Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1216: Tìm tới cửa

Lại nghe Kê Trường Phù nói: "Các ngươi đi xuống thu thập trước đi, nửa canh giờ sau sẽ xuất phát."

"Chuyến đi này cực kỳ quan trọng, các ngươi nhất định phải giữ bí mật, nếu không dĩ hạ phạm thượng, thiên ý khó dung"

Hai người cung kính nói: "Vâng!"

Tiếp theo, thấy Kê Trường Phù không có phân phó gì khác, liền cáo lui ra ngoài.

Nhìn bọn họ rời đi, Kê Trường Phù ngồi ngay ngắn trên giường, khẽ lắc đầu. Nếu lúc trước Vương Cao đồng ý lời mời của hắn ta, lúc này sẽ không cần rắc rối như thế.

Nhưng bây giờ lại không thể không chuẩn bị cẩn thận...

Chỉ có hai vị chân truyền, vẫn hơi không đủ...

Nghĩ tới đây, hắn ta gọi Đan Đình hỏi thăm: "Ngoại trừ hai người này, còn có chân truyền khác chưa lên chiến trường không?"

Đan Đình uốn gối bẩm báo: "Chủ nhân, vừa nãy Thu Đàn truyền đến tin tức, hiện tại chân truyền Khang Thiếu Dận đang ở Thu Đàn, nhưng hắn nói có thương tích trong người, không muốn tới."

Khang Thiếu Dận?

Lần trước, sau cơ duyên liên quan đến phù đảo U Tố mộ kia, đối phương đã mai danh ẩn tích, hắn ta còn tưởng tiểu tử kia đã chết!

Thế nhưng, đúng là không nghe nói Mệnh Hồn đăng của Khang Thiếu Dận bị dập tắt...

Nghĩ đến đây, Kê Trường Phù phân phó: "Thương thế gì mà cần ở lại phân đàn, không đến tổng đàn cứu chữa? Để người đi mời một lần nữa, nếu hắn vẫn không đến, sau nửa canh giờ ta sẽ tự mình đi một chuyến."

Đan Đình vội nói: "Vâng!"

Thu Đàn.

Trong động phủ xa hoa, Bùi Lăng đang tu luyện, Ngọc Tuyết Chiếu vẫn nằm ở bên cạnh hắn, thân thể mềm mại dựa sát vào nhau.

Đúng vào lúc này, lại có người đến cầu kiến.

Bùi Lăng nhướn mày nhưng vẫn mở cấm chế.

Ngay sau đó một tu sĩ lớn tuổi đi đến, chắp tay nói: "Khang chân truyền"

"Cầu phó đàn chủ?" Bùi Lăng nhìn người tới, đánh giá một chút nhanh chóng nhận ra thân phận của hắn ta, đứng dậy hành lễ.

Người tới nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Thiếu giáo chủ cho mời, mong rằng Khang chân truyền nhanh chóng đến tổng đàn"

Nghe vậy, Bùi Lăng nhướn mày, hiện tại Kê Trường Phù vội vã muốn gặp Khang Thiếu Dận?

Lần này hơi rắc rối rồi, hắn còn định dùng thân phận Khang Thiếu Dận giành vật liệu Hóa Thần, hiện tại nếu không qua được cửa ải của Kê Trường Phù này, không cần nghĩ đến vật liệu Hóa Thần nữa.

Hơi do dự, hắn lập tức nói: "Được, nhưng ta vừa đến Thu Đàn, cần thu thập một chút."

Phó đàn chủ không nói gì nữa, sau khi khẽ gật đầu, trực tiếp rời đi.

Bùi Lăng lập tức phân phó Ngọc Tuyết Chiếu: "Đi tìm mấy tên đệ tử Thiên Sinh giáo tới:

Ngọc Tuyết Chiếu hừ một tiếng, sau đó sửa sang lại váy, rời khỏi động phủ.

Một lát sau, nàng dẫn theo mười mấy tên đệ tử Thiên Sinh giáo trở về.

Tu vi khí tức của những người này đều chỉ có cấp độ Trúc Cơ.

Chờ sau khi cấm chế động phủ đóng lại, Ngọc Tuyết Chiếu rất hiểu chuyện lại nằm vào trong ngực Bùi Lăng.

Mười mấy tên đệ tử Thiên Sinh giáo hơi sợ hãi cung kính hành lễ.

Trong mắt Bùi Lăng lập tức hiện ra ác niệm cực kỳ thuần túy, giọng nói mê hoặc: "Nói cho ta biết, giữa ta và Kê Trường Phù có ân oán gì?"

Ánh mắt mười mấy tên đệ tử Thiên Sinh giáo lập tức trở nên mờ mịt, chẳng mấy chốc đã bị ác niệm của Bùi Lăng ăn mòn, lần lượt nói: "Tu vi của Thiếu giáo chủ cao hơn Khang chân truyền một mảng lớn, thường ngày không đi cùng nhau, không nghe nói có ân oán gì."

"Không sai! Thiếu giáo chủ luôn rất tàn bạo với sư huynh sư tỷ chân truyền có thể cạnh tranh vị trí Thiếu giáo chủ với hắn, nhưng từ trước đến nay luôn tha thứ cho Khang chân truyền...

"Cũng không chỉ Thiếu giáo chủ, phần lớn sư huynh sư tỷ chân truyền đều đối xử khá tốt với Khang chân truyền. Dù sao Khang chân truyền đắm chìm trong đúc khí, không được giáo chủ và các hộ pháp yêu thích, ngoại trừ thân phận chân truyền thì trong tay gần như không nắm giữ bất kỳ tài nguyên gì, sẽ không uy hiếp đến những sư huynh sư tỷ khác..."

"Hơn nữa, hình như bản thân Khang chân truyền cũng không quan tâm những thứ này... Dồn hết tâm tư vào đúc khí và thải bổ..."

"Ngày thường Thiếu giáo chủ gần như không chủ động đi tìm Khang chân truyền...

Nghe vậy, Bùi Lăng khẽ gật đầu, hiệu quả của [Hoặc Hồn thần thông] rất không tệ.

Những đệ tử Thiên Sinh giáo này có tu vi thấp hơn hắn quá nhiều, căn bản không thể chống cự môn thần thông này của hắn.

Nhưng đã không có ân oán, hơn nữa xưa nay đều không có qua lại gì, vì sao Kê Trường Phù kia vội vàng tìm hắn như vậy?

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng vẫn hơi không yên lòng, lúc này lại phân phó Ngọc Tuyết Chiếu: "Lại đi tìm một ít đệ tử đến, tu vi ít nhất Kết Đan kỳ."

Cẩu chủ nhân!

Ngọc Tuyết Chiếu thầm mắng một câu trong lòng, lại phải đứng dậy ra ngoài.

Sau một thời gian ngắn, Ngọc Tuyết Chiếu lần lượt tìm mấy nhóm đệ tử tới, nhưng dưới sự mê hoặc của Bùi Lăng, lại không đạt được tin tức có giá trị gì.

Tất cả mọi người đều tỏ vẻ, Kê Trường Phù và Khang Thiếu Dận không có ân oán, cũng không qua lại.

Căn bản không thể suy đoán mục đích khi vị Thiếu giáo chủ này triệu kiến Khang Thiếu Dận.

Hỏi mãi không có kết quả, Bùi Lăng cau mày, đành phải để những đệ tử Thiên Sinh giáo này rời đi trước, lại âm thầm sử dụng "Pháp", để những đệ tử này lãng quên tất cả việc vừa xảy ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận