, càng ngày càng làm càn, đột nhiên bay lên, ba búi tóc đen chợt tản ra như bọt nước bắn tung toé...

Từng đóa bọt nước thu hết đầy trời sao.

Bên cạnh Tư Hồng Khuynh Yến, Băng Thanh hỉ khăn che mặt, quỳ ngay bên dưới.

Cách đó không xa, pháp lực bành trướng quanh người Bùi Lăng, đã vận chuyển [Ma Ha Sắc Diễn Quyển], lúc này tu vi vẫn đình trệ của hắn lại có sự tăng trưởng rõ ràng.

Rất không tệ!

Sắp hoàn thành trận chiến đầu tiên trong việc khiêu chiến Tông Chủ chín môn phái lớn!

Chỉ có điều, mặc dù hiện tại tu vi của hắn đã là Phản Hư hậu kỳ đỉnh phong, nhưng hiện tại tu luyện [Ma Ha Sắc Diễn Quyển 1, không có mười ngày nửa tháng không thể đột phá Hợp Đạo.

Vừa rồi hắn đã liên hệ với Lệ sư tỷ nói mình sắp về tông, thật sự kéo dài thời gian như vậy...

Ừ, lại truyền âm cho sư tỷ.

Lúc này đang tu luyện, đột nhiên tâm huyết dâng trào cần chuẩn bị Hợp Đạo, đến một tháng sau mới có thể trở về tông...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng vừa đấu pháp cùng Tư Hồng Khuynh Yến và Băng Thanh, vừa lấy ra Truyền Âm Phù dùng để liên lạc với Lệ sư tỷ.

Nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị thôi động Truyền Âm Phù, cửa điện mở rộng, lụa mỏng bay vút lên xoáy múa, một đâm mỹ nhân dị tộc hoàn phì yến gầy, tiên tư dật mạo đi vào.

Những mỹ nhân này có dung mạo xuất chúng, thần thanh xương tú, vết tích dị tộc không chỉ không hề đột ngột không hài hòa, ngược lại cho người ta một loại cảm giác đặc biệt phong tình.

Lúc cất bước hoặc thướt tha, hoặc yêu kiều, hoặc mạnh mẽ, đúng là dáng vẻ ngàn vạn.

Bọn họ vừa chạy tới nơi đây còn không kịp nịnh nọt chủ mẫu, đã thấy tình cảnh không thể tưởng tượng nổi, lập tức trợn mắt hốc mồm, đứng dưới điện mãi không nói được một chữ nào.

Vốn đám người Côi Vũ tưởng với thực lực tu vi của chủ mẫu, chắc chắn có thể vô cùng dễ dàng giải quyết kẻ thù.

Trên đường bọn họ đến đây nghe được những âm thanh này, chắc là vị kẻ thù kia của chủ mẫu vùng vẫy giãy chết, thi triển huyễn thuật, chắc chắn không phải thật sự!

Nhưng không ngờ...

Trọn vẹn một hồi lâu, Côi Vũ cầm đầu là người kịp phản ứng đầu tiên, lúc này quát: "Tên ngông cuồng to gan! Dám ra tay với chủ mẫu!"

Nói xong, nàng lập tức ra tay, trong hư không đột nhiên hiện ra hỏa diễm cuồn cuộn, màu sắc như kim, như dòng sông lao mạnh về phía Bùi Lăng.

Lúc này, Bùi Lăng cũng ngẩn ngơ, hành cung bạch cốt này là đồ của Tư Hồng Khuynh Yến, hiện tại đối phương buông tha cho Băng Thanh thì hắn cũng có thể hiểu được, nhưng những mỹ nhân dị tộc này...

Trong tình huống hiện tại, không phải làm phiền bọn họ đấu pháp sao?

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng đang muốn ra tay, đã thấy Tư Hồng Khuynh Yến đột nhiên tức giận nói: "Nghiệt súc! Ngươi dám!"

"Những mỹ nhân này, đều là... là... Phu quân của bản Tông Chủ tỉ mỉ vơ vét, tỉ mỉ tuyển chọn, tỉ mỉ bồi dưỡng trong nhiều năm qua... Là bảo vật trân quý trong đời phu quân, không thể làm loạn! Nghiệt súc nhà ngươi... Mơ tưởng nhúng chàm!"

Vừa mới nói xong, Tư Hồng Khuynh Yến lập tức ra tay.

Côi Vũ là người có về ngoài xuất chúng nhất trong đám theo hầu trực tiếp bị một luồng pháp lực hùng hậu nâng lên, trong nháy mắt na di đến trên bảo tọa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận