Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2205: Một phần danh sách (2)

Thế nhưng, lấy tu vi hiện tại của Bùi Lăng, dù gặp mặt chính diện, những Thái Thượng trưởng lão Luân Hồi tháp này chắc chắn không nhận ra thân phận thật của hắn.

Đang nghĩ ngợi, rất nhiều tu sĩ áo bào xám đã tiến lên hành lễ:

"Đại Phù Đồ Lệnh!"

Vẻ mặt Bùi Lăng không thay đổi, bình tĩnh nói: "Bản tọa có việc, muốn đi một chỗ trước, các ngươi tự tiện."

Nghe vậy, một đám Thái Thượng trưởng lão Luân Hồi tháp lập tức nói: "Đại Phù Đồ Lệnh chậm đã! Hiện tại việc mà chúng ta muốn nói càng quan trọng hơn việc của Đại Phù Đồ Lệnh!"

"Không sai! Luân Hồi tháp ta lấy việc thủ hộ phương thế giới này làm nhiệm vụ của mình, không có gì quan trọng hơn an nguy thiên địa. Kính xin Đại Phù Đồ Lệnh dừng bước, lấy chính sự làm trọng.

"Đại Phù Đồ Lệnh tạm thời gác lại việc, mời lập tức hạ lệnh thảo phạt năm tông ngụy đạo!"

"An nguy thiên địa không thể chậm trễ, việc này càng nhanh càng tốt! Tuyệt đối không thể kéo dài!"

Nghe bọn họ mồm năm miệng mười góp lời, sắc mặt Bùi Lăng hơi cứng đờ.

Nhưng cân nhắc đến bây giờ mình không thể bại lộ thân phận, càng không thể để người ta biết việc hắn muốn đi Vĩnh Dạ hoang mạc, đành phải dừng chân, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Các Thái Thượng trưởng lão Luân Hồi tháp nhanh chóng nói:

"Trận chiến Thánh Tử Trọng Minh tông Bùi Lăng khiêu chiến Sơn Chủ Cửu Nghi sơn đã kết thúc!"

"Bùi thánh tử uổng là thiên kiêu Thánh đạo ta, lại tầm nhìn hạn hẹp, không để ý đại cục..."

"Trọng Minh tông không biết dạy đồ đệ, đường đường là Thánh Tử lại chẳng quan tâm tình thế nguy hiểm của phương thiên địa này...

"Chúng ta vì tương lai thế giới, liên tục bàn bạc với Bùi thánh tử nhân trận chiến này để tiêu diệt ngụy đạo, tranh thủ một cơ hội thở dốc cho thiên địa nhưng Bùi thánh tử ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ lo đạo đồ của mình..."

"Không sai! Bùi thánh tử này, bàn về tu vi đúng là thiên kiêu hiếm có, nhưng bàn vè lòng dạ tầm mắt, thật sự khó mà đến được nơi thanh nhất"

"Trọng Minh tông dạy hư đồ đệ"

"Thiên kiêu thế này nên ra sức vì phương thiên địa..."

"Nói tóm lại, chúng ta thuyết phục Bùi thánh tử thất bại, sau đó lại bị Hạ Phất Khung truy sát, nửa đường Tố Chân Thiên Sầm Phương Ác cũng tới chặn ngang một tay. Ngụy đạo hèn hạ vô sỉ, dạy mãi không sửa, Sơn Chủ Cửu Nghi sơn Đào Văn Độ đã thân tử đạo tiêu, còn bám lấy chúng ta không buông, không dưng lại hao tổn pháp lực, linh thạch, đan dược, thật sự có chủ tâm khiến phương thế giới này đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương..."

"Đại Phù Đồ Lệnh, hiện tại trong năm tông ngụy đạo, Yến Tê thành Thiết Hùng Thác và Cửu Nghi sơn Đào Văn Độ đã xác nhận vẫn lạc. Lưu Lam hoàng triều hao tổn quốc vận, thực lực Chung Quy Hữu Trực giảm mạnh!"

"Trong năm tông, chỉ có Hàn Ảm Kiếm tông Kiếm Thần và Tố Chân Thiên Sầm Phương Ác thực lực còn ở đỉnh phong"

"Một phương Thánh đạo ta lại như mặt trời ban trưa.

"Trọng Minh tông Bùi thánh tử chắc chắn lập tức thừa kế vị trí Tông Chủ, mặc dù ánh mắt hắn thiển cận, không hề để ý đến đại cục, căn bản không nhớ chút ân điển thiên địa bồi dưỡng nào, nhưng thắng ở chỗ ham nữ sắc, hồi trước còn đón hai vị trưởng lão Phản Hư kỳ từ bên Thánh tháp ta, coi là ái thiếp"

"Nghe nói Bùi thánh tử rất sủng ái hai vị trưởng lão kia, lần này khiêu chiến năm đại tông môn ngụy đạo, hắn để lại đạo lữ chính thức ở tông môn, lại dẫn một đám thiếp thất đi theo bên cạnh, giây lát không rời."

"Vì vậy, lần đại chiến này, Thánh tháp ta không cần trả bao nhiêu thù lao, chỉ cần cho vị Bùi thánh tử kia một vài nữ tu tư sắc xuất chúng, có thể để Trọng Minh tông xung phong, cúc cung tận tụy, đến chết mới dừng vì hòa bình phương thiên địa này."

"Đúng rồi, trên đường chúng ta trở về đã ghi ra danh sách một vài nữ tu có dung mạo hơn người, kính xin Đại Phù Đồ Lệnh xem qua.

Nói xong, một tên Thái Thượng trưởng lão áo bào xám trong đó tâm niệm vừa động, lập tức lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Bùi Lăng.

Sắc mặt Bùi Lăng cứng đờ, cả người cũng không dám động đậy, Lệ Liệp Nguyệt bên cạnh ánh mắt lạnh băng như tuyết bay Thiên Sơn, đóng băng vạn dặm...

Thấy "Đại Phù Đồ Lệnh" chậm chạp không nhận ngọc giản, tên Thái Thượng trưởng lão kia không nhịn được thúc giục: "Đại Phù Đồ Lệnh, việc này lớn, kính xin nhanh chóng làm chủ!"

"Nay năm tông ngụy đạo có ít nhất ba tông hoặc như rắn mất đầu, hoặc như chủ thiếu quốc nghỉ, hoặc chủ cũ tu vi giảm nhiều, cơ hội tốt ngàn năm một thuở như vậy, tuyệt đối không thể bỏ lỡ!"

Bùi Lăng không dám nhìn Lệ sư tỷ bên cạnh, lúc này nói: "Theo bản tọa biết, Bùi thánh tử này trọng tình trọng nghĩa, trung trinh không hai. Đối với đạo lữ Lệ Liệp Nguyệt của hắn cũng là tình hữu độc chung, toàn tâm toàn ý, tuyệt đối không phải loại người không chịu nổi như các ngươi nói!"

"Hắn đoạt được hai tiểu thiếp từ Thánh tháp ta, là Cửu A Lệ thị gây ra."

"Bùi thánh tử là Thánh Tử được Lệ thị nâng đỡ, không dám cự tuyệt mà thôi."

"Một người chung tình như thế, muốn dùng một vài nữ tu thu mua hắn không khác gì si tâm vọng tưởng, việc này còn phải kế dài lâu"

Nói xong, hắn không đợi những Thái Thượng trưởng lão Luân Hồi tháp này phản bác, nhanh chóng nói: "Bản tọa còn có chuyện quan trọng, cũng là việc liên quan đến an nguy thiên hạ! Các ngươi về Thánh tháp trước, bản tọa phải lập tức đi một chỗ"
Bạn cần đăng nhập để bình luận