Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1224: Dị tộc điên dại (2)

Lại nhìn sang Ngọc Tuyết Chiếu, thấy tinh thần nàng hoảng hốt, ánh mắt hung ác, lại vội vàng thi triển [Oán Yểm thần thông], hấp thu sạch sẽ ác niệm dâng lên trong lòng nàng.

Vào lúc này, bóng người kia cũng thấy bọn họ, đột nhiên phát ra một tiếng rít gào trầm thấp nham hiểm.

Tiếng gào thét như sấm rền, cuồn cuộn mà tới, trong đó ẩn chứa một luồng ma tính kỳ lạ, bao gồm Bùi Lăng và Kê Trường Phù, cả đội ngũ lập tức rơi vào sự phân tâm ngắn ngủi.

Trong nháy mắt, Bùi Lăng đột nhiên lấy lại tinh thần, lập tức thấy bóng người kia đã nhào về phía Kê Trường Phù cách gần nhất.

Kengl Ngay sau đó, một bức tượng thần toàn thân xanh thắm, sinh ra sáu tay lập tức hiện ra, hắn ta có bốn khuôn mặt, mỗi mặt một phương, mi tâm cũng có một đạo hoa điền màu đen, tản ra khí tức quỷ dị tối nghĩa.

Khuôn mặt tượng thần ở tứ phía không khác gì nhau, vẻ mặt thì chia ra sướng vui giận buồn. Trong sáu cánh tay cuồn cuộn bắp thịt đều cầm một món binh khí, đầu đội chuỗi ngọc bảo quan, rủ xuống châu ngọc, trang trí xinh đẹp.

Thân thể cao lớn, nguy nga hùng tráng như núi cao biển rộng, thân trên đỏ hồng lộ ra sự căm phẫn rõ ràng, lồng ngực khỏe mạnh rắn chắc, cả người quanh quẩn khí tức dã man thời viễn cổ, linh trí mông muội. Bên hông quấn quanh gấm lụa dệt kim khảm bảo bối, xuống dưới là một đoàn sương mù màu lam nhạt.

Ma Thần tướng sáu tay!

Pháp Tướng lập tức xuất hiện, một cánh tay trong đó nắm lấy một thanh trường kích, đưa về phía trước một cái, trong nháy mắt ngăn lại bóng người, sau đó mấy cánh tay khác tự vung búa rìu và đủ loại vũ khí trong tay mình, hung hăng nện xuống.

Oanh! !

Bóng người kia bị đánh bay ra ngoài, trong khoảnh khắc bị bóng tối thôn phệ, hoàn toàn không thấy tăm hơi.

Kê Trường Phù cau chặt hàng lông mày, đột nhiên gặp địch lại vội vàng ra tay, hắn ta không nắm bắt được chừng mực, hiện tại đã đánh đầu dị tộc kia vào trong hắc ám, ngược lại cho đối phương cơ hội bình tĩnh.

Tâm niệm vừa động, khí thế quanh người Kê Trường Phù nhanh chóng tăng lên, một Pháp Tướng trong đó đột nhiên giơ cánh tay lên hư không, chậm rãi nắm thành quyền.

Theo động tác của cánh tay này, thiên địa linh khí xung quanh lập tức hóa thành một thanh cung lớn đen xanh giao thoa.

Cả dây cung thuần một màu xanh, lấp lóe u quang như thật như ảo.

Ngay sau đó, hai tay Pháp Tướng giương cung, trong khoảnh khắc dây cung như trăng tròn, ám ảnh đen kịt một màu lặng yên sinh ra.

Vèo vèo vèo vèo vèo...

Ngay sau đó, ám ảnh hóa thành vạn tên cùng bắn, bắn về phía bóng người vừa bay ngược đi.

Rống...

Trong bóng tối, tiếng rống giận dữ lại vang lên.

Một bóng đen lóe lên trước mắt tất cả mọi người, đã thấy bóng người kia lại xông về!

Quanh người nó đâm đầy mấy trăm mũi tên, gần như thành một lớp gai nhưng lại hung hãn không sợ chết, điên cuồng nhào về phía Pháp Tướng của Kê Trường Phù.

Kê Trưởng Phù hừ lạnh một tiếng, lúc này lại ra tay...

rầm rầm rầm...

Rõ ràng bóng người này không phải đối thủ của Kê Trường Phù, sau mấy hiệp đã bị Pháp Tướng của Kê Trường Phù đóng đinh trên mặt đất, sinh cơ tiêu tán, chết đến không thể chết lại nữa.

Sau khi giải quyết chuyện ngoài ý muốn này, Kê Trường Phù chậm rãi thu hồi Pháp Tướng.

Đại chiến kết thúc, Bùi Lăng hơi ngạc nhiên nhìn Kê Trường Phù một chút, hắn nhớ rất rõ ràng, lần trước Pháp Tướng của Kê Trường Phù là một tôn Ma Thần tướng tám tay.

Nhưng bây giờ lại thiếu hai cánh tay...

Thực lực của Kê Trường Phù đã yếu hơn trước kia rất nhiều!

Cọc "quỷ dị" trong trường tư kia đã khiến Kê Trường Phù phải trả giá đắt...

Hiện tại đối phương vội vàng đi vào Vĩnh Dạ hoang mạc tìm kiếm cơ duyên như vậy, rất có thể lần trước đã tổn thương nghiêm trọng đến căn cơ!

Lúc này, thấy Thiếu giáo chủ thành công chém giết bóng người, ánh mắt Sở Ma và Quy Hoành Thu cũng hơi nghi ngờ, hình như khí tức của Thiếu giáo chủ không được như xưa, hơn nữa Pháp Tướng của Thiếu giáo chủ...

Đang nghĩ ngợi, Kê Trường Phù quay đầu nhìn về phía ba người.

Ánh mắt Sở Ma và Quy Hoành Thu lập tức từ nghi ngờ biến thành sợ hãi, lúc này cúi đầu xuống, nhìn về phía thi thể cách đó không xa.

"Xử lý tên điên này một chút." Kê Trường Phù từ tốn nói: "Có thể mang đi đều mang đi."

Hai tên chân truyền vội vàng đồng ý, đi qua xử lý thi thể.

Bùi Lăng cũng vội vàng đi theo, sau khi tới gần chỉ thấy mặc dù mặt mũi bộ thi thể bò đầy rắn rết, toàn thân lông tóc um tùm nhưng lờ mờ nhận ra dù nó giống người, lại không phải Nhân tộc thuần túy.

Ánh mắt hắn nhìn khuôn mặt đối phương một lát, lập tức từ trong truyền thừa huyết tọa Thánh Tử, nghĩ đến tổ tiên Thánh tông từng chinh phạt một loại dị tộc.

Số lượng dị tộc kia không nhiều, quy mô quá nhỏ, thậm chí Thánh tông lười đặt tên cho nó, cũng khinh thường dùng xưng hô bọn họ, chỉ theo thứ tự chủng tộc mà Thánh tông từng tru diệt, gọi là Nhâm Thập Bát tộc.

Hình dáng tướng mạo của nó có nhiều chỗ tương tự với bộ thi thể trước mắt...

Còn chưa suy nghĩ xong, Bùi Lăng cúi đầu thấy trong vết thương giữa lân phiến tổn hại của đối phương vẫn có máu tươi chảy xuôi, dù tốc độ đã cực kỳ chậm chạp, lại chưa hoàn toàn ngưng kết, tản ra mùi hương ngai ngái, trong đó như ẩn chứa một luồng lực lượng bạo ngược, nhưng lại đang nhanh chóng tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận