Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1271: Nói chuyện cách không

Sau đó lại hỏi: "Bây giờ đại chiến chính ma đang hừng hực, không biết tại sao Kiếm Tử lại đến Vĩnh Dạ hoang mạc?"

Lòng đất.

Ninh Vô Dạ khẽ gật đầu, hóa ra "Phù" tiên là Kê Trường Phù giả trang, chẳng trách lại đối đầu với hắn ta khắp nơi!

Chợt ngắn gọn nói: "Sư môn có phân phó, vì vậy đến đây."

Lại không định giải thích cặn kẽ.

Mặc dù Vương Cao này là hạng nhất đại điển luận đan Lưu Lam hoàng triều, nhưng đột nhiên xuất hiện ở đây, còn chạy trốn từ trong tay Kê Trưởng Phù, ít nhiều cũng hơi kỳ quái.

Dù không có điều kỳ quái, loại bí mật liên quan đến an nguy thiên hạ này, cũng không thể tuỳ tiện để người ngoài biết được.

Bùi Lăng khẽ gật đầu, tiếp theo lại hỏi: "Không biết trong Đọa Tiên mộng cảnh có nguy hiểm nào cần lưu ý?"

Ninh Vô Dạ nói: "Nguy hiểm nhất là ý chí vị đọa tiên kia."

"Hắn có thể thay đổi nhận biết của toàn bộ sinh linh ở mộng cảnh trong lúc vô thức."

"Bao gồm những 'Ngoại tiên' chúng ta"

"Sau đó là Tam Trụ tiên trong trời sao..."

Sau đó, hai người lại trao đổi một vài tin tức với nhau, đôi bên đều có chút thu hoạch.

Sau một lát, Ninh Vô Dạ thu lại tầm mắt.

Cuộc nói chuyện cách không của đôi bên đến đây là kết thúc.

Phương thế gian này.

Trà lâu.

Bùi Lăng chậm rãi quay đầu, vừa hay tế tự trong biệt viện phía dưới kết thúc.

Hắn trầm ngâm, khẽ nhíu mày.

Sự hiểu biết của Ninh Vô Dạ với Vĩnh Dạ hoang mạc và Đọa Tiên mộng cảnh, rõ ràng không bằng Kê Trường Phù.

Nhưng lần này gặp mặt đối phương, nói chuyện lâu như vậy, cũng để hắn càng hiểu thêm về tình huống của Đọa Tiên mộng cảnh này.

Sau đó, lại đi gặp "Việt" tiên một lần...

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng tâm niệm vừa động, trong chớp mắt đã biến mất nguyên tại chỗ.

Ngay trong chớp mắt bóng dáng hắn biến mất ở trà lâu, tất cả mọi người trong trà lâu, bao gồm người đi đường ở trên đường phố dưới lầu đều rối rít nhìn về phía chỗ trống mà Bùi Lăng vừa ngồi.

Ánh mắt, động tác, khí tức của bọn họ không khác gì nhau, dù là nam nữ lão ấu, dù là anh hài còn trong tã lót đều như thế, ngay cả vị trí cơ bắp cũng không có chút sai sót nào.

Toàn bộ xung quanh trà lâu lập tức yên tĩnh như chết.

Quỷ dị khiếp người.

Chẩm Hà sơn trang.

Hoa nở rộ liên miên như ráng mây, rực rỡ như cẩm tú.

Sơn trang thấp thoáng giữa nhánh hoa như gối lên ráng mây mà ngủ.

Lúc này, bầu không khí trong chính đường sơn trang trầm thấp.

Trưởng nữ kim thượng, phong hào là "Trang Thục" công chúa ngồi ở chỗ cao, cầm thượng phương bảo kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn rất nhiều quan viên phía dưới.

Công chúa tuổi mới cập kê, dáng vẻ xinh đẹp khí chất yêu kiều, mình hạc xương mai, mặc dù trên trán còn mang theo chút ngây thơ chưa trưởng thành, một đôi mắt phượng uy nghi tự nhiên, lúc này mặc áo lông giày phượng, đầu đội tứ phượng quan, khuyên tai bảo thạch "Chiếu điện hồng" bên tai có màu sắc như máu, chiếu rọi hai má, càng làm nổi bật vẻ mặt lạnh lùng.

Từng quan viên phía dưới câm như hến, dáng vẻ phục tùng cụp mắt xuống, không dám đối mặt với công chúa.

"Lại bộ Thượng thư Lô Nhâm, thành tiến sĩ lúc tiên đế, từng vì say rượu xúc phạm tông thân." Giọng Trang Thục công chúa ngọt ngào giòn tan, nhìn về phía một người trong số đó, lạnh lùng nói, "Lúc đó tông thân kể tội ở ngự tiền tiên đế, tiên đế nóng giận, vốn định ban ngươi được chết."

"Lại vì phụ hoàng lúc đó còn là Thái tử yên mến người tài, liên tục cầu xin trước mặt tiên đế cho ngươi, mới giữ được một mạng cho ngươi, lại không biếm thành thứ dân"

"Ngươi từng chỉ lên trời thể, nguyện xông pha khói lửa vì phụ hoàng...

Công chúa cười lạnh một tiếng: "Bây giờ Khinh Tiên hội còn chưa đánh tới kinh kỳ, ngươi đã tự lập thần vị tế bái 'Ninh' tiên trong nhà...

Còn chưa nói hết câu, gian ngoài đột nhiên vang lên một tiếng động thật lớn!

Tiếng động này cực lớn, thậm chí cả tòa Chẩm Hà sơn trang đều hơi chấn động.

Chợt, tiếng la giết nổi lên xung quanh, dùng tốc độ cực nhanh tới gần chính đường.

Trang Thục công chúa nhíu mày lại, đang muốn hỏi xảy ra chuyện gì, đã thấy một thị nữ vẻ mặt vội vàng đi vào từ gian ngoài, lo sợ không yên bẩm báo: "Điện hạ, không xong, Tiên Mẫu đường giết đến cửa!"

Đám người nghe vậy thay đổi sắc mặt, bọn họ đang bàn việc loại bỏ Khinh Tiên hội, sao Tiên Mẫu đường cũng đến rồi?

Đang nghĩ ngợi, lại nghe gian ngoài vang lên từng tiếng "ầm ầm", là hòn non bộ cao bằng mấy người trong đình viện chính đường cứ thế bị lật tung.

Ngay sau đó, một tràng tiếng tường viện đổ sụp vang lên, chỉ thấy một đoạn tường trắng như phấn trước chính đường bỗng nhiên chia năm xẻ bảy như bánh quế ngọt ngào.

Mấy hài đồng vẻ ngoài kì lạ, ánh mắt lạnh băng hung bạo dẫn đầu đi ra từ trong bụi mù, hai tay có rất nhiều ngón tay bắn ra móng tay dài cả tấc, chỉ nhẹ nhàng vung lên, một thị vệ chạy đến đã che cổ họng bất lực ngã xuống, máu bắn tung tóe!

Ngay sau đó, càng nhiều hài đồng tràn vào, những hài đồng này hình thể nhỏ gầy, vóc dáng không cao nhưng hành động nhanh nhẹn như quỷ mị, sức lực cực lớn, móng vuốt khắp nơi, huyết nhục văng tung tóe, dù thị vệ bảo vệ công chúa Hoàng gia mặc giáp trụ đầy đủ, cũng không ai đỡ nổi một hiệp.

Vừa nãy trong đình còn đẹp đẽ yêu kiều, trong khoảnh khắc máu chảy thành sông, thây ngã khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận