Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 961: Truyền thừa vào tay! (1)

Bùi Lăng chạy trong đó, chỉ cảm thấy kinh mạch quanh người càng ngày càng đau nhức, toàn bộ nhục thân bắt đầu hiện ra vết tụ máu... Tình trạng của hắn càng ngày càng tồi tệ, hơn nữa vừa tiến vào trong sương mù không lâu đã lạc mất phương hướng.

Hắn lập tức thi triển 【 Oán Yểm thần thông 】 muốn phân biệt phương hướng, nhưng vừa thi triển thần thông, tiếng kêu trước đó lại vang lên.

Trong nháy mắt, Bùi Lăng đột nhiên nhớ tới một đoạn ký ức thiếu thốn!

Ngày đầu tiên đi vào Tang thôn, lúc Bùi Lăng tu luyện đột nhiên rơi vào mộng cảnh, lúc ấy hắn mơ tới mưa to, lôi đình và Kế Sương Nhi.

Lúc ấy, trong mộng Kế Sương Nhi gọi hắn là "Kế Vũ", hơn nữa từng nói với hắn hai chuyện.

Thứ nhất, vào lúc quan trọng có thể lấy ra một bộ nữ thi để cứu mạng. Đối phương thông qua "Pháp" cùng ngọn nguồn trên người hắn để giáng lâm vào trong thể xác bộ nữ thi kia.

Sau khi Bùi Lăng tỉnh lại mơ hồ có ấn tượng với việc này.

Nhưng đến lúc này mới nhớ lại việc thứ hai: Kế Sương Nhi muốn Bùi Lăng đến Phù Sinh cảnh một lần, lại thắng một ván cờ cho đối phương.

Oanh!!

Tiếng tự bạo điên cuồng lại vang lên, lại một Tố đệ tử Chân Thiên tới gần sau đó không hề chậm trễ tự bạo!

Bùi Lăng đột nhiên giật mình tỉnh lại, đã thấy Cửu Phách Đao tự động hộ chủ, ánh đao màu đỏ ngòm cắt phá bầu trời, thay hắn đỡ được hơn phân nửa tổn thương.

Nhưng dù như thế toàn bộ nửa người trái của hắn vẫn bị nổ máu thịt be bét, cả người bay ngược ra.

Phanh phanh phanh...

Liên tục đâm gãy vài gốc cây lớn che trời, Bùi Lăng nặng nề ngã xuống mặt đất.

Hắn vừa định nuốt đan dược chữa thương lại phát hiện dường như mệnh cách và chú lực không thể hấp thu trong cơ thể mình đạt được sự phát tiết, không chỉ có thương thế lập tức khỏi hẳn, hơn nữa trạng thái bản thân cũng lập tức dễ chịu hơn nhiều.

Nhưng lúc này, hình dáng hai tên đệ tử Tố Chân Thiên còn lại đã hiện ra từ trong sương mù, bọn họ vẫn tiếp tục lao về phía Bùi Lăng!

Bùi Lăng nhướn mày, lập tức triệu hồi Cửu Phách Đao, lấy thực lực hiện tại của hắn cũng có thể chém các nàng ở dưới đao trước khi hai tên đệ tử Tố Chân Thiên này tới gần.

Nhưng hắn vừa đồng ý với Kiều Từ Quang, chỉ dụ sư muội của đối phương đi xa, không thương tổn tính mạng của các nàng ...

Thế là, Bùi Lăng quay người bỏ chạy.

Chỉ có điều, vì không thể thi triển độn pháp nên tốc độ của Bùi Lăng có hạn, hai tên đệ tử Tố Chân Thiên sau lưng hóa thành ánh sáng, tốc độ bay nhanh chóng lại càng đuổi càng gần.

Chẳng mấy chốc lại có một tên đệ tử Tố Chân Thiên đuổi kịp hắn!

Tên đệ tử Tố Chân Thiên kia không nói hai lời, vừa tới gần Bùi Lăng đã quyết đoán tự bạo.

Lần này, Bùi Lăng sớm có đề phòng, dùng trường đao chém ra mấy trăm đao khí phòng ngự từ trước.

Oanh!!

Đao khí như thác nước tạo ra ánh sáng huyết sắc giữa không trung, triệt tiêu một phần uy năng tự bạo tương đương, nhưng tu sĩ Kết Đan kỳ cũng là tu sĩ Kết Đan kỳ, Bùi Lăng vẫn bị chấn động đến bay ra ngoài.

Khí huyết cuồn cuộn trong ngực hắn, xương cốt trên người phát ra một tràng tiếng vỡ vụn. Chỉ là loại thương thế này đã bắt đầu khôi phục ngay lúc hắn vẫn chưa hoàn toàn rơi xuống đất.

Trạng thái cả người cũng chuyển biến tốt đẹp thêm một bước nữa.

Phốc...

Mưa máu dày đặc vẩy xuống, đệ tử Tố Chân Thiên không còn hài cốt!

Hồn phách chải Song Loa Kế, mặc váy sam màu đỏ tím như phù dung sớm nở tối tàn trong huyết vũ, hình như vẻ mặt có chút lưu luyến, lại chôn vùi như hoa tàn.

Chỉ còn lại một tên đệ tử Tố Chân Thiên sau cùng, Bùi Lăng có ấn tượng với đệ tử này, lúc hắn mới tới Vạn Hủy hải đã đánh bậy đánh bạ trêu chọc Nguyễn Chỉ.

Trên mặt nàng không có biểu cảm, không sợ chết tiếp tục lao về phía Bùi Lăng.

Bùi Lăng cau mày, hắn đồng ý với Kiều Từ Quang không thương tổn mạng sống của sư muội đối phương, nhưng sư muội đối phương lại liều mạng muốn chết, hắn căn bản không có cách ngăn cản!

Hiện tại chỉ hy vọng Kiều Từ Quang và Kế Sương Nhi bắt tay lại, có thể giải quyết Tang trước khi một tên đệ tử Tố Chân Thiên sau cùng tự bạo...

Nghĩ vậy, hắn tiếp tục trốn chạy.

Không lâu sau, sương mù xung quanh đột nhiên tản ra, tiếng gọi bên tai càng ngày càng mạnh, một thôn xóm dựa vào núi bên cạnh sông lại hoàn toàn tĩnh mịch đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Bùi Lăng.

Mình lại quay về Tang thôn?!

Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình, nhưng nhanh chóng kịp phản ứng đây không phải Tang thôn!

Chắc nơi này là Tử thôn mà đám người Kiều Từ Quang đi qua trước đó.

Ngay lúc Bùi Lăng do dự có nên tránh khỏi nơi này hay không, tiếng gọi lại như biến thành nhiều người, gần như vang vọng trong tai hắn.

Hắn đột nhiên có trực giác mãnh liệt, trong thôn này ẩn giấu truyền thừa ngay sau 【 Chú Quỷ đạo cơ 】 .

Loại cảm giác này giống với lúc hắn tiến vào Tang thôn!

Thế là, Bùi Lăng không do dự nữa, lập tức xông vào trong Tử thôn.

Hiện tại mệnh cách và chú lực không thể hấp thu trong cơ thể vẫn rất khổng lồ, hiện tại muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề, chỉ có sử dụng hệ thống uỷ thác.

Nhưng bây giờ Bùi Lăng sử dụng hệ thống, chắc chắn hệ thống sẽ tiếp tục đi tìm Kiều Từ Quang để chuyển di.
Bạn cần đăng nhập để bình luận