Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2148: Làm xong đệm

Đầu lâu thứ hai phía bên phải vẻ mặt bạo ngược: "Đệm của chủ nhân nhất định phải huyết tinh tàn bạo, đủ để thể hiện rõ uy nghiêm của chủ nhân!"

Đầu lâu thứ hai bên trái gầm thét giận dữ: "Đệm của chủ nhân nhất định phải tràn đầy dấu vết của ta, mới có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở những sinh linh hèn mọn dám can đảm tới gần chủ nhân, Cửu Phách vĩnh viễn bảo vệ chủ nhân! !"

Vừa nói, đao linh lập tức ra tay, chặt loạn tấm da thú này một trận.

Nhìn da hổ rách mướp, vô cùng thê thảm trước mắt, trong mỗi một vết nứt và tổn hại đều tràn ngập đao ý, đao linh cảm thấy còn chưa đủ, tâm niệm vừa động đã đưa tay cách không vạch một cái, lập tức lấy ra hổ cốt, máu tươi, nội tạng từ trên thi thể Diễm Đồng Dực Hổ...

Sau một trận thao tác lung ta lung tung, trên đất trống xuất hiện một đống sự vật huyết nhục, mảnh vỡ nội tạng, cặn bã da lông, đao ý ngưng tụ, oán giận tràn ngập.

Những máu thịt, nội tạng kia như sinh cơ vẫn còn tồn tại, lúc run rẩy còn có máu tươi đen ngòm ào ạt chảy xuôi mà ra, trông kinh dị đáng sợ.

Bên trong ẩn chứa lực lượng khó mà miêu tả, cho người ta một loại cảm giác hỗn loạn, oán độc.

Lúc này đao linh mới hài lòng nhẹ gật đầu, đã làm xong đệm, có thể đưa cho chủ nhân!

Chắc chắn chủ nhân sẽ thích tay nghề của nó!

Thế là, đao linh cầm lấy tấm đệm còn đang không ngừng chảy ra vết máu, đi đến tiên thính.

Không lâu sau, nàng đi đến chính sảnh.

Lúc này, Bùi Lăng vừa thu lại thi thể bốn yêu thú còn lại.

"Chủ nhân!" Nhìn thấy chủ nhân, đao linh lập tức vui vẻ tiến lên.

Bùi Lăng quay đầu nhìn đao linh, thấy trong tay nó cẩn thận bưng một đoàn sự vật huyết nhục mơ hồ, không nhịn được khẽ gật đầu.

Đao linh không làm đệm, làm một cái... Đèn lồng?

Ừ, nhìn qua rất có phong cách Thánh tông.

Đương nhiên, dù sao kia là vật liệu dư thừa, Cửu Phách muốn làm gì cũng được.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng đang muốn khen ngợi, đao linh lập tức nói:

"Chủ nhân, đã làm xong đệm, ngài xem có dễ nhìn không?"

Đây là... Đệm? ?

Bùi Lăng khẽ giật mình, sau khi kịp phản ứng lập tức nghiêm túc đánh giá cái "đệm" trước mặt, thứ này giống đèn lồng, giống cục thịt, giống huyết cầu, giống...

Chỉ là... Được rồi, đệm hơi mới lạ cũng không có chuyện gì, lần sau đấu pháp với Tư Hồng Khuynh Yến, biết đâu có thể dùng đến...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lập tức mỉm cười, nói: "Làm cực kỳ tốt! Rất không tệ! Ta rất hài lòng!"

Đao linh lập tức vô cùng mừng rỡ, chín đầu lâu nhao nhao nói:

"Chủ nhân quá tốt! Rất muốn luôn ở bên chủ nhân, vĩnh viễn không xa rời!"

"Ừm... Chủ nhân... A... Chủ nhân..."

"Chủ nhân! Ta muốn làm đệm cho ngài! !!"

"Ta muốn luôn đi theo bên cạnh chủ nhân..."

Nghe đao linh mồm năm miệng mười hò hét, Bùi Lăng khẽ mỉm cười, lúc này cất kỹ cái đệm, sau đó vẫy tay hút thi cốt yêu thú còn lại trong phòng tới, sau khi phong cấm, chứa vào túi trữ vật.

Làm xong tất cả mọi việc ở đây, Bùi Lăng nói: "Tốt, chúng ta đi một chỗ."

"Vâng! Chủ nhân!"

Mấy ngày sau.

Hàn Ẩm Kiếm tông.

Ngũ Sắc cốc.

Vị trí thung lũng và dãy núi xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.

Một cái vực sâu đột nhiên xuất hiện, bên trong phun ra nuốt vào hơi khói, bụi mù khắp nơi.

Vách vực sâu lưu ly chiết xạ ra đủ loại tia sáng, đao ý và kiếm ý xen lẫn mũi nhọn và bá đạo, bốc hơi quanh quẩn, làm sinh linh đều tránh không kịp, không dám tới gần chút nào.

Mưa nhỏ tầm tã.

Giữa không trung, một bóng hình xinh đẹp làn váy mộc mạc đạp không mà đứng, nàng tóc xanh búi cao, cắm nghiêng mộc trâm, váy ngắn xanh nhạt bay theo gió, khí chất mát lạnh như tuyết liên đứng sừng sững, yên tĩnh nở rộ trên đỉnh núi.

Nàng triển khai thần niệm trùng điệp, đề phòng bất kỳ nguy hiểm nào tới gần.

Trước đó Lưu Lam Hoàng hậu hộ pháp ở chỗ này, đã rời đi vào ngày hôm trước.

Hiện tại nơi này chỉ có nàng, cùng vị kia trong vực sâu...

Nghiêm Tư Thuần cụp hàng mi dài, cảm nhận được kiếm ý và đao ý hỗn tạp dây dưa phía dưới, sắc mặt cực kỳ nghiêm nghị.

Kiếm ý của Tông Chủ luôn thuần túy cô đọng, không gì không phá, nơi đi qua vạn pháp lui tránh.

Đao ý của vị Thánh Tử Trọng Minh tông kia lại thẳng tiến không lùi bá đạo.

Không hỏi núi cao nước xa, không hỏi yêu hận tình thù, ta dùng một đao trảm sạch!

Nó phong mang sắc bén, lại không kém hơn kiếm ý của Tông Chủ.

Hiện tại Ngũ Sắc cốc này lại vì trận chiến của hai người, đã tạo ra một vực sâu đao kiếm, đao ý kiếm ý quanh quẩn tràn ngập.

Không có trăm ngàn năm trở lên, đao ý và kiếm ý nơi đây sẽ không tán đi.

Về sau bố trí nơi đây một chút, có thể dùng cho hậu bối lịch luyện, cảm ngộ...

Đang nghĩ ngợi, một đạo kiếm ý huy hoàng đột nhiên xông lên trời không từ đáy vực!

Phía trên bầu trời lập tức mây mở sương tan, mưa bụi dừng lại.

Chợt, một bóng người màu đen bước ra một bước từ đáy vực, trong khoảnh khắc đã đặt chân ở vòm trời, quan sát muôn sông nghìn núi.

Hắn ta mặc pháp y tàn tạ, vết máu khô cạn như màu mực, thương thế chưa khôi phục nhưng khí thế cuồn cuộn, to lớn sừng sững, lúc nhìn quanh khí tức cường đại khiến Nghiêm Tư Thuần cùng là Hợp Đạo kỳ cảm thấy tim đập thình thịch.

Nàng khẽ giật mình, chợt phản ứng lại, Hợp Đạo hậu kỳ!

Tông Chủ đột phá tu vi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận