Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1791: Hóa Thần đối đầu với Hóa Thần (2)

Váy sam như sương mù chập chờn, U Hồn thị nữ lặng yên không tiếng động đi ra hư không, chen chúc bên cạnh nàng.

Yến Minh Họa lạnh lùng nhìn "Tù", hờ hững nói: "Lệ yêu nữ, ngươi đối phó Hồng Phấn tân nương:

"Để lại người này cho ta."

"Ta muốn tự tay diệt trừ nó!"

Lúc nói chuyện, khí thế quanh người nàng liên tục tăng lên, tóc dài phần phật bay múa, khóe mắt đuôi lông mày đều chứa sát khí lạnh băng, trong hư không từng tán ô lụa màu hồng nhạt như bồ công anh hiện ra đầy trời.

Lệ Liệp Nguyệt khẽ gật đầu, U Hồn thị nữ bên cạnh hoặc che miệng cười khẽ, hoặc mặt mày lưu chuyển, hoặc thướt tha cất bước... 'Hì hì... Hì hì... Hì hì ha ha... Ha ha... Trong tiếng cười trộm lạnh băng, rối rít trôi về phía Hồng Phấn tân nương.

Lúc này, Hồng Phấn tân nương chậm rãi đưa tay, năm ngón tay bắn ra, trong nghĩa địa lập tức leo ra từng quỷ vật to lớn.

Quỷ vật lớn như núi cao, hình thù kỳ quái, khí tức vô cùng âm u lạnh lẽo.

Bọn chúng ngửa đầu phát ra tiếng gào thét thê lương, không chút do dự đón lấy U Hồn thị nữ.

Rầm rầm rầm...

Đại chiến lập tức bộc phát!

Từng tán ô lụa lơ lửng không cố định, lít nha lít nhít lập tức bay về phía "Từ "Tù" đạp không mà đứng, tay trái cầm theo một cái lồng cỏ, không biết từ lúc nào trong lồng lại xuất hiện ba khuôn mặt mơ hồ, hình dáng tướng mạo không khác nhau chút nào.

Tay phải thì chậm rãi chộp vào trong hư không.

Ngay sau đó, lòng bàn tay hắn ta xuất hiện một sợi xiềng xích xương người trắng hếu.

"Rầm rầm.."

Hơi hoạt động xiềng xích xương người nằm trong tay, chẳng mấy chốc đỡ ra một cái lồng sắt to lớn.

Toà lồng sắt này như bao trùm toàn bộ phương thiên địa này, lúc xuất hiện đã vây khốn Yến Minh Họa và dù ảnh đầy trời vào bên trong.

Lồng sắt hiện hình không ngừng thu nhỏ.

Nhưng không đợi lồng sắt bị "Tù" thu hồi vào lòng bàn tay, một chiếc ô lụa màu hồng nhạt đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn ta, che hắn ta cực kỳ chặt chẽ.

Khí tức của "Tù" lập tức hỗn loạn, ngay sau đó...

Xoạt!

Một nhánh hoa nhanh chóng vẽ qua, hai tay "Tù" lập tức bị chặt đứt tận gốc.

Hai tay đứt gãy, lồng cỏ và lồng sắt trong tay hắn ta cũng song song rơi xuống đất.

Lúc lồng cỏ rơi xuống, ba hư ảnh bên trong lập tức tan thành mây khói. Cùng lúc đó, Yến Minh Họa trong lồng sắt cũng lập tức thoát khỏi vòng vây.

Tay nàng nắm cán dù, nhẹ nhàng xoay tròn.

Dù ảnh bay múa đầy trời, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn bao trùm "Từ...

Oanh! !

Theo một tiếng vang thật lớn, tất cả dù ảnh lập tức nổ tung.

Sau khi cát bay đá chạy chậm rãi tan mất, đã thấy bên trong hố sâu: "Tù" đứng thẳng trong một cái lồng giam huyết sắc chỉ có thể cho một người đứng thẳng.

Lồng giam kia như được rèn đúc từ huyết nhục, hàng rào đỏ trắng đan xen còn đang không ngừng nhúc nhích.

"Tù" đứng ở trong đó, chỗ cụt tay nhanh chóng sinh ra mầm thịt, đan xen dài ra, lại đang chậm rãi mọc ra hai tay.

Yến Minh Họa không cho hắn ta chút cơ hội thở dốc nào, lúc này tâm niệm vừa động, lấy ra [Tru Ác Kỳ 1...

"Phù!"

Cỏ cây lay động, cát bay đá chạy, bão táp rơi xuống từ trời lập tức xé mở lồng giam huyết sắc: "Tù" đứng bên trong như một mảnh cây cỏ bị cuốn ra, trong khoảnh khắc chia năm xẻ bảy.

Trong mỗi một khối thể xác của "Tù" đều kéo dài ra cốt liên trắng hếu: "rầm rầm" trong hư không, xiềng xích bằng xương giăng khắp nơi như muốn vá kín lại.

Yến Minh Họa cầm [Tru Ác Kỳ] hơi thở dốc, cho dù tu vi hiện tại của nàng đã khôi phục Hóa Thần, lúc này cưỡng ép thôi động món pháp bảo này cũng khiến pháp lực của nàng lập tức thấy đáy.

Nàng tâm niệm vừa động, lập tức lấy ra một viên đan dược nuốt vào, lúc này khí sắc mới hơi chuyển biến tốt đẹp.

Ngay sau đó, Yến Minh Họa chống lên ô lụa.

Dù ảnh lại hiện ra đây trời.

Vô số nhánh hoa vắt ngang hư không, suối nước lững lờ liên miên không dứt.

rầm rầm rầm...

Cùng lúc đó, một bên khác.

Váy khói lơ lửng, lít nha lít nhít U Hồn thị nữ cùng rất nhiều quỷ vật to lớn chém giết cùng một chỗ.

Lệ Liệp Nguyệt váy đen bồng bềnh đứng giữa không trung, duỗi ra năm ngón tay tinh tế non mềm, cách không một trảo, chỉ một thoáng cơn gió lạnh mãnh liệt, linh khí trong toàn bộ phương thiên địa này rơi vào hỗn loạn, thiên địa nhanh chóng ảm đạm, năm đạo hàng rào che trời như ẩn như hiện lấy nàng làm trung tâm, ầm vang dựng thẳng lên như lao ngục.

Thân thể Hồng Phấn tân nương lập tức bị trói, không thể động đậy.

Ngay sau đó, thân hình nàng biến mất hóa thành một chiếc hỉ khăn hoa lệ, thoát khỏi sự trói buộc cả [Ngũ Chỉ Tù Long Ngục], sau đó thân ảnh lại hiện ra cách đó không xa.

Hồng Phấn tân nương chỉ một ngón tay, một bộ áo cưới phức tạp tinh tế lập tức cưỡng ép mặc trên người Lệ Liệp Nguyệt.

Móng tay Lệ Liệp Nguyệt lập tức tăng vọt, năm ngón tay thành trảo, hời hợt vạch "soạt" một cái, hỉ phục lập tức bị cắt chém thành rất nhiều mảnh vỡ, bay lả tả rơi xuống.

Nàng nhìn qua Hồng Phấn tân nương, ánh sáng màu tím u ám trong mắt đột nhiên đại thịnh.

Hồng Phấn tân nương lập tức cảm thấy trên người mình như có thêm một tầng túi da nặng nề, nàng nhăn hàng mày ngài, sau đó váy dài màu đỏ thắm phất một cái, quanh người lập tức xuất hiện một chiếc kiệu hoa xinh đẹp che giấu nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận