Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 3196: Đạo tiêu (3)

Suy nghĩ hơi thay đổi, "Luân Hồi" hờ hững nói: "Tế, tình huống hiện tại của vị Long tộc kia như thế nào?"

Không lâu sau, giọng nói cung kính của "Tế" lại vang lên bên tại "Luân Hồi": "Bẩm ‘Luân Hồi tôn giả, vị Long tộc kia còn đang ở trong nội điện hành cung Long tộc, không có ý ra ngoài.

"Rất nhiều người hầu, phụ thuộc Long tộc phụng dưỡng ở bên, cũng không dám rời đi.

"Dường như vị kia vẫn chưa phát hiện tình hình bên cạnh Kiến Mộc!"

Sắc mặt "Luân Hồi" bình thản, trận chiến này đã tiến hành một đoạn thời gian, vị Long tộc kia không có khả năng đến bây giờ vẫn chưa phát hiện bất kỳ điều gì!

Nhưng đến lúc này vị Long tộc kia vẫn chưa ra tay.

Mặc kệ hành động này của đối phương có lý do gì, đối với nhân tộc hiện tại đều là một chuyện tốt!

Thế là, "Luân Hồi" nói: "Vô Thủy đã đối đầu với Tiên Vương Kim Ô tộc.

"Bùi Lăng cũng tìm được thủ đoạn leo lên Kiến Mộc"

"Long Hậu Long tộc không có động tĩnh...

"Từ giờ trở đi, toàn quân tiền lên "Mặc kệ hi sinh, toàn lực tiến công"

"Khiến Đọa Tiên chư thiên vạn giới đều táng giới này, đặt vững khí vận hưng thịnh sau này cho tộc ta!"

Hồng hoang.

Cái bóng Thuỷ tinh cung ở trong sóng biếc, ánh sáng lộng lẫy.

Nội điện.

Tự Hàn Ung ngồi trên bảo tọa cao cao, mặt không thay đổi nhìn hư ảnh Long Vương trong châu quang.

"Nhân tộc đang trảm Kiến Mộc, kính xin Tử Đồng ra tay.."

Tiếng nói uy nghiêm hùng hậu của Long Vương quanh quẩn vừa đi vừa về trong điện.

Tự Hàn Ung cau hàng lông mày kẻ đen, nàng biết tiếp theo chắc chắn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ép mình vào ván cờ!

Chỉ có điều không ngờ điều ngoài ý muốn tới nhanh như vậy, hơn nữa điều ngoài ý muốn thứ nhất lại là phu quân Long Vương của mình!

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, nàng nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, từ tốn nói: "Xảy ra một vài chuyện "Hiện tại bản cung sẽ không ra tay!" Trong tình huống hiện tại, chỉ cần nàng ra tay sẽ lập tức vào ván cờ!

Bên Bùi Lăng cũng sẽ lập tức trùng sinh trong Thiên Đạo, trực tiếp thành Vương đánh một trận với nàng!

Bởi vậy, tạm thời không nhắc tới nàng và Bùi Lăng ai sống ai chết, ai thắng ai thua, lại là thành toàn cho hai vị đánh cờ Phù Sinh kỳ cục kia!

Bởi vậy, cho dù là Long Vương yêu cầu, hiện tại nàng cũng không có khả năng đồng ý!

Nghe vậy, hư ảnh Long Vương im lặng.

Sau một lát, hắn ta không hỏi thăm nguyên nhân, chỉ nói: "Tình hình gần đây của bọn nhỏ như thế nào?"

Ôm nữ nhi lên, vẻ mặt Tự Hàn Ung dịu đi, dưới gối nàng có tất cả hai nữ một tử, theo thứ tự là "Yểu Du", "Yểu Nguyệt" và "Tiềm Mang".

Trong đó tiểu nữ "Yểu Nguyệt" vừa sinh ra không lâu, trước đây Bùi Lăng tự tiện xông vào Thuỷ tinh cung Long tộc, còn từng bắt cóc nàng, sau đó do "Hi Ngao" thay thế...

Trưởng nữ "Yểu Du" từng giao thủ với Bùi Lăng, chịu một ít thiệt thòi, đến nay vẫn không phục lắm...

Về phần "Tiềm Mang" lại là hài tử lớn nhất của nàng.

Thực lực tu vi của hắn ta cũng là mạnh nhất trong ba hài tử!

Hiện tại đã là Tiên Quan chưởng đạo, chỉ có điều khác với "Yểu Du", "Tiềm Mang" tính tình trầm ổn, rất coi trọng lần hạ giới lịch luyện này.

Sau khi hắn ta lâm trần đã trực tiếp hóa phàm, ẩn vào hồng hoang mênh mông, dự định rèn luyện đạo tâm của mình thật tốt, lại hiếm khi đoàn tụ với Long Hậu và hai muội muội... Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Tự Hàn Ung hơi hoảng hốt.

Trong chốc lát lại không phân biệt được, ba hài tử này rốt cuộc là huyết mạch của Long Vương hay Bùi Lăng...

Nhưng ngay sau đó nàng đã lấy lại tinh thần, không còn tiếp tục suy nghĩ nữa, suýt nữa chịu ảnh hưởng của Tiên Tôn!

Lúc này Tự Hàn Ung nói: "Du Nhi vẫn hơi kiêu căng, nhưng đoạn thời gian trước bị thất thế lại hiểu chuyện hơn nhiều"

"Về phần ‘Tiềm Mang, chắc hắn còn rèn luyện ở trong nơi sơn dã.."

Lúc này hư ảnh Long Vương bình thản nói: "Không tệ!"

Tự Hàn Ung khẽ gật đầu, trong nội điện nhanh chóng yên tĩnh lại.

Đôi bên không nói thêm gì nữa, trong giây lát châu quang nhạt lại, hư ảnh Long Vương đã biến mất.

Hồng hoang.

Đầm nước mênh mông, chướng khí mọc lan tràn.

Một đuôi kim xà nhanh chóng bơi qua đầm nước, chậm rãi tới gần linh hoa đón gió nở rộ.

Bên cạnh linh hoa, yêu ngạc nghỉ lại như gỗ mục như có cảm giác, đột nhiên mở mắt.

Ngay lúc này, trên kim xà lấp lóe ánh sáng, thể xác đột nhiên bành trướng hóa thành một bóng dáng loại người trán mọc sừng rồng, khoác áo bào nền trắng dệt kim, trang phục lộng lẫy.

"Tiềm Mang" giống với "Yểu Du", trong đôi mắt vàng trong vắt chiếu rọi sừng rồng vàng ròng, huy hoàng chói mắt, vẻ ngoài của hắn ta vô cùng anh tuấn, phong thần như ngọc, hành động tự phụ, uy nghi tự nhiên. Cho dù lúc này đứng ở chỗ hoang tàn vắng vẻ, man hoang dã ngoại ảm đạm lại như ánh sáng huy hoàng, chiếu sáng điện đường dã tính bừng bừng.

Bàn tay mơn trớn một viên bảo thạch khảm nạm trên phát quan, giọng "Tiềm Mang" đầy tôn kính: "Phụ vương, không biết có gì phân phó?"

Khối bảo thạch này là lúc hắn ta theo mẫu hậu hạ giới, được phụ thân Long Vương ban tặng, ẩn chứa một sợi thần niệm và một kích toàn lực của Long Vương, có tác dụng hộ đạo khi hắn ta hóa phàm rèn luyện. Lúc này hắn ta chưa từng gặp phải hung hiểm lớn lao, bảo thạch lại tự ý phát động, đây là ý của Long Vương.

1117 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận