Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 794: Được cứu vớt (2)

Nhưng nói thì nói như vậy, những luyện đan sư này vẫn không định rời xa lò luyện đan của Bùi Lăng, ngược lại còn dựa vào gần hơn!

Thấy cảnh này, Bùi Lăng cau mày, trong lòng cũng càng ngày càng lo lắng.

Hiện tại hắn vừa lo lắng có người phát hiện lò luyện đan của hắn có vấn đề, vừa lo lắng Dược Tiên Nữ bị những người này đánh thức, trực tiếp leo ra từ trong lò...

Vào lúc này, sắc trời trên Địa Hỏa cốc vốn đục ngầu, đột nhiên dập dờn một trận, sau đó không gian như một trang giấy đột nhiên bị xé ra một cái lỗ lớn, một bàn tay màu vàng óng to lớn thò ra từ đó, một phát bắt lấy đám người!

Bàn tay này che khuất bầu trời, để lộ ra một luồng khí thế to lớn, quang minh chính đại lại bá đạo vô song, xen lẫn sự uy nghiêm khiến người ta vô thức sinh lòng kính ngưỡng.

Đám người Tuân Vô Dạng thấy vậy, đầu tiên là quá sợ hãi, tiếp theo lại vô cùng vui mừng, là hoàng thất ra tay!

Sắc mặt Bùi Lăng lại trắng bệch, vội vàng ôm chặt lấy lò luyện đan của mình.

Ngay sau đó, bàn tay bắt lấy tất cả mọi người bao gồm cả phân thân Dược Tiên Nữ ở dưới mặt đất, sau đó kéo vào vết nứt không gian.

Hai tay Bùi Lăng nắm chặt lò luyện đan, nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, bàn tay to lớn như lều vải bao phủ xuống, che chở tất cả luyện đan sư ở trong đó, xuyên qua khe hở hắn có thể thấy bên ngoài là một mảnh hư không hỗn độn.

Cách đó không xa, một khe hở không gian đang nhanh chóng khép kín, phong tồn cảnh tượng "Tiểu Tự Tại Thiên" ở trong đó.

Nhưng ngay lúc bàn tay to lớn sắp rời khỏi hư không trở lại chủ giới, một bàn tay bạch cốt cũng to lớn vồ tới từ bên cạnh!

Toàn thân bàn tay bạch cốt này trắng bệch, trên đó thiêu đốt lân hỏa màu đen, vừa xuất hiện đã khiến bàn tay to lớn che chở cho rất nhiều luyện đan sư đều hãi hùng khiếp vía như có tai họa lớn, vô cùng khủng bố đột nhiên giáng lâm, ma tính cuồn cuộn, ma uy tung hoành!

"Mộng Hối lão ma, ngươi muốn chết!" Một giọng nói hào hùng thật lớn trầm giọng quát.

"Ha ha ha ha ha... Cứu người ngay trước mặt bản tiên? Thật sự không để bản tiên vào mắt!"

Còn chưa nói hết câu, rầm rầm rầm...

Đôi bên lập tức giao thủ, bàn tay to lớn không ngừng chấn động, giữa hư không xuất hiện vô số lôi điện, không gian kẽ nứt điên cuồng sinh diệt, đại chiến xảy ra dữ dội!

Bùi Lăng chỉ nhìn thoáng qua giữa kẽ tay, cũng không thấy rõ cái gì, đã thấy hoa mắt tai nóng, choáng váng đầu óc, gần như không đứng thẳng được.

Mặc dù hắn lập tức nhìn sang chỗ khác, giữ vững tâm thần nhưng chỉ tiếng vang khi giao chiến, gần như muốn đánh hắn chết tươi!

Cũng may lúc này, một con phân thân Dược Tiên Nữ lập tức bay tới tiến hành cứu chữa cho hắn.

Những luyện đan sư khác trong bàn tay to lớn cũng không khá hơn chút nào, chỉ là số lượng phân thân Dược Tiên Nữ có hạn, không thể cùng lúc cứu chữa tất cả mọi người, vì vậy chẳng mấy chốc đã có mấy tên luyện đan sư bị đánh chết ngay tại chỗ!

Cũng may, quá trình này chỉ kéo dài một lát, bàn tay to lớn nhanh chóng nắm bắt một cơ hội, thoát khỏi sự quấn lấy của bàn tay bạch cốt, cách hư không đưa mọi người về tới chủ giới.

Dường như xuyên qua một lớp màng mỏng vô hình, trước mắt rộng mở trong sáng, nhưng vừa thấy rõ bầu trời mây đen dày đặc và Lam Kinh thành ở phía dưới, bàn tay to lớn nắm lấy bọn họ đã ầm vang biến mất như tiếp tục trở về hư không nghênh chiến.

Tất cả luyện đan sư đều rơi xuống từ không trung.

Trong Lam Kinh thành ở phía dưới, mấy tu sĩ cấp cao nhanh chóng bay lên, đến đây tiếp ứng.

Trong đầu Bùi Lăng hỗn độn, nếu không phải vừa rồi có phân thân Dược Tiên Nữ trị liệu cho hắn, chỉ sợ hắn đã chết không biết bao nhiêu lần!

Lúc khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần, Bùi Lăng phát hiện một nữ tu vẻ ngoài tươi đẹp, mũ phượng quần áo đẹp đẽ đang nắm lấy bờ vai của hắn, giúp hắn yên ổn rơi xuống đất.

Hai tay của hắn vẫn ôm chặt lò luyện đan không thả.

Đưa mắt nhìn quanh, không biết phân thân Dược Tiên Nữ vẫn chữa trị cho hắn đã tiêu hao gần như tất cả lực lượng biến mất từ khi nào.

Ầm ầm ầm ầm...

Trên không trung vạn dặm, tiếng đấu pháp dữ dội không ngừng vang lên bên tai.

Đám luyện đan sư được cứu vớt xung quanh thấy cuối cùng đã về tới Lam Kinh thành, vô thức tỏ ra vui mừng, nhưng nhanh chóng phát hiện lúc này Lam Kinh thành khác với vẻ phồn hoa yên ổn vô cùng quen thuộc lúc xưa. Đây là tình cảnh mà lúc trước những luyện đan sư sống an nhàn sung sướng, sinh trưởng trong thái bình này chưa từng gặp, không nhịn được hoảng sợ nhìn nhau.

"Vương Cao đạo hữu, bây giờ có thể đi đường không? Có thể đi thì theo ta đến Hân Tụy quán tránh một chút, nếu không ta cõng ngươi đi qua cũng được." Nữ tu mũ phượng quần áo đẹp đẽ kia hỏi.

Vốn với thân phận của nàng, lần này không cần mạo hiểm rời khỏi đại trận hộ thành cứu người.

Nhưng Thập Cửu đệ rất coi trọng Vương Cao này, lại nhấn mạnh tu vi thấp, là người quan trọng nhất trong rất nhiều luyện đan sư!

Cho nên vì đề phòng đối phương xảy ra chuyện không may, Chung Quỳ Kính Y thân là Tứ công chúa hoàng triều mới tự mình ra tay.

Lúc này thấy Bùi Lăng còn hơi hoảng hốt liền nhắc nhở, "Còn có, trước tiên ngươi thu lại lò luyện đan, nơi này cũng không an toàn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận