Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1952: Ứng chiến

Nơi nó đi qua, không những rất nhiều sinh linh trên bầu trời lao nhanh né tránh, phía dưới dù là yêu thú hay tu sĩ đều nhao nhao tránh đi, sợ hãi vạn phần.

Trong một gian tĩnh thất ở tầng cao nhất pháp chu.

Cả gian phòng đều lấy da người trang trí, Tụ Linh trận trên mặt đất đều lấy con mắt sinh linh chắp vá thành phù văn, vô cùng âm trầm nhưng cũng linh cơ dạt dào.

Bóng dáng Bùi Lăng đột ngột xuất hiện ở giữa phòng.

Thần niệm nhanh chóng đảo qua mỗi một góc tĩnh thất, hắn khẽ gât đầu, trận pháp hoàn hảo không chút tổn hại, không có bất kỳ dấu vết bị động vào, vừa rồi không có người đi vào nơi đây.

Hắn đứng lên rời khỏi tĩnh thất, bên ngoài là một gian phòng ngủ rộng rãi hoa mỹ.

Bùi Lăng tán bào ngồi xuống vân sàng, hơi trầm ngâm.

Bộ pháp chu này là pháp bảo Hợp Đạo kỳ, một trong những tài nguyên lấy từ chỗ Tô Ly Kinh. Bên trong có thi khí dày đặc, đã đạt tới tình trạng bí cảnh tu luyện thi đạo cỡ nhỏ, tốc độ đi đường cũng rất nhanh.

Nhân khoảng thời gian đi đường này, vừa rồi Bùi Lăng đến "Tiểu Tự Tại Thiên" một chuyến, đã nói việc khiêu chiến Lưu Lam hoàng triều cho sư tôn Dược Dạ Thư biết.

Đây là vì chuẩn bị sẵn để phòng xảy ra chuyện chẳng may, dù hắn hay sư tôn Dược Dạ Thư đều không hy vọng thật sự đến tình trạng kia.

Tốt nhất, là từ đầu đến cuối đều không cần sư tôn ra mặt...

Ngoại trừ cái đó ra, hắn còn nghiêm ngặt dựa theo đề nghị của ý chí Chân Tiên, triệu tập một đống lớn thủ hạ râu ria đến đây cổ vũ khí thế.

Hiện tại chỉ có Trịnh Kinh Sơn đi đưa chiến thiếp là biết việc này, đám người Lệ Hàn Ca, Âu Dương Tiêm Tinh vẫn chưa biết chút nào.

Dù sao, một khi Lệ Hàn Ca biết, Lệ thị sẽ lập tức nhận được tin tức.

Đến lúc đó nếu phái người đến đây ngăn cản... Chắc chắn tiên lộ bị đứt đoạn.

Âu Dương Tiêm Tinh chấp chưởng một mạch Kiêm Tang, nhiều người nhiều miệng, tu vi cũng không cao, nếu hiểu rõ mục đích của chuyến này, biết đâu hơi không cẩn thận sẽ tiết lộ cho Lệ thị.

Trận chiến đầu tiên này nhất định phải cẩn thận mỗi một chi tiết, có thể cẩn thận bao nhiêu thì cẩn thận bấy nhiêu.

Chỉ cần một trận chiến này thắng, tu vi của hắn đi vào Hợp Đạo, tiếp theo không cần dẫn người theo...

Đang nghĩ ngợi, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Bùi Lăng lấy lại tinh thần, lạnh nhạt hỏi: "Chuyện gì?"

Ngoài cửa truyền đến giọng Tiểu Từ, nói: "Chủ nhân, Trịnh Kinh Sơn đã trở về."

Bùi Lăng khẽ gật đầu, danh môn chính phái làm việc quả nhiên đường hoàng hơn nhiều, hiện tại Trịnh Kinh Sơn có thể bình an trở về, tất nhiên Lưu Lam hoàng triều không làm khó đối phương.

Hơn nữa, lấy tu vi của Trịnh Kinh Sơn, đưa chiến thiếp xong không thể trở về nhanh như vậy, chắc Lưu Lam hoàng triều điều động tu sĩ cấp cao hộ tống hắn ta đến gần đây.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng phân phó: "Để hắn đi vào."

Tiểu Từ cung kính nói: "Vâng!"

Sau một lát, ngoài cửa lại truyền đến giọng nói của nàng: "Chủ nhân, đã đưa Trịnh Kinh Sơn tới"

Bùi Lăng tâm niệm vừa động, cửa phòng lập tức mở ra.

Trong giây lát, chỉ thấy Trịnh Kinh Sơn đi đến một mình.

Hắn ta vừa vào cửa, cửa phòng đã lặng yên không tiếng động đóng lại.

Trịnh Kinh Sơn cẩn thận từng li từng tí đi lên trước, sắc mặt hơi trắng bệch hành lễ nói: "Thánh Tử, chiến thiếp đã đưa đến."

"Hoàng đế ngụy triều hứa hẹn ứng chiến, chỉ có điều thời gian được quyết định vào ba ngày sau, địa điểm cũng từ Phúc Diệp Nguyên đổi thành trên không Lam Kinh"

"Còn có, ngụy triều đã điều động Hồng Lư tự khanh đến biên cảnh chờ đợi, chuẩn bị nghênh đón Thánh Tử vào Lam Kinh"

Nghe vậy, Bùi Lăng nhướn mày, Phúc Diệp Nguyên do hắn lựa chọn là một chỗ tuyệt địa của Lưu Lam hoàng triều, vạn dặm xung quanh hoang tàn vắng vẻ, ngay cả yêu thú khai trí đều khinh thường ở lại nơi đó. Hơn nữa cỏ cây thưa thớt, rừng thiêng nước độc, ít ai lui tới. Khai chiến ở nơi đó không cần lo lắng dư chấn thuật pháp tổn thương người vô tội, nếu mình thắng chắc cũng không ai biết được, hoàng triều cũng không quá mất mặt...

Nhưng bây giờ, Lưu Lam hoàng triều đặt địa điểm ở trên không Lam Kinh!

Lấy tu vi hiện tại của hắn cùng thực lực của Lưu Lam Hoàng đế, một khi đôi bên đều đốc toàn lực ứng phó, không khống chế nổi lực lượng, hậu quả kia...

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng nhanh chóng lắc đầu, Lưu Lam hoàng triều là một trong chín môn phái lớn, lại chủ trương chúng sinh bình đẳng, không quan tâm Nhân tộc dị tộc danh môn chính đạo, lúc cân nhắc việc gì chắc chắn rất chu toàn, sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp này.

Hơn nữa, lúc đại điển luận đan hắn cũng tận mắt thấy trên không Lam Kinh dâng lên vòng phòng hộ.

Chắc hẳn sau khi trải qua Mộng Hối lão ma đánh lén, trận pháp phòng hộ Lam Kinh càng thêm nghiêm mật, có bố trí mười phần chắc chín, đủ để đối phó trận đấu pháp của tu sĩ cấp cao, lại không cần lo lắng người bình thường bị liên lụy...

Thế là, Bùi Lăng bình tĩnh gật đầu, nói: "Được"

Tiếng nói vừa ra, hắn lập tức lấy ra một khung bình phong, nó tinh xảo, giao tiêu trên mặt bình phong âm khí sâm nhiên, chính là [Diễm Cốt La Sát Đồ] !

Chỉ có điều, bây giờ những mỹ nhân dáng về khác nhau trên bề mặt bình phong đều hóa thành khô lâu khuôn mặt dữ tợn, khí tức oán độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận