Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1618: Một ánh mắt (2)

Lần này, đợi sau khi bản thể của nàng thức tỉnh, sẽ chẻ Bùi tiên hữu này thành gậy người, ném vào vạc rượu ngâm rượu cho mình!

Đang nghĩ ngợi, Mạc Lễ Lan đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cửa lớn trà lâu.

Nàng nhíu mày, nhưng vẫn vung ống tay áo một cái, một đạo khí kình đập ra, mở cửa ra.

Hai bóng dáng đứng ngoài cửa, một huyền bào cầm đao; một thanh sam lỗi lạc, cầm như ý trong tay.

Chính là Bùi Lăng và Phó Huyền Tự!

Hai người lập tức đi vào bên trong trà lâu.

Mạc Lễ Lan tâm niệm vừa động, cửa trà lâu lập tức "phanh" một tiếng khép lại.

Ngay sau đó, nàng lạnh lùng nhìn về phía Bùi Lăng, chưa mỡ miệng đã nghe Bùi Lăng vượt lên trước một bước truyền âm hỏi:

"Mạc tiên hữu, ngươi không sao chứ?"

Lúc này vẻ mặt Bùi Lăng lo lắng, ánh mắt nặng nề, dường như cực kỳ quan tâm sự an toàn của Mạc Lễ Lan.

Mạc Lễ Lan không khỏi ngẩn ngơ, nghi ngờ truyền âm hỏi lại: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Bùi Lăng lập tức truyền âm nói: "Một vị hậu bối U Tố mộ chú ý tới ngươi! Ta cố ý vội trở về, là vì bảo vệ ngươi..."

Còn chưa nói hết câu, Mạc Lễ Lan lập tức phát hiện một đạo ánh mắt cường đại, kinh khủng, nhìn chăm chú toàn bộ khu vực này!

Không do dự chút nào, nàng lập tức tiêu hao tất cả lực lượng pháp tắc vừa luyện hóa, hòa cả tòa trà lâu này vào trong U Tố mộ!

Trà lâu lập tức như rơi vào hầm băng!

Băng sương màu xám đen như thủy triều mãnh liệt, chỉ trong một hô hấp đã đông kết toàn bộ hành lang, hơn nữa nhanh chóng lan tràn lên trên lầu.

Tĩnh mịch hoành hành ngang ngược, rét lạnh tràn ngập.

Toà trà lâu này nghiễm nhiên không khác gì bên ngoài, không còn tồn tại chút sinh cơ nào nữa.

Ánh mắt kia nhanh chóng lướt qua khu vực này, không phát hiện điều khác thường liền trực tiếp dời đi.

Khí tức Mạc Lễ Lan lập tức trở nên cực kỳ suy yếu, sắc mặt trắng bệch nói: "Cho ta lực lượng pháp tắc!"

Nghe vậy, Phó Huyền Tự vội vàng lấy ra mộc như ý, sau đó duỗi ngón tay điểm một cái, một luồng pháp lực nhu hòa lập tức nâng nó trôi nổi đến trước mặt Mạc Lễ Lan.

Lần này bọn họ đạt được lực lượng pháp tắc, đã mạo hiểm rất nhiều.

Vốn hắn ta dự định dùng cái này để bàn một ít điều kiện với Mạc tiền bối, nhưng vừa rồi trên đường trở về Bùi Lăng cố ý nhắc nhở, tiếp theo mặc kệ Mạc tiền bối cần gì, đều phải toàn lực phối hợp với đối phương.

Nếu không, tất cả mọi người đều phải chết!

Nếu là trước đây, tất nhiên Phó Huyền Tự sẽ không dễ dàng tin tưởng lời nói của đệ tử Trọng Minh tông, càng không nói đến vị này là Thánh Tử Trọng Minh tông hung danh bên ngoài.

Nhưng lần này nếu không phải vị Bùi thánh tử này ra tay, chỉ sợ hắn ta đã sớm vẫn lạc giữa đường.

Thậm chí cuối cùng có thể thành công thu lấy lực lượng pháp tắc, cũng hoàn toàn là công lao của vị Bùi thánh tử này!

Bởi vậy, trong loại tình huống hiện tại, dù Bùi Lăng nói thật hay giả, hắn ta đều sẽ làm theo...

Lúc này, Mạc Lễ Lan duỗi tay ra, một phát bắt được mộc như ý, lập tức bắt đầu hấp thu lực lượng pháp tắc gánh chịu trong nó.

Lực lượng huyền diệu tiêu tán mà ra, hòa vào trong cơ thể nàng từng chút một, hai mắt Mạc Lễ Lan hơi khép, quanh người vận chuyển pháp lực, theo thời gian trôi qua, khí tức suy yếu của nàng dần bắt đầu khôi phục, sắc mặt tái nhợt cũng bình thường trở lại.

Chẳng mấy chốc, nàng ổn định lại trạng thái của mình, lập tức mở hai mắt ra, nhìn về phía Bùi Lăng, lạnh lùng truyền âm nói:

"Bản tọa không cần ngươi bảo vệ!"

Bùi Lăng mặt không đổi sắc, nếu hắn thật có thực lực bảo vệ đối phương, vừa rồi cần gì phải trốn về?

Chỉ có điều, rõ ràng bây giờ ý chí Chân Tiên đã tổn thất rất lớn, khí tức trà lâu cũng xảy ra sự biến hóa cực kỳ kịch liệt, nhưng không biết có phải đối phương đã ra tay hay không, nguy hiểm đã qua chưa?

Ngay lúc đang suy nghĩ, giọng Mạc Lễ Lan lạnh băng nói: "Ta chỉ là một sợi ý chí, đúng là Quỷ Tang hơi rắc rối, tạm thời chỉ có thể sử dụng lực lượng pháp tắc U Tố mộ để che giấu tung tích toà trà lâu này."

"Thế nhưng, vậy sẽ tăng nhanh sự ăn mòn của U Tố mộ với trà lâu, cho nên hiện tại ta cần càng nhiều thọ nguyên!"

Quỷ Tang?

Gốc cây dâu che trời ở U Tố mộ kia?

Trong lòng Bùi Lăng hơi động, lập tức biết vừa rồi hệ thống nguyền rủa ai.

Thế nhưng, lúc ấy chắc chắn Quỷ Tang không ở trong [Minh Thiên Đại Mộng] của hắn, hơn nữa xung quanh nhà bằng đất cũng không thấy bất kỳ bóng dáng cây dâu nào, mình và Quỷ Tang phải cách rất xa mới đúng, nhưng không biết hệ thống làm thế nào nguyền rủa đến Quỷ Tang...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng âm thầm yên lòng, nếu ý chí Chân Tiên đã che giấu tung tích trà lâu, chắc hẳn vừa rồi Quỷ Tang cũng không phát hiện mình...

Vào lúc này, Phó Huyền Tự lập tức nói: "Tiền bối, cứ lấy thọ nguyên của ta là được."

Mạc Lễ Lan khẽ gật đầu, sau đó trực tiếp ra tay, khẽ vung về phía Phó Huyền Tự.

Phó Huyền Tự không làm ra bất kỳ phòng ngự gì, cảm nhận được bản nguyên sinh cơ trong cơ thể của mình lập tức xói mòn, phân lượng lại nhiều hơn lần trước nhiều.

Hắn ta hơi thay đổi sắc mặt, đợi sau khi Mạc Lễ Lan hoàn toàn lấy đi thọ nguyên, mới nghi ngờ hỏi: "Mạc tiền bối, lần này lấy không phải một trăm năm?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận