Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1116: Ôn dịch (2)

Tu sĩ còn đang do dự, nữ tử lại mềm nhũn ngã xuống, hắn ta giật mình bước tới kéo lên xem xét, chẳng biết một cây trâm dài đã lặng yên cắm vào tim nữ tử từ lúc nào.

Nàng tự sát.

"Sao mấy thi thể ở chỗ này đều không phải nhiễm dịch mà chết?"

Ở cổng thành, tu sĩ phụ trách thủ vệ đều thờ ơ với tình cảnh trước mắt, hai ngày qua bọn họ đã nhìn quá nhiều sinh ly tử biệt, lúc này cả người đều chết lặng, không còn sức thể hiện ra bất kỳ cảm xúc dữ dội gì.

Chỉ có bàn tay cầm binh khí run nhè nhẹ mới có thể để lộ ra trong lòng những đệ tử vẫn luôn tĩnh tu trong núi này đã mất bình tĩnh đến mức nào.

Một người trong đó dựa theo quy định tông môn, lấy thuật pháp đánh giá mỗi một bộ thi thể ra khỏi thành, bỗng nhiên "..." một tiếng, chỉ vào một chiếc xe ba gác đang xếp chồng năm bộ thi thể trong số đó hỏi.

"À, kia là một nhà năm miệng ăn." Tu sĩ đi cùng đội ngũ đưa tang bấm niệm pháp quyết quét sạch bãi nôn của nữ tử, liếc nhìn, giọng điệu không có chút rung động nào nói: "Thật ra bọn họ không lây nhiễm ôn dịch, nhưng thấy tình hình trong thành, trong lòng sợ hãi khó có thể chịu đựng, cả nhà dứt khoát treo cổ tự vẫn"

"..." Cổng thành yên tĩnh, một lát sau mới có tu sĩ nói: "Không có vấn đề, đều đi thôi"

Dừng một chút: "Nghe nói trong khố phòng còn có một số vật liệu, phía trên cũng đồng ý nhanh chóng phân phối một Đan sư có thể luyện chế Ích Tà Đan thượng phẩm tới?"

"Đúng thế"

"Biết cụ thể lúc nào đến không?"

"Khó mà nói... Hiện tại khắp nơi đều đang cần Đan sư..."

"Mạc thành là thành lớn, có rất nhiều sinh linh, chắc sẽ ưu tiên nơi đây..."

"Nhưng sinh linh nơi khác cũng là sinh linh, chỉ sợ cấp trên cũng khó xử... Ôi...

"Các ngươi nói xem một nhà năm miệng ăn kia làm gì thế? Biết đâu qua hai ngày nữa sẽ không sao..."

"Đừng suy nghĩ nữa, thủ thành đi... Sau này lại lấy mấy vạc Dưỡng Nguyên đan thủy, có thể bảo vệ một người là một người, dù sao cũng để bọn họ chống đỡ chờ được Đan sư."

Lúc các tu sĩ nói nhỏ, bỗng nhiên trước mắt thoáng qua một bóng người, một bộ thanh sam hiện ra cách bọn họ không xa.

"Đậu sư huynh!" Các tu sĩ giật mình, vội vàng hành lễ.

Nhưng Đậu Đại hoàn toàn không để ý tới những sư đệ sư muội này, lại sải bước ra, trực tiếp xuất hiện ở ngoài thành mấy chục trượng, thi lễ về phía khoảng không: "Cửu Nghi sơn chân truyền Đậu Đại, thay mặt Triệt Châu, thay mặt sinh linh Mạc Thành, đa tạ đại sư cao thượng!"

Còn chưa nói hết câu, một chiếc phi thuyền chầm chậm hạ xuống trước mặt hắn ta.

Sau khi cửa khoang mở ra, đệ tử Cửu Nghi sơn dẫn đường nói:

"Đại sư, nơi này là Mạc thành, vị bên ngoài kia là ta Cửu Nghi sơn chân truyền Đậu Đại Đậu sư huynh"

"Tại hạ còn có chức trách trong người, chỉ đưa đại sư tới đây."

"Làm phiền" Bùi Lăng nhẹ gật đầu, dẫn theo Ngọc Tuyết Chiếu đi xuống phi thuyền, chẳng mấy chốc phi thuyền lại bay vào bầu trời, giây lát đã đi xa.

Đậu Đại đánh giá Bùi Lăng một chút, thấy hắn che đầu giấu đuôi, nữ tử bên cạnh ăn mặc che che lấp lấp cũng không để ý, sau khi chắp tay thi lễ, trầm giọng nói: "Vị đại sư này, việc này không nên chậm trễ, kính xin theo ta vào thành."

Bùi Lăng gật đầu: "Được."

Lúc đang nói chuyện, hai người một Hồ bước nhanh về phía cổng thành, sau khi vào thành chỉ thấy trong thành vắng lặng, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng kêu khóc cũng có vẻ yếu ớt.

Đệ tử thủ thành và tu sĩ phụ trách tuần tra ven đường, sau một vài cánh cửa sổ, vô số ánh mắt yên tĩnh nhìn chằm chằm Bùi Lăng, trong những ánh mắt kia có vài người là hy vọng, có vài người là thấp thỏm, có vài người là lo được lo mất... Cùng chết lặng.

Bùi Lăng cảm nhận được ánh mắt nhìn chằm chằm của bọn họ, khẽ nhíu mày.

Chẳng mấy chốc, Đậu Đại dẫn theo Bùi Lăng đến một phòng luyện đan.

Nơi đây đã chuẩn bị đầy đủ đan lô, đan hỏa, đan phương và dược liệu, cửa vừa mở ra, hệ thống đã tự động online: "Leng keng!

Kiểm tra ra đan phương xa lạ ở ngoại giới, hệ thống đang thu nhận sử dụng cho ngài...

Đậu Đại đứng ở cửa, trầm giọng nói: "Vị đại sư này, trước mắt trong thành thiếu Ích Tà Đan thượng phẩm, nhớ kỹ, chỉ cần thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm không hề có tác dụng với dịch bệnh! Hiện tại Ma môn đang ngăn chặn việc vận chuyển thành đan và dược liệu khắp nơi, tồn kho trong thành đều ở chỗ này.

"Cho nên lúc đại sư luyện đan, thà rằng chậm một chút, nhất định phải ra sức bảo đảm đan thành thượng phẩm..."

Nói đến chỗ này, hắn ta chợt nhớ tới một việc, hỏi: "Đúng rồi, xin hỏi đại sư từng đến Lưu Lam hoàng triều, có thể nói cho ta biết, luyện đan thuật ngài là khoảng luyện đan sư mấy phẩm không?"

"Tại hạ luyện đan sư ngũ phẩm" Bùi Lăng nói, sau đó lấy ra ngọc bội luyện đan sư ngũ phẩm của hoàng triều, đưa tới.

Luyện đan sư ngũ phẩm?

Trong đám tán tu số người lên luyện đan sư ngũ phẩm có thể đếm được trên đầu ngón tay, mỗi một vị đều có danh tiếng không nhỏ, nhưng không biết đối phương là vị nào trong số đó?

Đậu Đại ngẩn ngơ, lập tức tiếp nhận ngọc bội kiểm tra một phen.

Sau khi xác định ngọc bội không phải hàng giả, khí tức phong tồn bên trong cũng hoàn toàn nhất trí với vị tu sĩ trước mặt, vẻ mặt dân thả lỏng, giọng điệu cũng cung kính hơn nhiều: "Làm phiền đại sư, Cửu Nghi sơn và Mạc thành vĩnh viễn không quên đại ân đại đức của đại sư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận