Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1147: Quy tắc của trường tư thục (1)

Cho đến khi toàn bộ học đường khôi phục hoàn toàn, sắc trời tối tăm mờ mịt chiếu vào từ song cửa sổ, chiếu đến bục giảng, chạm đến than cốc, ngọn hỏa diễm này mới chậm rãi dập tắt, lộ ra bóng dáng Chung Quỳ Kính Y hoàn hảo không chút tổn hại.

Không hề do dự chút nào, lúc này nàng rút cây trâm dài trong tóc ra, nhanh chóng vạch ra một hàng chữ bằng máu ở trong lòng bàn tay: "Mất trí nhớ, là quy tắc thứ ba của cọc 'quỷ dị!

này...

Viết đến đây, nàng còn muốn tiếp tục ghi chép lại, nhưng chút tỉnh táo trong mắt nàng lại nhanh chóng biến mất.

Trâm dài còn ở giữa không trung, ánh mắt của nàng đã hoàn toàn tan rã, sau khi hơi mờ mịt, Chung Quy Kính Y ngạc nhiên nhìn cây trâm dài trong tay mình, tiếp theo rất tự nhiên cắm nó về búi tóc, đi ra ngoài cứ như không xảy ra chuyện gì.

Nàng đã hoàn toàn quên đi tất cả việc xảy ra tối hôm qua...

Nhà tranh bên hồ.

Tất cả học sinh học đường chữ Ất đều đã rời đi, chỉ còn lại một mình Kê Trường Phù.

Lúc này một thân áo bào trắng của Kê Trường Phù đã bị máu nhuộm ướt, ngưng kết thành màu tím đen, đan xen với màu đỏ tươi chưa khô cạn, thấy mà giật mình.

Hắn ta không nhúc nhích đứng đấy, lúc này khuôn mặt vốn tuấn mỹ tà dị lại trải rộng vết cắt, nhiều chỗ da tróc thịt bong, sâu đủ thấy xương, thất khiếu đã bị cắt đi, chỉ còn lại lỗ thủng đen xì đầy nước đọng máu tím đen, cùng một vài chất lỏng sền sệt không thể nói rõ là cái gì.

Tay chân và thân thể cũng đầy vết thương chồng chất, thỉnh thoảng còn có vết lộ ra cả xương.

Vũng máu dưới chân trôi nổi từng miếng huyết nhục, đầu lưỡi và lỗ tai, còn có một con mắt bị giẫm dẹp sau đó ném vào.

Dù vẻ ngoài thê thảm, nhưng tối hôm qua hắn ta đã thắng tất cả học sinh học đường chữ Ất trong trò chơi người gỗ!

Đêm dài đã qua, sắc trời mờ mờ.

Kê Trưởng Phù vẫn đứng đấy như pho tượng, nhưng khí thế suy bại quanh người hắn ta lại bắt đầu dân tăng trở lại.

Hắn ta bị khoét đi con mắt, bị rút ra đầu lưỡi, bị cắt lỗ tai và miếng thịt bị cắt xuống từ các nơi trên người... Toàn bộ hóa thành một đạo huyết quang hòa vào trong cơ thể hắn ta.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ thân hình Kê Trường Phù bị bao phủ trong một mảnh huyết quang nồng đậm.

Trong huyết quang truyền ra tiếng chất lỏng chảy ào ạt, xen lẫn tiếng ồn ào khi thứ gì đó nhanh chóng sinh trưởng, chẳng mấy chốc huyết quang lóe lên liền biến mất, lộ ra Kê Trường Phù đã hoàn toàn khỏi hẳn thương thế.

Hắn ta chậm rãi mở ra hai mắt đã khôi phục, lập tức nhìn về phía cánh tay của mình.

Chỉ thấy trên cánh tay viết hai hàng chữ bằng máu, hàng thứ nhất là: "Đây là một cọc 'quỷ dị, ta đang mất trí nhớ."

Hàng thứ hai là: "Những học sinh này chọc giận thiên ý!"

Sau khi nhìn thấy hai hàng chữ bằng máu này, vẻ mặt Kê Trường Phù thay đổi, tiếp đó lại tay lấy ra phù lục nền vàng huyết văn, lấy huyết dịch của mình để kích hoạt, đọc vài câu, dán vào phần gáy...

Thủy tạ.

Bùi Lăng cau mày, tối hôm qua hắn sử dụng một viên Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan cực phẩm xong, vẫn cảm thấy mình đã mất đi rất nhiều ký ức.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ một buổi tối, lại không nhớ ra rốt cuộc đã quên cái gì.

"Phanh phanh phanh"

Vào lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Bùi Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần, đứng dậy đi mở cửa.

Ngoài cửa, mưa to vẫn như trút nước, phu tử đã bị mưa xối đến ướt sũng, không nhúc nhích đứng ở cửa, ánh mắt nhìn trừng trừng vào hắn.

Bùi Lăng hành lễ: "Sơn trưởng."

Phu tử khàn giọng nói: "Sắp bắt đầu giảng bài rồi, đi theo ta"

Bùi Lăng gật đầu nói: "Được"

Thế là, phu tử xoay người đi đến nơi ở của Kê Trường Phù...

Mạc thành.

Một chiếc thuyền hoa phá không mà tới, chậm rãi hạ xuống đất.

Đậu Đại đã sớm chờ ở đây lập tức tiến lên, chưa đi đến trước thuyền hoa đã thấy cửa khoang mở ra, Yến Minh Họa dẫn theo một đám đệ tử Tố Chân Thiên đi ra.

"Vến sư tỷ." Đậu Đại chắp tay chào: "Làm phiền sư tỷ."

Yến Minh Họa hoàn lễ nói: "Năm tông chính đạo như một nhà, Đậu sư đệ không cần khách sáo như thế"

Trò chuyện một chút, nàng liền nói: "Những sư muội này của ta gặp yêu nữ Ma tông, đều có thương tích trong người, không biết trong thành có thuận tiện sắp xếp không?"

Đậu Đại vội nói: "Đã sớm chuẩn bị xong chỗ ở, nhưng quá vội vàng chỉ sợ không đủ chu toàn, có chỗ tiếp đón không được chu đáo, kính xin chư vị sư tỷ, sư muội rộng lòng tha thứ"

Nói xong lại gọi Mạc Di Thiên, phân phó hắn ta dẫn đám người Kiều Từ Quang đến ốc xá đã sớm chuẩn bị xong.

Đưa mắt nhìn các sư muội rời đi, lúc này Yến Minh Họa mới bắt đầu nói việc chính: "Nghe nói Phó sư huynh đã đến đây trước một bước nhưng bị kẻ địch mạnh ngăn lại?"

Đậu Đại gật đầu: "Không sai! Phó sư huynh đề phòng đại chiến tác động đến sinh linh Triệt Châu, đã dẫn tên yêu nhân ma đạo kia đến chiến trường khác, bây giờ đã không ở gần đây."

"Ta đã biết." Yến Minh Họa như có điều suy nghĩ gật đầu, sau đó lại hỏi: "Nhưng không biết Tứ điện hạ Lưu Lam hoàng triều gặp Kê Trường Phù như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận