Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1107: Bắt đầu chiến tranh (2)

Mà Trấn Ma quan ở phía sau Cửu Nghi sơn, nằm bên trong Khương Châu và tiếp giáp Triệt Châu, là con đường phải đi qua khi Luân Hồi tháp muốn vào nội địa Cửu Nghi sơn.

Cửa ải này thất thủ, có nghĩa Ma tông lên phía bắc ba ngàn dặm đều không có nơi nào có ưu thế để ngăn cản bọn họ!

Điều đáng chết hơn là, dưới sự quản lý của Cửu Nghi sơn có núi non sông ngòi, hoang mạc sa mạc, sinh linh phân bố không đồng đều, phần lớn đều tập trung ở Triệt Châu và Tập Châu.

Sau Triệt Châu là Tập Châu!

Sắc mặt Mông Tượng Đức thay đổi, Trấn Ma quan là hậu phương của Cửu Nghi sơn, dưới tình huống bình thường Cửu Nghi sơn không ngã, chiến hỏa căn bản không cháy qua được.

Sở dĩ lại bố trí một cửa ải như thế, vì trong đại chiến chính ma lần trước, Ma môn điều động quân tinh nhuệ lên vào nội địa chính đạo hoành hành ngang ngược, tàn sát vô số.

Rút bài học kinh nghiệm này, mới có thể đặc biệt bố trí Trấn Ma quan để đề phòng xuất hiện tình huống tương tự.

Chỉ có điều mấy trăm năm nay, mặc dù hai bên chính ma có cọ sát nhưng cũng chưa tới tình trạng khai chiến mọi mặt.

Cửu Nghi sơn cũng không nhịn được hơi lỏng lẻo.

Người được điều động đóng quân là một vị trưởng lão dẫn theo gần ngàn đệ tử... Gần đây người thật sự được coi là chiến lực trong ngàn đệ tử đó, e rằng còn không được một nửa, còn phái gần một nửa đi lịch luyện.

Dù sao trong mấy trăm năm qua, Trấn Ma quan tên là Trấn Ma, trên thực tế không thấy một ma tu nào...

Nhưng không ngờ đại chiến nói xảy ra là xảy ra, Cửu Nghi sơn còn trở tay không kịp, Trấn Ma quan càng vội vàng không kịp đối phó.

Bây giờ một phát thất thủ, nếu không thể đoạt lại, Triệt Châu, Tập Châu đều xong đời!

"Đi mời Thái Thượng trưởng lão Tàng Công phong, Hạo Nhiên phong và Tức Tâm phong xuất quan!" Mông Tượng Đức lập tức phân phó: "Lại phái người liên lạc với Lưu Lam hoàng triều, Tố Chân Thiên, Hàn Ảm Kiếm tông, mua sắm đan dược chữa thương, giải độc, trừ tà đủ loại, càng nhiều càng tốt, không quan tâm giá cả."

"Treo bảng giải thưởng."

"Tất cả tán tu và đệ tử tông khác chém giết ma tu tứ đại Ma môn đều trọng thưởng"

"Mỡ nhà kho, lấy thù lao gấp mười mời chào Đan sư, đúc khí sư, phù lục sư khắp nơi..."

"Lập Anh Hồn bia."

"Tất cả sinh linh người chết trận nằm dưới sự quản lý của Cửu Nghi sơn, mặc kệ xuất thân lai lịch, không cần biết có phải đệ tử Cửu Nghi sơn hay không, đều khắc ghi tất cả công tích ở trên đó, lưu truyền vạn năm!"

Từng mệnh lệnh đâu ra đấy được truyền đạt xuống dưới, toàn bộ Cửu Nghi sơn nhanh chóng hành động.

rầm rầm rầm...

Phía đông Cửu Nghi sơn, vô số U Hồn dây leo lục bình kề sát trên đại trận, ngàn vạn khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo, mở to hốc mắt đen ngòm, ánh mắt âm u lạnh lẽo, yếu ớt mỉm cười vào bên trong đại trận.

Tiếng cười không lớn nhưng hàng ngàn hàng vạn U Hồn kết hợp lại, tiếng cười nhẹ như thủy triều điên cuồng đánh thẳng vào trận pháp.

Trên khoảng đất trống phía sau, lấy Lệ Vô Định cầm đầu, rất nhiều tộc nhân Lệ thị về mặt lạnh lùng nhìn tình cảnh này.

Ở phía nam, từng tu sĩ áo bào xám mặt không thay đổi ngồi trong gió lạnh mù sương, thỉnh thoảng trong mắt hiện ra một tia sáng quỷ quyệt, theo thời gian trôi qua dần ngưng tụ lực lượng ảm đạm tối nghĩa vào một chỗ, oanh! !!

Đập ầm ầm về phía trận pháp.

Phía tây, dưới sự chỉ huy của mấy vị Kim Tiên chuyển thế Vô Thủy sơn trang, trật tự thay nhau ra trận công kích đại trận.

Phía bắc, một đám tu sĩ áo bào trắng vây quanh, sau khi nghiên cứu đại trận một lượt, bọn họ nhanh chóng đỡ đến một đám lê dân nằm dưới sự quản lý của Cửu Nghi sơn, giết người sống để khai đàn tế lễ ngay tại chỗ, lấy sợ hãi oán giận của sinh linh Cửu Nghi sơn, cách không nguyền rủa người trong trận...

Theo từng đạo thuật pháp, thần thông, pháp bảo, phù lục, nguyền rủa rơi xuống, đại trận hộ sơn to lớn của Cửu Nghi sơn không động đậy, tất cả công kích đều không thể để lại chút dấu vết nào trên đại trận.

Nửa ngày sau, thấy đại trận vẫn bất động như núi, không hề có ý vỡ nát, một phương Ma môn đều nhíu mày.

Suy nghĩ đảo quanh, một phương Thiên Sinh giáo đột nhiên mở miệng, tiếng như lôi đình chấn động khắp nơi: "Cửu Nghi sơn uổng là chính đạo đứng đầu, trơ mắt nhìn lê dân dưới sự quản lý bị Thánh giáo huyết tế mà vẫn thờ ơ, hành động này có khác gì cầm thú?"

"Giả nhân giả nghĩa, quả nhiên ngụy đạo chỉ là ngụy đạo, cưỡng ép xếp mình vào chính đạo cũng chỉ làm trò hề cho thiên hạ!"

Một phương Vô Thủy sơn trang nghe vậy cũng cười dài, chậm rãi nói: "Một đám tiên hạ đẳng ngu xuẩn mất khôn, không triển vọng! Đứng trước mặt Vô Thủy sơn trang ta, giãy giụa thế nào đi nữa cũng là châu chấu đá xe"

"Nhanh chóng đóng đại trận, quỳ xuống ra hàng, đương nhiên Tiên Tôn chúng ta sẽ không chấp nhặt với đám tiên hạ đẳng các ngươi."

"Đến lúc đó, sẽ ban thưởng cho các ngươi được toàn thây!"

Lệ Vô Định nghe vậy, tự nhận Thánh tông không thể tụt hậu, cũng cười lạnh một tiếng, cất giọng nói: "Cửu Nghi sơn vô đạo bị Thánh đạo ta thảo phạt! Tất cả chúng sinh đều rất tốt, hôm nay tất cả những việc các ngươi phải chịu đều vì Cửu Nghi sơn!"

"Ma đạo yêu nhân đổi trắng thay đen, mặt dày vô sỉ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận