Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1721: Bắt đầu một ngôi mộ (2)

Lúc ấy hắn ở trong từ đường Tiêu phủ, dùng [Thực Nhật bí lục] tranh đoạt mệnh cách với tượng thần của "Chú", sau đó vì lực lượng trong tượng thần "Chú" quá mạnh, đã khiến hắn no đến nổ tung.

Nhưng tiếp theo đại đạo Phản Hự, lại khiến hắn thành công giữ lại bộ phận lực lượng đã tranh đoạt với tượng thần "Chú", đồng thời bây giờ cánh cửa thứ nhất cũng đã để cho hắn sử dụng!

Những thủ hạ cũ của "Chú" chỉ nhận khí tức "Chú"!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng thản nhiên nói: "Không có việc gì."

"Đề" cung kính nói: "Chủ thượng thứ cho thuộc hạ nói thẳng, vừa rồi chủ thượng thật sự quá mạo hiểm!"

"Vương đã rời đi, mặc dù hai vị Vương khác từng có ước định với Vương, nhưng dù sao không thể so với lúc Vương còn ở đây."

"So với ở ngoại giới cho hai vị Vương kia cơ hội can thiệp, chẳng bằng dứt khoát giúp đỡ Úc và vị hậu bối kia đi vào, sau đó một phát tiêu diệt nó ở đây!"

"Hai vị Vương khác không thể can thiệp vào tiểu thế giới do Vương để lại-"

"Ở chỗ này, chủ thượng có thể tuỳ tiện ra tay với thuộc hạ của hai vị Vương khác!"

Bùi Lăng nghe vậy lại lắc đầu, nhìn từ việc mình đoạt được truyền thừa "Chú", xem ra tạo hóa do hắn ta để lại căn bản không phải thực lực.

Hơn nữa, tình huống trong tạo hóa khó lường, thường ốc còn không mang nổi mình ốc, chưa chắc rảnh rỗi đối phó kẻ địch.

Chỉ có trước khi đến tiểu thế giới, mình mới có cơ hội thành công.

huống chi vừa rồi trông như hắn mạo hiểm, thật ra vẫn còn có rất nhiều chỗ dựa và đường lui.

Dù là "Chú" ước định với hai vị cấm kỵ khác, hay tạo hóa cần hắn tới mở, hai vị cấm kỵ kia đều không dễ dàng giết hắn!

Cũng như hắn hiện tại, thật ra chỉ bị thương nhẹ, không nghiêm trọng lắm, mà ý cảnh cáo chiếm đa số...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lập tức để những chuyện nhỏ nhặt này sang một bên, hắn ngắm nhìn xung quanh, đã thấy dưới trăng sao ảm đạm, trùng lặn tước ẩn, yên tĩnh như chết.

Nhìn đến cuối cùng, cũng chỉ thấy khắp nơi hoang vu, bỏ hoang không có người ở.

Hắn chợt nói: "Tiếp theo, thăm dò tiểu thế giới này trước."

"Tất" và "Đẻ" lập tức nói: "Tuân mệnh!"

Vừa xong, khí tức hai quỷ vật đột nhiên bắt đầu giảm xuống!

Cùng lúc đó, tu vi của ba người Bùi Lãng, Lệ Liệp Nguyệt còn có Yến Minh Họa cũng nhanh chóng trượt xuống.

Không lâu sau, khí tức của bọn họ đều bị áp chế đến Luyện Khí kỳ, mới dừng lại sự giảm xuống.

Ngay sau đó, không đợi bất kỳ kẻ nào lấy lại tinh thần, trên bia mộ bên cạnh dần chảy ra máu tươi ào ạt, máu tươi nhuộm đỏ bia đá, từng hàng vân triện huyết sắc xuất hiện...

"Quy tắc một: Vương không đấu với Vương"

"Quy tắc hai: Máu tươi, sợ hãi, căm hận, oán niệm... Càng nhiều càng tốt."

"Quy tắc ba: Kỳ hạn một năm, lấy diện tích lãnh địa phân thắng thua."

"Quy tắc bốn: Mộ bia vỡ, người chết."

Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người xem hết nội dung trên mộ bia.

Không cần bất kỳ giải thích nào, đám người Bùi Lăng lập tức biết đây là quy tắc do "Chú" quyết định, muốn có được tạo hóa ở cánh cửa thứ hai, nhất định phải làm theo những quy tắc này!

Lúc này, Lệ Liệp Nguyệt lập tức nói: "Vương không đấu với Vương, chắc là Bùi sư đệ không thể tự mình ra tay."

"Hơn nữa, bây giờ tu vi của chúng ta bị áp chế, chắc chắn quy tắc hai có liên quan đến việc khôi phục tu vi"

Yến Minh Họa tiếp lời nói: "Quy tắc ba là mấu chốt để chiến thắng, mục đích chủ yếu của phương tiểu thế giới này là tranh đoạt lãnh địa."

"Bây giờ tu vi của chúng ta bị áp chế, có lẽ hai bên còn lại cũng như vậy."

"Nếu có thể phá hỏng mộ bia của hai bên kia, không cần đợi đến một năm có thể thắng được!"

Bùi Lăng khẽ gật đầu: "Chú" đặt ra những quy tắc này, rõ ràng là để mấy thế lực tranh đấu lẫn nhau.

Thuộc hạ hai vị cấm kỵ khác cũng tới tham gia trận tạo hóa này, có lẽ vốn là dự định của "Chú"... Chẳng trách vừa rồi hắn làm như vậy, lại khiến cấm kỵ ra tay!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nhìn về phía "Tất" và "Để", nói: "Các ngươi có ý kiến gì không?"

Dù sao hai quỷ vật này từng là thủ hạ của "Chú", có lẽ biết chút ít gì đó.

Nhưng "Tất" và "Đề" đều lắc đầu: "Về việc bố trí cánh cửa thứ hai, chúng ta chỉ biết có thể dẫn theo bốn tên thuộc hạ"

"Vương muốn một vị kỳ thủ"

"Ngoài ra cũng không biết cái gì"

Nghe vậy, Bùi Lăng khẽ gật đầu, sau đó nói: "Trước tiên kiểm tra xung quanh một cái, xem có manh mối khác hay không"

"Nhưng đừng đi xa quá, để tránh xảy ra chuyện"

Những người khác lần lượt gật đầu: "Được!"

Thế là, mỗi người bọn họ lựa chọn một phương hướng, bắt đầu kiểm tra.

Bùi Lăng cũng nằm trong số đó, nhưng hắn đi ra ngoài không bao xa, đột nhiên cảnh tượng trước mắt thay đổi, lại một lần nữa quay về bên cạnh mộ bia.

Nhìn thấy tình cảnh này, đầu tiên Bùi Lăng khẽ giật mình, sau đó lập tức phản ứng lại, hiện tại ngôi mộ cô độc này là lãnh địa của mình.

Hắn không thể rời khỏi lãnh địa!

Lúc này, nơi xa mơ hồ truyền đến tiếng xe ròng rọc kéo nước.

Rừng sâu núi thẳm, ánh sáng nhật nguyệt khó chống đỡ, sương mờ mịt quanh năm, dù tiến vào khi nào thì nơi đây đều là một mảnh ướt sũng, sền sệt ngột ngạt.

Màu sắc tỉnh sương chỉ ở đầu cành.

Dưới cành lá dày đặc đan xen đều là bóng tối hình bóng lay động, tối nghĩa bối rối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận