Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1924: Trong sạch (2)

Tư Hồng Khuynh Yến tức giận nói: "Ngươi... Phạm thượng...

Nghiệt súc! Cũng dám... Ra tay với dị tộc do phu quân bản Tông Chủ nuôi dưỡng... Còn, còn là ngay trước mặt bản Tông Chủ!"

"Bản Tông Chủ... Nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi..."

"Nhất định phải rút gân lột da ngươi..."

Dị tộc do Tô Ly Kinh nuôi dưỡng?

Bùi Lăng nghe vậy lập tức ngẩn người, sau khi kịp phản ứng, không nhịn được thấy bất ngờ.

Hắn còn tưởng những dị tộc này là thị nữ do Tư Hồng Khuynh Yến bồi dưỡng ra, không ngờ đi ra từ chỗ Tô Ly Kinh!

Phu nhân Tô Ly Kinh dẫn theo dị tộc do Tô Ly Kinh nuôi dưỡng...

Cái này...

Vốn tất cả sự chú ý của Bùi Lăng đều tập trung vào Tư Hồng Khuynh Yến và Băng Thanh, lúc này biết thân phận của những dị tộc này, lập tức nhìn về phía bọn họ.

Thiếu nữ mắt vàng hoảng sợ ngượng ngập đan xen, da thịt tuyết trắng như sữa bò lập tức dâng lên hai rắng mây đỏ.

Sợi tóc như vàng ròng rủ xuống, như ánh nắng nhảy nhót.

Bùi Lăng lập tức nói: "Từ giờ trở đi, bọn họ đều thuộc về bản Thánh Tử!"

Lúc nói chuyện, Bùi Lăng lại không chạm vào Côi Vũ thật.

Vừa nói xong, một tiếng động điếc tai nhức óc vang lên, cả tòa hành cung bạch cốt đột nhiên chấn động!

Vô số phù văn sáng lên, từng trận pháp bị kích hoạt khẩn cấp, cơn gió lạnh gầm thét, hồn thể gào thét, một bộ phận phù văn bay ra từ bốn vách tường, trong khoảnh khắc tạo thành một mặt thủy kính to lớn đột nhiên dâng lên, lơ lửng ở giữa không trung chính điện, chiếu rọi ngoại giới.

Mặt kính còn chưa kịp hiện rõ cảnh vật, một giọng nói âm trầm đây tức giận đã truyền vào từ bên ngoài: "Bùi Lăng! Hôm nay bản tọa phải lấy mạng ngươi!"

Bùi Lăng nghe vậy khẽ giật mình, lập tức nhận ra đây là giọng Tô Ly Kinh!

Giọng Tô Ly Kinh có thể truyền vào hành cung bạch cốt... Hành cung bạch cốt này có thể ngăn cách thần niệm, lại không cách âm?

Không đợi Bùi Lăng biết rõ tình huống, Tư Hồng Khuynh Yến đã dồn dập nói: "Phu quân, bản cung... Bản cung đang đấu pháp cùng Thánh Tử!"

"Giữa bản cung và Bùi Lăng này... Trong sạch... Cũng chưa, cũng chưa xảy ra chuyện gì! Kính xin phu quân đừng suy nghĩ nhiều..."

"Bản cung là Tông Chủ Thánh tông... Thân phận... Tôn quý cỡ nào... Thực lực tu vi... Càng không cần phải nói...

"Sao có thể... Sao có thể rơi vào trong tay một tên đệ tử?"

"Bản cung... Bản cung sẽ giải quyết Thánh Tử ngay thôi..."

"Phu quân tuyệt đối, tuyệt đối đừng vào đây!"

"Phu, phu quân... Cứ việc trở về Chẩm Thạch Tô thị... Ngồi đợi...

Đợi tin tức tốt của bản cung là được..."

Nghe nói như thế, cuối cùng Bùi Lăng kịp phản ứng, chắc hẳn Tô Ly Kinh cũng vừa tới, không biết có nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ hay không...

Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, hắn vội vàng phối hợp nói: "Không sai! Gần đây bản Thánh Tử có chút tâm đắc trong việc tu luyện, vì vậy nhất thời ngứa tay, liền mời Tông Chủ chỉ điểm một hai."

"Hiện tại đang đấu pháp, tuyệt đối không có ý khác"

"Kính xin Tông Chủ phải tin tưởng đạo lữ kết tóc của mình!"

Oanh! !!

Toàn bộ hành cung bạch cốt lại rung lên dữ dội, lần này toàn bộ trận pháp phòng ngự trong hành cung đã được phát động.

Tất cả di cốt rối rít sáng lên, phù văn khó mà tính toán sáng tối chập chờn, huyết sát chỉ khí dày đặc như là dòng máu chảy xuôi ra từ trong khe hở bạch cốt, như một cuộn lụa màu đỏ thắm, bao phủ cả tòa hành cung này cực kỳ chặt chẽ.

Trong hốc mắt của vô số độc lâu trong chín trăm chín mươi chín bậc thang trước cửa chính chảy xuôi huyết lệ ào ạt, khí tức oán giận, căm hận, tuyệt vọng, điên cuồng tản ra toàn trường.

Cả tòa hành cung như bộ sống lại, hung lệ đại thịnh!

Chính điện, Tư Hồng Khuynh Yến tóc dài rối tung, vẻ mặt tức giận: "Tô Ly Kinh! Uổng cho ngươi là... Là đạo lữ kết tóc của bản cung... Lại... Lại nghi ngờ... Bản cung như thế...

"Bởi vì cái gọi là phu thê một thể... Hai người, hai người... Là mối quan hệ thân mật nhất... Nên... Nên tin tưởng nhau..."

"Từ lúc làm chính thê kết tóc của ngươi cho đến nay... Chẳng lẽ...

Bản cung còn lừa ngươi sao? !"

"Kết quả... Kết quả ngươi lại, lại nghỉ thần nghỉ quỷ như thế... Tự dưng phỏng đoán bản cung... Hành vi như thế... Có thể thấy căn bản không coi bản cung là thê tử kết tóc của ngươi..."

"Nếu ngươi không nhớ tình cảm phu thê như thế... Căn bản là thay lòng đổi dạ, vô tình vô nghĩa..."

"Ngươi... Ngươi khinh người quá đáng...

Lúc này, tốc độ Bùi Lăng vận chuyển [Ma Ha Sắc Diễn Quyển] đột nhiên tăng tốc...

Bên ngoài hành cung bạch cốt.

Tô Ly Kinh đạp không mà đứng, tay áo bổng bềnh, sắc mặt hắn ta tái xanh, đánh một chưởng về phía hành cung bạch cốt.

Một thi tay màu trắng bệch to lớn ngang nhiên dâng lên trong hư không sau lưng hắn ta, từng cơn gió âm u lạnh lẽo thổi qua, lúc thi khí tứ tán lại hung hăng vỗ xuống hành cung.

"Tên ngông cuồng to gan! Lại dám ra tay với chủ mẫu!"

"Nghiệt súc! Ngươi dám!"

"Những mỹ nhân này, đều là... là... Phu quân của bản Tông Chủ tỉ mỉ vơ vét, tỉ mỉ tuyển chọn, tỉ mỉ bồi dưỡng trong nhiều năm qua... Là bảo vật trân quý trong đời phu quân, không thể làm loạn! Nghiệt súc nhà ngươi... Mơ tưởng nhúng chàm!"

"Ngươi... Phạm thượng... Nghiệt súc! Cũng dám... Ra tay với dị tộc do phu quân bản Tông Chủ nuôi dưỡng... Còn, còn là ngay trước mặt bản Tông Chủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận