Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1848: Miệng vàng lời ngọc

Bùi Lăng lập tức ổn định tâm thần, tiếng nói cũng âm u lạnh lẽo, hùng vĩ nói: "Nghịch!"

Hắn khom lưng được một nửa, đột nhiên một lần nữa đứng thẳng bắt đầu.

Tu sĩ Lưu Lam hoàng triều cũng bị ảnh hưởng bởi pháp tắc nghịch chuyển, thân thể vô thức giật giật nhưng cuối cùng chỉ hơi cứng đờ, chẳng mấy chốc đã duỗi ra một ngón tay chỉ về phía Bùi Lăng.

Vèo!

Một chùm liệt diễm đen đỏ đan xen dấy lên từ hư không, từng đốm lửa thoáng qua hóa thành một con Hỏa Phượng hoa mỹ hung mãnh, rít lên nhào về phía Bùi Lăng.

Dáng vẻ Hỏa Phượng nhẹ nhàng mạnh mẽ, thân thể lại cực kỳ khổng lồ, giương cánh triền miên trong không như bao trùm toàn bộ bầu trời. Toàn thân nó bao trùm lấy lông vũ hai màu đen đỏ đậm nhạt không đồng nhất, lông chim trên đầu hiện ra màu vàng rực rỡ như mặt trời mới mọc, hai con ngươi như hỏa diễm thực chất, móng vuốt sắc bén thu vào trong lông vũ lúc bay lượn, chỉ còn lại đầu móng sắc bén thỉnh thoảng lấp lóe ánh sáng lạnh, sau lưng kéo mấy sợi lông đuôi hoa lệ, những nơi đi qua hư không vặn vẹo, khí tức rét lạnh và nóng bỏng đan xen tản ra, cánh lửa vút không vô thanh vô tức, lại có khí thế đốt sạch vạn sự vạn vật.

Bùi Lăng âm u lạnh lẽo nói: "Chú!"

Hỏa Phượng còn ở giữa không trung, phía trên thể xác lập tức xuất hiện màu sắc nát rữa, từng khuôn mặt người oán độc vặn vẹo cũng bắt đầu hiện ra phía trên miệng vết thương, nhưng những mặt người này chưa hoàn toàn thành hình, ánh lửa quanh người Hỏa Phượng lóe lên, đã hoàn toàn đốt cháy gần như không còn!

Hỏa diễm như sóng biển rơi vào mặt biển, lại thu vào trong cơ thể Hỏa Phượng.

Oanh! !!

Một tiếng vang kinh thiên động địa, nửa bên hành lang lập tức hóa thành biển lửa cuồn cuộn...

Căn phòng hai bên hành lang, tính cả cửa phòng lại thờ ơ, không chịu chút tổn thương nào.

Trong ánh lửa ngút trời, thân hình Bùi Lăng hiện ra cách tu sĩ Lưu Lam hoàng triều không xa, vào thời khắc mấu chốt lại lấy [Ngũ Quỷ Thiên La Độn] tránh đi thuật pháp của đối phương.

Mặc dù vừa rồi một kích của Hỏa Phượng có thanh thế to lớn, trong lòng Bùi Lăng lại cực kỳ bình tĩnh.

So với quá trình chiến đấu cùng tu sĩ Yến Tê thành vừa rồi, hiện tại hắn không cần chiến thắng vị Hợp Đạo hoàng triều này trước mắt chính diện, chỉ cần kéo một đoạn thời gian, chờ mệnh cách đối phương bị hắn hấp thu, người thắng chắc chắn là hắn!

Nghĩ tới đây, trong hai con ngươi Bùi Lăng có phù văn nhỏ bé kỳ quái hiện lên đan xen, [Oán Yểm thần thông} !

Lập tức, sự căm hận với người sống trên cả người tu sĩ Lưu Lam hoàng triều như nước lũ mở cống, liên tục không ngừng dũng mãnh lao tới trong cơ thể Bùi Lăng.

Khí tức của Bùi Lăng đột nhiên tăng cường, [Trường Hận Chú] !

Lúc này, vết máu trên cổ tu sĩ Lưu Lam hoàng triều mở rộng càng nhanh, mệnh cách của hắn ta còn đang xói mòn nhanh chóng.

Tu sĩ Lưu Lam hoàng triều nhanh chóng đánh ra một pháp quyết phức tạp, một hư ảnh ấn tỉ to lớn chầm chậm hiện ra giữa không trung, mang theo khí thế uy nghiêm nặng nề đè xuống đầu Bùi Lăng.

Trong phương ấn tỉ này, khí tức trầm ổn cổ xưa như là một phương tiểu thế giới, gánh chịu nghi lại và năm tháng của vô số sinh linh, kỳ thế hùng hồn, càng có một luồng khí thế duy ngã độc tôn, bá đạo thúc ép người tiếp nhận nhanh chóng quỳ xuống thần phục!

Bùi Lăng cầm Cửu Phách Đao, hung hăng chém tới hư ảnh đại ấn.

Đao khí huyết sắc phá không như điện, va chạm chính diện với hư ảnh.

Oanh! !!

Một tiếng vang điếc tai nhức óc, hư ảnh đại ấn ầm vang vỡ nát, cùng lúc đó Bùi Lăng cũng bị chấn động đến bay ngược ra.

Bùi Lăng nhanh chóng ổn định thân hình, sau khi xoay người rơi xuống đất, xoay đầu lại, trong mắt đã hiện ra vô số phù văn đan xen, ánh mắt sáng rõ, [Vĩnh Chú thần thông] !

[lãng quên chi "Pháp"] !

Xoạt xoạt xoạt...

Trong nháy mắt, Bùi Lăng chém ra hàng ngàn hàng vạn đao khí, huyết quang bộc phát, tản ra đầy trời như ráng chiều nhuộm đồ chân trời, mỗi một đạo đao khí đều cô đọng như tuyến, uy năng kinh khủng.

Khí tức của tu sĩ Lưu Lam hoàng triều lập tức trở nên càng thêm suy yếu, cùng lúc đó thân thể hắn hơi cứng đờ, dường như quên sau đó phải làm gì.

Nhưng chẳng mấy chốc hắn ta đã kịp phản ứng, lập tức vung tay áo một cái, liệt diễm ngập trời đột nhiên sinh ra, như thương hải hoành lưu, trong nháy mắt rót đầy toàn bộ hành lang, ánh lửa chiếu đêm, bay thẳng lên trời cao.

ầm ầm ầm ầm ầm...

Đôi bên lập tức triển khai đại chiến, tiếng động vang động núi sông cuồn cuộn không dứt, ánh đao liệt diễm đan xen bốc lên, khi thì lạnh lẽo thấu xương, khi thì nóng bỏng không chịu nổi; khi thì ánh đao bổ ra biển lửa, khi thì nộ diễm thiêu cháy tất cả...

Toàn bộ dịch trạm không ngừng rung động, từng địa phương đều truyền ra tiếng vang "két": "két": "két", dường như không chịu nổi tiếp nhận, ngoài ra không chịu ảnh hưởng chút nào, khung cửa song cửa sổ rách nát như lúc ban đầu, không có chút dấu vết thiêu đốt hoặc là trường đao nào.

Sau một lát, tiếng động dân ngừng lại.

Trong hành lang trống rỗng, lúc này nửa là hỏa diễm, nửa là đao ý chi chít khắp nơi.

Bùi Lăng đứng yên, nửa bên thân thể đã hóa thành than cốc, nhưng ở dưới tác dụng của dược lực Thiên Thương Lệ còn sót lại, bộ phận thân thể này đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh chóng khôi phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận