Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1362: Người không biết

Mấy lần Ngô Tầm An muốn đứng dậy ngăn cản nhưng mỗi một lần vừa xuất hiện suy nghĩ này, lại quên mình muốn làm gì.

Cuối cùng hắn ta đứng tại chỗ, như một nhân vật râu ria nhìn xem tất cả việc không liên quan đến mình.

Lúc này, một phàm nhân nói với nam tử huyền bào kia: "Ngô thánh thủ, có thể xem cánh tay này cho ta hay không..."

Nam tử huyền bào gật đầu: "Cầm viên đan dược kia đi hòa tan vào một vạc nước, một ngày uống một bầu là được."

Nhìn thấy tình cảnh này, Ngô Tầm An lập tức giật mình.

Rõ ràng hắn ta mới là Ngô thánh thủ, nhưng vì sao bây giờ tất cả mọi người đều coi nam tử huyền bào tuổi trẻ không có chút chỗ tương tự nào với mình thành hắn ta? !

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Ngô Tầm An đột nhiên rùng mình!

Không thích hợp!

Nam tử huyền bào này không thích hợp!

Toàn bộ y lư đều không thích hợp!

Mặc dù Ngô Tầm An không nhớ nổi ký ức vừa rồi, nhưng từ nơi sâu xa lại cảm thấy một luồng hơi lạnh dâng lên từ xương sống.

Rõ ràng là mặt trời chói chang, hắn ta lại như rơi vào hầm băng.

Cảm giác sợ hãi dữ dội lập tức chiếm lấy tinh thần của hắn.

Trốn!

Lập tức trốn! !

Không thể tiếp tục ở trong y lư này nữa!

Nghĩ tới đây, Ngô Tâm An không hề do dự, nhanh chóng đi ra ngoài.

Hắn ta vừa rời khỏi y lư, chỉ thấy một lão giả cẩm bào đai lưng ngọc đang được mấy gia đỉnh vây quanh, bước nhanh về phía y lư.

Đây là một vị lão gia chủ phú hộ nào đó trong thành, năm trước bị một cơn bệnh nặng suýt chết, dược thạch trên thế gian không có tác dụng, cũng may hắn ta lấy thủ đoạn tu sĩ mới cứu giúp trở về. Từ đây trở thành người ủng hộ đáng tin của hắn ta, có thể nói là nói gì nghe nấy, vô cùng nghe theo.

Lúc trước mỗi lần thấy Ngô Tâm An, đều xuống xe xuống ngựa sớm, hỏi han vô cùng ân cần.

Nhưng bây giờ đối phương chỉ tùy ý liếc nhìn hắn ta một cái, tiếp theo coi hắn ta như một người xa lạ, đôi bên gặp thoáng qua, đối phương trực tiếp đi vào y lư.

Ngô Tầm An ứa ra mồ hôi lạnh, toàn bộ xung quanh y lư đều không thích hợp!

Hắn ta nhất định phải nhanh đến chỗ nhiều người!

Thế là, hắn ta lập tức bước đến khu vực náo nhiệt nhất trong thành.

Trên đường đi, ngày xưa phàm nhân vô cùng tôn sùng hắn ta đều không nhìn hắn ta.

"Ngày hôm nay đau đầu, cũng không biết có phải tối hôm qua bị gió thổi hay không... Trên đầu đường, hai tên nữ quyến đi ra mua kim khâu dùng cây quạt che miệng, xì xào bàn tán: "Uống viên thuốc cũng không thấy khá hơn."

"Hay nhanh chóng đến chỗ Ngô thánh thủ nhìn xem..." Khuê mật đề nghị: "Đừng kéo dài để lại bệnh cũ"

"Đúng vậy, cô nương đừng ăn bậy viên thuốc gì đó do giang hồ lang trung bán, trực tiếp đến chỗ Ngô thánh thủ kia, quyết không sai."

Mấy tên phàm nhân đứng cách Ngô Tầm An không xa, thoải mái thảo luận đi y lư tìm hắn ta hỏi bệnh, nhưng lại coi như không thấy Ngô Tầm An ở trước mặt, dường như hắn ta chỉ là một người đi đường râu ria.

Trên trán Ngô Tầm An ứa ra mồ hôi mịn, tất cả mọi người không biết hắn ta! !

Trong lòng hắn ta càng ngày càng hoảng, hắn ta là tu sĩ Kết Đan, nhưng loại tình huống quỷ dị này lại là từ trước tới nay chưa từng gặp!

Đúng rồi!

Hắn ta còn có thê nhỉ ở trong thành này!

Thê tử và hài tử chắc chắn biết hắn ta!

Nghĩ đến đây, Ngô Tầm An lập tức quay đầu về nhà, nhà của hắn ta không ở cùng một chỗ với y lư, mà là một tòa tiểu viện riêng biệt.

Lúc này cửa sân hờ khép, thê tử đang ôm hài tử dạy biết chữ ở trong viện.

Ngô Tầm An đẩy cửa vào, gọi nhũ danh của thê nhỉ: "Linh nương, bé ngoan!"

Phụ nhân và hài đồng phát hiện động tĩnh, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta, trên mặt hai người đều là ý cười, hiển nhiên đã nhận ra thân phận của hắn ta. Nhưng không đợi Ngô Tầm An thở phào, nam tử huyền bào trong y lư kia đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn ta!

Hai mẫu tử trong viện ngẩn ngơ, chợt bước tới đón người kia:

"Phu quân, ngươi trở về...

"Phụ thân, chơi với ta... Chơi với ta..."

Phụ nhân rất tự nhiên khoác cánh tay của người nọ, hài tử cũng bướng bỉnh ôm đùi người kia uốn qua uốn lại...

Con ngươi Ngô Tầm An đột nhiên trợn to, vô cùng hoảng sợ, thê tử nhận người khác làm phu quân, hài tử nhận người khác làm phụ thân ở ngay trước mặt hắn ta, hắn ta lại không dám lên tiếng, chứ đừng nói đến nhảy ra vạch trần đối phương.

Thê tử chỉ là tùy ý cưới về để che giấu thân phận, hài tử chỉ vì đại cục mới sinh ra.

Thê nhi chết rồi có thể tái sinh, nhưng mạng của mình lại chỉ có một lần!

"Hàn Ảm Kiếm tông!"

"Đúng! Trong thành còn có đệ tử Hàn Ảm Kiếm tông!"

"Đi tìm bọn họ! Bọn họ là đệ tử chín môn phái lớn, nhất định có cách giải quyết!"

Nghĩ tới đây, Ngô Tầm An lập tức xoay người rời khỏi tiểu viện, bước nhanh đến phủ thành chủ.

Thấy hắn ta trực tiếp rời đi, hoàn toàn không để ý đến thê nhỉ của mình, nam tử huyền bào khẽ lắc đầu, chợt buông tay ra nói với hai mẫu tử: "Ta muốn đi xa nhà một chuyến, sẽ đi rất lâu không thể trở về."

Nói xong, nam tử lấy ra một túi lớn hoàng kim châu báu, còn có rất nhiều thịt chim hủ tiếu, trong những thứ này có mấy thứ là người bệnh tạ lễ ở trong y lư, phần lớn lại là tiền của hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận